Người khác không rõ ràng lắm, TM cô đã chăm sóc anh lâu như vậy, rồt cuộc vân hiểu rõ lý do anh luồn kiên trì.
Điều mà Lam Hân đã thay đổi chính là cuộc đời anh, là kê hoạch tương lai của cuộc đời anh, là một phần không thẻ tách rời của anh suốt mười năm qua.
Cha mẹ cùng chị gái anh đều làm không được, nhưng mà Lam Hân lại làm được.
Đôi khi cô cũng suy nghĩ, nếu không có gặp được Lam Hiân, Nhạc Cần Hi _ sẽ trưởng thành thành dáng vẻ như thê nào đây?
Khả năng vẫn là một cậu âm con nhà giàu bát cần đời, ăn không ngồi rồi như trước kia đúng không.
Trong nhà vôn đã có mỏ vàng, người mà sinh ra đã ngậm thìa vàng rồi, căn bản không cân lo lắng ngày mai sẽ không có cơm ăn.
Mãi cho. đến khi Văn Kỳ đóng của lại, Nhạc Cần Hi cũng không có một chút phản ứng nào cả.
Nhạc Cần Hi lại ngồi đại khái khoảng tầm thêm nửa giờ nữa, lúc này anh mới chậm rãi đứng dậy, đi đên tủ quân áo bên cạnh, mở ra chiếc hộp chứa đồ màu xám.
Bên trong đều chứa đầy những kỷ niệm vệ anh và Lam Hân.
Từ sau khi anh chấp. nhận buông tay, liền đem những hồi ức đẹp của hai người họ cât vào chiếc hộp này, chỉ có thời điểm đáy lòng cảm thây dao động anh mới có thệ mở ra chiếc hộp này vừa nhìn vừa hồi tưởng lại.
Anh cầm lấy một con thú nhồi bông vải đặt ở trong tay, nụ cười dịu dàng lập tức lan tràn trên khóe môi.
“Hi Hi, anh mau nhìn xem con thú nhồi bông vải kia thật xinh đẹp, có thể chơi bản súng vào bóng bay, 20 tệ sẽ được mười lượt bắn, như vậy thì có thể có được con thú nhồi bông vải kia, hay là anh thử một chút đi?”
Cô gái nhỏ đứng ở trước mặt anh, kích động lắc qua lắc lại cánh tay anh làm nũng.
Anh liếc nhìn qua con thú nhồi bông – vải màu xám, là một con gâu mẹ đang ôm chú gấu con trên tay. phía dưới mặc một chiếc váy kẻ sọc màu hồng.
“Xấu muốn chết, ánh mắt phụ nữ như em kiểu gì vậy?
Con gấu kia mà cũng xinh đẹp sao?
Đi đi thôi, anh sẽ mua cho em con khác còn xinh đẹp hơn.”
Lúc ấy anh thật sự ghét bỏ con gấu mẹ kia.
Tuy nhiên cô gái này lại rất thích, vẫn nhất quyết không chịu đi.
“Không đâu, em chỉ muốn con gấu này, dù những con khác xinh đẹp hơn, nhưng lúc mua đồ cũng cân có duyên nữa, anh nhìn xem gâu mẹ ôm đứa con trong lòng trông đáng yêu biết bao chứ.
Em thấy hẳn là anh bắn không trúng được, vậy em tự mình đi băn, bản trúng rồi, em đem gấu mẹ tặng cho anh.”
Cô gái nhỏ vui vẻ lập tức chạy qua, thanh toán xong 20 tệ , sau đó lại ngồi ở trên ghế, càm lấy khẩu súng độ chơi bắt đầu nhắm vào bong bóng để bắn.
Liên tiếp bắn qua bồn lần, nhưng lại không trúng được Anh lười biếng đứng ở một bên nhìn, nhìn cô thanh toán đến tận một trăm tệ rồi, con thú bông vỐn gì chỉ có giá 10 tệ nhưng mãi cô vẫn chưa lấy được.
“Anh nói này, Lam Lam, có gì thú vị sao?
Cầm số tiền một trăm tệ đó, cũng có thê mua được một đồng.”
Cô dầu môi đỏ nhìn thoáng qua anh, “Như vậy thì không giỗng nhau, thỉnh thoảng chơi một chút cũng rất vui vẻ mà.”
Anh lại thanh toán thêm hai mươi tệ, muôn tự mình ra tay bắn cho cô, nhưng cô không vui, khăng khăng muôn tự mình phải giành được.