Chương 2056:
Lục Hạo Thành cười cười: “Nhớ lại quãng thời gian trước của anh đi, tôi đang ở ngay dưới lâu nhà anh, chạy xuông mở cửa cho tôi đi.”
Cố Ức Sầm: “Tôi đang đi công tác.”
Lục Hạo Thành vừa nghe được máy chữ này, lập tức cúp điện thoại.
Anh phấn nộ mà lẫm bẩm một mình, “Đi công tác mà anh không nói sớm, lãng phí thời gian của tôi.”
Lục Hạo Thành nhìn tia sáng trong phòng Lam Hân cuôi cùng cũng đã biên mật, tay năm di động của anh lập tức siệt chặt đây gân xanh.
“Cô nhóc vô tâm này, không có anh mà em vẫn ngủ được sao?”
Trong giọng nói của Lục Hạo Thành lộ ra vẻ bât đắc dĩ.
Lại cũng không thể đột ngột xông vào, Lam Lam mà biết, sẽ càng tức giận.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lục Hạo Thành xoay người trở về nhà cũ nhà họ Lục, ngủ lại trong phòng cũ của mình..
Trong phòng anh vẫn còn y như trước kia, sau khi anh tăm gội xong thì nhìn qua phía căn phòng Lam Hân ở phía đôi diện, cửa sô phòng của Lam Hân đang mở ra.
Anh mắt anh hiện lên tia sáng lập lòe, sau khi thay đổi quần áo, anh chạy đên kho đề đỗ mang cầu thang ra, trực tiệp xuông dưới tâng một, vượt qua song sắt chăn giữa hai căn biệt thự, đứng lên cầu thang vừa lúc, Aụng ngay tới cửa số phòng của Lam ân.
Lục Hạo Thành nhìn ra một chút, rất “
cao, nhưng đôi với anh mà nói cũng không phải việc gì khó.
Anh cười xấu xa, nhẹ giọng lầm bậm, “Cô nhóc thôi, ông xã của em tới rôi đây.
Anh dựng chắc lại thang, sau khi đã xác định chặc chăn an toàn liên bắt đâu bước lên bậc thang.
Lam Hân năm ở trên giường, không có Lục Hạo Thành năm bên cạnh, thật đúng là lăn qua lộn lại cũng ngủ không được, hơn nữa cô còn cảm, thây lạ giường, dứt khoát nhằm mắt lại ngâm nghĩ về tình trạng của tập đoàn Dư Thị trước mắt.
Ban ngày cô cùng Tô Cảnh Minh đã bàn bạc qua, cũng cùng cha nói qua, cô bỏ tiên đầu tư vào Dư Thị đúng là có chút tôn công vô ích, cũng không kiêm được bao nhiêu tiên.
Nhưng lân đâu tiên tiêp xúc với ngành sản xuât này, không mệt đã là thành công lăm rôi.
Cha vẫn ủng hộ cô đi làm, có gì không hiểu trợ lý Dương có thê ở bên cạnh hỗ trợ cô, có những lời này của cha, cô càng thoải mái nhót nhảy muôn thử xem.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn cứ quyết định đâu tư vào Dư: Thị thử một lần.
Đáy lòng vừa mới hạ quyết định, ngoài cửa số đột nhiên truyện đền tiêng động khó hiêu.
Lam Hân liền nhảy dựng, lập tức tụt từ trên giường xuông, bật đèn ngủ đâu giường lên, nhìn thây một bóng người cao lớn từ cửa số nhảy xuông ban công, ánh đèn mờ ảo kéo dáng người đó thật dài.
Đáy lòng Lam Hân càng thêm căng thăng, chăng lẽ là trộm cắp ư ?
Cô nhanh chóng nhìn thoáng qua trong phòng, không có một cái gì cả Gói Cô nên làm cái gì bây giờ?
Lá gan của tên trộm này cũng quá lớn, nửa đêm lại leo cửa số đột nhập vào, thật là quá kiêu ngạo.
Lam Hân thoáng nhìn qua một bên, cho dù là không có bất kỳ lực sát thương nào nhưng cái móc áo hiện tại cũng trở thành vật phòng thân của cô.
Lam Hân nhanh chóng bật điện lên, Lục Hạo Thành cũng vừa vặn đi đến.
Hai người cùng đối mắt với nhau, .
Lam Hân khiếp sợ chớp chớp đôi mắt to ngập nước, trời đất, cái mà cô gọi là trộm cướp lại là Lục Hạo Thành, ông xã của cô.