Chương 1997:
“Tại sao lại như vậy?”
Tống Ngôn Tư nhìn video, vẻ mặt không tin nổi, không phải đoạn video kia cô ta đã mang đi rồi sao, tại sao lại xuất hiện thế này?
Tống Ngôn Tư kéo xuống xem, đột nhiên xuất hiện một đoạn video mà phóng viên phỏng vần nhân viên bảo vệ.
Trong video, nhân viên bảo vệ đã giải thích chỉ tiết về việc cô ta đã thu mua người này bán lại đoạn video như thế _ nào.
Dưới đoạn video kia là hàng loạt bình luận mắng nhiếc cô ta, cô ta không dám tiếp tục lướt xuông, cũng không đủ can đảm đề đọc những lời cay độc, ác ý kia.
“Hang ” Tông Ngôn Tư thê lương cười cười, “Lục Hạo Thành, không hỗ là cách làm việc của anh, thật đúng là gậy ông đập lưng ông.
Nhưng mà anh cho rằng, như vậy là kết thúc rồi sao?
Thứ mà em không thể có được, ai cũng đừng mong được sở hữu.”
Tống Ngôn Tư phân, nộ rút đầu cắm máy tính, không muôn xem đoạn video này nữa.
Cô ta lấy ra di động, gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý của mình.
“Trợ lý Kiều, giúp tôi điều tra một chút, Lam Hân hiện tại đang ở đâu?”
“Vâng, tiểu thư.”
Sau khi CÚP điện thoại, cô †a cười với vẻ mặt âm trâm, cô ta xuông tay từ bên phía Lam Hân, Lục Hạo lãi cũng không thề làm gì cô ta, không phải sao?
Về đêm, gió thu lạnh run, sau khi Lục Hạo Thành nhìn Lam Hân ngủ Say, lặng lẽ đứng dậy mặc áo khoác vào, di chuyên nhẹ nhàng rồi đóng cửa lại đi ra ngoài.
Cả nhà đều đã ngủ, Lam Hân khoảng tầm một tiếng sau sẽ tỉnh lại, anh cân phải trở về sau một tiếng nữa Bên ngoài, Quyền Cẩm Trình đã lái xe đến chờ sản.
Lục Hạo Thành vừa ngôi trên xe, hơi ngả người ra sau ghê, dưới ánh đèn mở ảo, khuôn mặt tuân tú lạnh lùng cao ngạo, anh trâm giọng hỏi: ‘Người ở nơi nào vậy?”
“Quán bar Y Lai, đang cùng bạn bè đi ra ngoài chơi, đời sông của người phụ nữ này có vẻ không biết tiết chế, cuộc sóng về đêm cũng lộn xôn.”
Quyền Cẩm Trình nhẹ nhàng bâng quơ nói ra những gì mình điêu tra được.
“Đi thôi.”Lục Hạo Thành trầm giọng nói.
Sau khoảng nửa giờ, xe dừng lại trước cửa quán bar Y Lai.
Sau khi Quyền Cảm Trình đỗ xe xong, lập tức ra khỏi xe rồi bướctới _ mở cửa, Lục Hạo Thành như một quý ông bước ra từ trong xe.
Anh nhìn thoáng qua quán bar, nhíu mày không vui, anh không thích lui tới quán bar.
“Giám đốc Lục, chúng ta vào đi thôi.”
Quyền Cẩm Trình thầy anh nhíu mày, giọng điệu lại trở nên thật cần thận, Lục Hạo Thành đã có tiếng là không thích quán bar và KTV.
Anh cũng không thích đi xã giao, SỞ dĩ những hoạt động xã giao của công ty đều là trợ lý như anh ta và Âu Cảnh Nghiêu tham gia.
Anh chỉ là quan tâm tới kết quả.
“Dẫn đường đi.”Lục Hạo Thành nhàn nhạt phun ra một câu ngắn gọn.
Quyền Cẩm Trình tiến lên, anh ta đã sắp xếp sẵn người của mình để ý tới Tông Ngôn Tư.
Vừa bước vào, âm thanh ồn ào khiến Lục Hạo Thành càng thêm không vui, Quyền Cẩm Trình đi phía trước dẫn đường, bước chân càng trở nên vội hơn.