Chương 1953:
Nắm lấy tay cô, ngồi ở trên ghé dài , anh cũng không nói thêm lời nào, gắt gao ôm chặt cô vào lòng.
Ít nhất thì cô cũng khóc ra được, đáy lòng cô cũng không còn phải khổ sở như trước nữa.
Văn Kỳ có thể là do quá mệt mỏi, mãi cho đến 6 giờ chiều cũng chưa thầy xuất hiện.
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân vẫn luôn trông nom Nhạc Cần Hi.
Tình hình sức khỏe của Nhạc Cần.
Nghiên không tốt lắm, được yêu cầu nghỉ ngơi thật tốt, Lam Hân bảo Mộc Tử Hoành trước tiên hãy đưa cô ấy trở về nghỉ ngơi.
“tam Hân, cảm ơn mọi người, tôi đã ngủ quá lâu.”
Văn Kỳ mang vẻ mặt xin lỗi nhìn Lam Hân, ây vừa tắm gội xong thì quá mệt mỏi, một giác ngủ mà mắt vài tiếng đồng hồ.
Vừa mới ngủ dậy thì trời đã sập tối.
Cô áy cũng không kịp nghĩ nhiều, đứng lên thu dọn đô đạc liên lập tức đi tói bệnh viện.
Sau lần qua đêm đó với Cần Hi, cô ấy vân luôn ở lại trong nhà Nhạc Cần Hi.
Nhạc Cần Hi cũng không yêu cầu cô rời đi, chuyện này khiên cô thật sự vui vẻ, chỉ cần có thê sống củng anh dưới một mái hiên, cộ có tự tin sẽ khiến Nhạc Cần HỈ dân quen thuộc với mình.
Lam Hân cười nói: “Văn Kỳ, cô cũng không cân khách sáo, sáng mai chúng tôi lại qua đây thay người để cô nghỉ ngơi, đêm nay vật vả cho cô nôi.
Lam Hân cũng lịch sự nói vài câu.
Tuy rằng cô đã nói qua, cô không nên xuât hiện ở trước mặt Cần Hi, nhưng tình hình của Cần Hi đã như:thế này, cô cũng không thể quan tâm nhiều đến thê.
Văn Kỳ nhìn cô gật gật đầu, nhẹ nhàng lên tiếng “Được.”
Lam Hân và Lục Hạo Thành ở lại thêm một lúc, sau đó cô mới cùng Lục Hạo Thành cùng nhau rời đi.
Hới Đảo mắt đã qua nửa tháng, nửa tháng này, Lam Hân trở nên bận rộn vô cùng.
Buồi sáng đi tới công ty, giữa trưa đều chạy qua bệnh viện đổi ca với Văn Kỳ để chăm sóc Nhạc Cần Hi.
Mà Lục Hạo Thành cùng Trương Thị ở nước C hợp tác, lịch trình làm việc vân luôn dày đặc, Lục Hạo Thành cũng bận rộn hai đầu, sau khi tan tâm, còn phải tới bệnh viện để đón Lạm Hân, “thỉnh thoảng có yêu cầu cân xã giao, cả hai người đều đầu tát mặt tối.
Nhạc Cần Nghiên mang thai, lần thứ hai đi siêu âm thai kỳ đã nghe được tim thai và phôi thai rôi.
Nhưng còn phải tiếp tục kiêng cữ để giữ thai nhi, Lam Hân cùng Văn Kỳ chỉ có thể thay nhau chăm sóc Nhạc Cần Hi.
Hai người thật sự không lo nổi, khoảng thời gian giữa chừng đều là Mộ Thanh chăm sóc Nhạc Cần Hi.
Mộ Thanh cùng Nhạc Cần Hi đã củng sống trong một khu nhà hơn bảy năm trời, đối với Nhạc Cần Hi cũng xem anh như con cái trong nhà.
Nhạc Cần Hi vì cảm kích sự chăm sóc của Mộ Thanh, ngày lễ ngày tết cũng sẽ biểu tặng cho Mộ Thanh rất nhiều món quà quý giá.
Bệnh tình của Nhạc Cần Hi cũng dần dần ồn định hơn, chỉ là vẫn luôn chưa thấy tỉnh lại, hôm nay, sau khi Lam Hân vội vàng hoàn thành xong công việc ở công ty, liền đi bệnh viện đội ca cho Văn Kỳ rồi chăm sóc Nhạc Cần Hi.
Văn Kỳ rời đi, Lam Hân ngồi bên giường bệnh gáp quân áo lại cho Nhạc Cần Hi, sau đó lại dọn dẹp qua phòng bệnh một chút.
Cô vừa mới sắp xếp lại mọi thứ, liền nghe được hai tiếng “Lam Lam” rất nhỏ.
Lam Hân giật mình ì sửng sốt; đứng ở tại chỗ nửa ngày cũng chưa thể hoàn hồn, vừa rồi cô đã xuất hiện ảo giác sao?