Chương 1995:
Lam Lam bị tức đến hôn mê, có thể thấy. được chuyện này đối với cô ấy là đả kích không nhỏ.”
Âu Cảnh Nghiêu nói xong, liền cúp điện thoại.
Sau khi Lục Hạo Thành tắt máy rồi lại gọi một cuộc điện thoại cho Quyền Câm Trình.
“Giám đốc Lục.”
Lục Hạo Thành: “Đi điều tra một chút Tông Ngôn Tư hiện tại đang ở noi nào.”
“Vâng, giám đốc Lục.”
Lục Hạo Thành cười xấu xa, Tống Ngôn Tư, dám cùng tôi chơi chiêu này, cô đúng là không sợ chết.
Công ty T.S, trong văn phòng giám đốc tâng cao nhật.
Văn phòng rộng rãi sáng sủa, tráng lệ cùng sang trọng.
Tống Ngôn Tư mặc một thân váy áo thời thượng, lớp trang điểm thật đậm, cô ta ngồi trên chiếc ghế da văn phòng, cười khanh khách nhìn kiệt tác của mình.
Hình ảnh cô ta cùng Lục Hạo Thành ôm ấp ở cảnh nhau, thật sự đúng là cảnh đẹp ý vui.
Lam Hân có dáng vẻ mềm yếu kia làm sao có thê xứng với Lục Hạo Thành được chứ?
“Ha… ” Cô cười khẽ, Lam Hân, xem cô có thê kiên trì được bao lâu.
Sàn ” Cửa văn phòng bị đạp bay một cách thô bạo.
Tống Nguyên Thanh bừng bừng lửa giận mà xông vào bên trong.
Tống Ngôn Tư vừa thấy người tới là cha mình, sắc mặt cũng lập tức trở nên tôi tệ.
“Cha, cha làm gì vậy?”Gô ta trầm mặt nói.
Ánh mắt Tống Nguyên Thanh xoáy sâu nhìn chăm chăm vào con gái, tức giận nói: “Con hỏi ta đang làm gì, vậy bản thân cọn đang làm cái gì, ta hỏi con, mấy tắm ảnh kia có phải do con tung ra hay không?”
Tống Ngôn Tư đưa mắt, di ¡ chuyên tầm nhìn đến khung cửa số sát đât, “Cha, chuyện của con cha đừng xen vào.”
Tống Nguyên Thanh: “Giờ thì con đủ lông đủ cánh rồi có phải hay không?
Vậy thì chuyện của ta con cũng đừng xen vào nha, con theo đuổi người đàn ông mà con muôn, ta theo đuôi người phụ nữ ta yêu, nhừng con lại có tình ngăn cản hạnh phúc của cha…… : “Cha.”Tống Ngôn Tư nhanh chóng ngắt lời cha mình Cô ta cười lạnh lùng nhìn người cha đang hùng hồ nồi giận trước mặt mình, giọng điệu cũng chanh chua, “Cha, cha đúng là quá hồ đồ, Lý Nghệ Na đó là vì tham tiền và của cải của cha nên mới muôn ở bên cha mà thôi, giờ bà ta đã ở cái tuôi đó rồi, đương nhiên sẽ phải tìm lầy một người có tiền thì mới có thệ an hưởng sung sướng hết phần đời còn lại được, con cũng là phụ nữ, con nhận ra được điêu đó.”
Tổng Nguyên Thanh tức đến mức muôn tát cho đứa con hai bạt tai, ông ta theo đuôi Lý Nghệ Na rất nhiều năm rồi, nhưng mà bởi vì con gái ông.
ta mãi không đồng ý, Lý Nghệ Na mới chần chừ cự tuyệt ông ta, dẫn tới hai người đã bỏ lỡ nhau qua bao nhiêu năm như vậy.
Chuyên đi lần này ông ta tới đây là muôn ôm được người đẹp về nhà, không nghĩ tới con gái mình vẫn cứ kiên quyết phản đối như vậy, bản thân cùng. Na Na ở bên nhau, không có liên quan gì đến đứa con gái này.
Na Na thậm chí vì con bé, đến vị trí giám đốc thiết kế cũng nhường lại cho nó, nhưng con bé này còn không chịu thỏa mãn.
“Con câm miệng lại cho ta, ta đã đem tắt cả tài sản giao cho con rồi, Na Na, cô ây có được cái gì, chúng ta cũng chỉ muốn tìm đến sự an ủi về mặt tâm hồn với nhau, hạnh phúc. lớn nhất của đời người là lúc về già còn có người để bầu bạn đó.”
Tống Nguyên Thanh phẫn nộ đến cực điểm, đôi khi, ông ta thật sự cũng: không thể hiệu rò được cô con gái của mình.
Ông ta cho rằng bệnh tâm thần phân liệt của con gái lại tái phát, mạng cô ta đi bệnh viện kiêm tra một lần nữa nhưng lại không hề phát hiện ra bắt cứ vân đề gì.