Chương 2046:
Ninh Phi Phi ít nhiêu gì cũng đã quen với tính tình Lục Hạo Thành, cô cười nói: “Giám độc Lục , anh vội vàng cái gì, không có gì thì không phải càng tốt sao?
Chỉ là vừa mới xảy ra chuyện như vậy, đáy lòng Lam Lam cũng không chịu nồi nha, hiện tại còn gặp mặt, trong lòng Lam Lam không phải càng không dễ chịu hay sao?
Anh còn biện giải như vậy, khiến tôi cũng cảm thầy thật sự có cái gì đó.”
Ninh Phi Phi đánh bạo nói, dù sao có: A Nghiêu ở đây, giám đốc Lục cũng không dám làm gì với mình, cô cũng liên được nước làm tới.
Lục Hạo Thành trừng mắt liếc về phía Âu Cảnh Nghiêu, “Âu Cảnh Nghiêu, quản lý tốt người phụ nữ của cậu đi.”
Lúc này anh động một cái là nội giận vô cơ, hành vi âu trĩ tới cực điễm rồi.
Giọng điệu Âu Cảnh Nghiêu không nhanh không chậm: “Người phụ nữ của tôi nói cũng không có sai.”
Lục Hạo Thành: “……” Một đám một đám, đều đang gài bẫy anh.
Âu Cảnh Nghiêu vẫn là dựa theo lời Lam Hân dặn dò, đề Dư Dục Thù lên tới tầng cao nhật.
Sau khi ba người Âu Cảnh Nghiêu đã đi ra ngoài, Lam Hân vẫn như cũ không hê đề ý tới Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành biết Lam Hân muốn gặp Dư Dục Thù, cũng mang vẻ mặt tức giận không nhìn Lam Hần.
Lam Hân kỳ thật ra cũng đã mềm lòng hơn, không còn tức giận như trước nữa, đêm qua cô đã biết chuyện này, cô cho rằng đã giải quyết rồi.
Nhưng không nghĩ tới buổi sáng hôm nay sẽ bị truyện thông tin lên mạng, cô tức giận là bởi vì chuyện này.
Còn nữa, anh cũng dám ôm người phụ nữ khác.
Lam Hân nghĩ đến đây, ngọn lửa nhỏ trong lòng lại bỗc cháy lên, cô tức giận hướng về phía Lục Hạo Thành rông to: “Lục Hạo Thành, một tháng này không cho phép anh chạm vào GÌ”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, tức giận lại bùng lên, khuôn mặt kiêu ngạo thở phì phì cô gái nhỏ của mình “Vì cái gì, em là bà xã của anh, đó chính là chuyện thường tình giữa vợ chỗng, anh không chỉ muôn chạm vào, còn muôn dày vò mỗi đêm đều không tha cho em.”
“Anh ca ” Lam Hân lạnh lùng hừ một tiêng.
“Em nói không được là không được, bắt đâu từ ngày mai, không, từ hôm nay trở đi em sẽ về nhà mẹ đề sống.”
Lam Hân cũng hát mặt, kiêu ngạo nhìn anh.
Dù sao, hiện tại cô thật sự không vui, nhìn anh ôm người phụ nữ khác trong lòng, dù có thê nào cô vẫn cảm thây khó chịu, nhìn thê nào cũng thây sởn da gà.
Lục Hạo Thành: “……” Chuyện này sao nói một hôi lại dân đên chuyện cô muôn bỏ nhà đi chạy vê nhà mẹ vậy.
Ruột gan Lục Hạo Thành cồn cào khó chịu.
“Em dám ư, em dám đi, anh liền dám đem em trói trở vê.”
Tính khí Lục Hạo Thành cũng bộc phát, người này nếu mà đã chồng trả, thì thật sự có ít người có thể chỗng trả lại anh.
Cô dám bỏ nhà trốn đi, anh cũng dám dính lây cô không rời một giây nào.
Lì lợm la liếm ai mà không biết làm.
Đừng tưởng răng chỉ có phụ nữ bọn họ có mây chiêu một khóc hai nháo ba thắt cô, đàn ông các anh một khi đã nháo lên, phụ nữ các cô cũng không còn cách nào khác.
“Hừ! Anh không sợ hai anh trai của em gô cô anh lại rồi đánh cho anh một trận hay sao?”