Chương 1960:
Lam Hân nói: “Cô giáo Trương, phiên gọi điện thoại tới cho trường học một chút, báo với bọn họ cùng kiểm tra lại camera theo dõi ngày hôm nay, nhìn xem hôm nay có người lạ mặt nào đi vào trường học hay không.”
Lam Hân thật ra cũng không thây có chút khả năng tìm ra được gì, nhưng dù vậy cũng không thê từ bỏ bất kỳ manh môi nào được.
Trường học rất nghiêm ngặt, những người bình thường căn bản là vào không được.
Nhưng mà nơi Kỳ Kỳ bị thương cô đã từng đi qua.
Nơi đó, chậu hoa không thể dễ dàng rơi xuông.
“Được!”
Cô giáo. Trương gật gật đầu, thật ra cô ây cũng rât nghỉ hoặc, mẫy chục năm nay những chậu hoa vẫn luôn đặt ở đó, cũng chưa từng có trường hợp bị rơi vỡ, hôm nay lại đột nhiên rơi xuống.
Sau khi cô giáo Trương nói chuyện điện thoại xong, Lam Hân cảm kích nhìn cô ây một cái.
“Cô giáo Trương, mọi người hãy đi về trước đi, tôi ở. chỗ này. chờ, tôi biết hai người cũng rất bận, cảm ơn mọi người đã đưa con gái tôi tới bệnh viện.
Hai vị giáo viên gật gật đầu, củng.
Lam Hân trò chuyện vài câu thì cũng liền rời đi.
“Lam Lam.”
Lục Hạo Thành mang theo trợ lý là Quyền Cẩm Trình lại đây.
“Phu nhân.”
Quyền Cẩm Trình nhìn Lam Hân chào hỏi.
Lam Hân gật gật đầu, lo lắng không thôi: “Kỳ Kỳ còn đang làm phẫu thuật, còn không biết tình hình như thế nào nữa?”
Lục Hạo Thành nhìn cô, “Lam Lam, trước tiên không cần lo lắng, chờ bác sĩ ra rôi sẽ biệt được mọi chuyện thôi?”
Lam Hân có chút lo lắng gật gật đầu, mây người cùng ngôi bên ngoài chờ.
Lam Hân không thê lặng lẽ ngôi được, cô vần luôn đứng ngôi iEiông yên, cúi đầu găm mười ngón tay, toàn thân có thể thấy được chút run rầy rất nhỏ.
Lục Hạo Thành nhìn động tác của cô, biết đáy lòng cô thấy không an tâm, anh kéo tay cô qua, khế gọi “Lam Lam.”
Anh chỉ gọi tên cô một tiếng, cũng không nói gì, đau lòng nhìn cô, vỗn dĩ sức khỏe của cô còn chưa hoàn. toàn tốt lên, sau khi gặp phải sự có liền trở nên lo. lắng bắt an.
Lam Hân nhìn thoáng qua anh, con ngươi ảm đạm không chút ánh sáng.
Cô cũng không nói gì, chỉ là nhìn thoáng qua anh, lại hơi tránh thoát tay anh, sau đó cúi đầu làm lại động tác cắn ngón tay như vừa rồi.
Đáy lòng cô thật sự nôn nóng, cô muốn đề bản thân thả lỏng tâm trạng, cô muôn tìm một loại phương thức thích hợp để chính mình có thể phát tiết.
Nhưng mà cho dù cô có làm cái gì, nỗi lòng lo lắng của cô cũng không thể dập tắt được.
Đó là con gái của cô, con bé bị thương hết lần này đến lần khác, khiến trái tim cô cảm thấy đau đớn biết bao.
Quyền Cẩm Trình nhìn ra được Lam Hân đang lo âu, dáng vẻ này của cô, nôn nóng đến mức không biết làm sao, ngày thường Lam Hân cũng không phải trông như vậy.
Anh ta nói: “Giám đốc Lục, tôi đi mua chút nước vệ cho phu nhân.”
Lục Hạo Thành im lặng gật gật đầu.