Có thể ở bên nhau như vậy, cô đã hài lòng.
Nếu tương: lai… Trong tương lai, họ không thể ở bên nhau, cô ây không hồi tiêc, vì họ đã từng yêu Ni.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn cô không nói Lói gì hỏi: “Vì sao không nói chuyện, vẫn em không muôn.
“Em không muốn.” Ninh Phi Phi vẻ mặt không vui nhìn anh.
Âu Cảnh Nghiêu không hiểu, không phải cô nên rât vui sao?
Ninh Phi Phi mỉm cười giải thích: “Anh muôn như Lục tổng, lừa em lên thuyền sao, em muốn một lời cầu hôn lãng mạn, muốn có một đám cưới lãng mạn, ngày hôm sau cưới mới đi lây giây chứng nhận kết hôn. Đây là giâc mơ của em từ khi còn nhỏ, em hy vọng chú rễ của em có thê cho em một đám cưới lãng mạn, thảm đỏ được bao phủ bởi hoa hồng, trên tường trắng nói rằng Ninh Phi Phi anh yêu em.
Cô ra vẻ khao khát, quả thật đáy lòng biết, giữa cô và anh, bởi vì chênh lệch gia đình, rất khó đi tới cùng một con đường.
“Được Tất cả theo ý em, anh sẽ sẵn sàng đề cầu hôn, tổ chức cho ST đám cưới lãng mạn mà em muốn.” Âu Cảnh Nghiêu cười khẽ nói, ánh mắt cưng chiêu nhìn cô.
Có lẽ các cô gái đều có những giác mơ như vậy.
Anh cũng mơ về bản thân mình khi nữ thần trong cuộc sống của anh xuất hiện, tổ chức cho họ một đám cưới lãng mạn.
Ninh Phi Phi đáy lòng tràn đầy cảm động, hốc mắt đều ướt đẫm, anh đồi với cô thật sự rất tốt, tốt đến, nồi khi rời xa anh, cô cũng không sống nồi nữa.
Lam Hân và Lục Hạo Thành đi trước cúi đầu nói chuyện, cũng không chú ý đến cuộc đôi thoại giữa Âu Cảnh Nghiêu và Ninh Phi Phi.
“Lam Lam, lúc trước bộ phim truyền ˆ hình của Lý đạo diễn được chiếu tối nay, không kịp xem củng Nhiên Nhiên, tiêu tử kia đáy lòng hẳn là không dễ chịu.”
Lam Hân cũng vẻ mặt áy náy, “em suýt chút nữa quên mật, nhưng bộ phim này cứ trì hoãn mãi, lúc trước Nhiên Nhiên đi show mây lân, có người dẫn Chương trình hỏi, nó cũng không biết thời gian cụ thể, lần này thì lại rất vội vàng.
Lục Hạo Thành suy nghĩ một chút, nói: “Ngày mai bù lại cho nó, xem nó có nhu câu gì, mua cho nó một món quà yêu thích là được.”
Lam Hân có chút bắt đắc dĩ, Nhiên Nhiên tôi nay nhất định không vui, lần trước bộ phim phát Sóng, cô nằm trong bệnh viện, không thể đi xem cùng cậu, mà lần này, cô lại mất niềm tin một làn nữa.
“Làm như vậy, thật sự rất có lỗi, nó không cần mây thứ này, càng cần chúng ta đồng hành và chia sẻ hơn.”
Nhớ mây ngày trước, Nhiên Nhiên biết sắp phát sóng, còn vui vẻ chạy đến trước mặt cô khoe khoan một phen, dặn dò cô nhất định phải cùng cậu xem, bởi vì tập đầu tiên đến tập cuối cùng, cậu đều là nhân vật chủ chốt đó cô đã đồng ý, kết quả lại nuốt ời.
Lục Hạo Thành cũng có chút bắt đắc dĩ, anh không nói gì.
Sau khi củng nhau đi thang máy lên tầng một, Âu Cảnh Nghiêu và Lục Hạo Thành mỗi người lái xe mang theo hai cô gái yêu quý đến khách sạn Giang Thành.
Đến tầng trên cùng, hội tụ với Tô Cảnh Minh, Mộc Tử Hoành, Lâm Hạo Thiên, Quyền Cẩm Trình.
Lam Hân đã lâu không gặp Tô Cảnh Minh, lần này gặp anh, cảm giác anh gây đi rất nhiều.
“Cảnh Minh, sao anh lại bạc đãi mình như vậy, giảm cân sao?” Lam Hân nhịn không được hỏi.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn Tô Cảnh Minh càng ngày càng gây gò, cũng nhíu mày nhìn anh.
Tô Cảnh Minh khẽ lắc đầu, không nói gì.
Âu Cảnh Nghiêu: “Anh sẽ không lại tương tư đây chứ? “
Tô Cảnh Minh gật ‘ đầu, “Hình như tôi có chút thích cô gái An Khả kia, mây ngày nay cùng cô ây nói chuyện phiêm rất vui vẻ, luôn nhớ cô ây, ăn không ngon ngủ không ngon.