Chương 1950:
Lam Hân nhìn anh, “Chúng ta đem công ty ném cho A Nghiệu như vậy thì có chút không đúng lãm, anh ây hiện tại cũng có bạn gái, cũng có nhu cầu yêu đương, không thê đê anh ây không có chút thời gian rảnh nào được.”
Lục Hạo Thành cười cười, đem cô kéo vào lòng, “ Lam Lam, em quá coi thường A Nghiêu rồi, cậu ta hiện tại đêu sắp xem khách sạn Thần X trở thành nhà của mình rồi, cuối tuần nào hai người bọn họ dính lầy nhau ở khách sạn Thần Ý đấy”
“Thật sự?”
Điểm này cô thậm chí còn không hề phát hiện.
“Đương nhiên là sự thật, sao anh có thể lha: em được chứ?”
Mỗi tháng đều có báo cáo gửi qua đây, anh không muốn biết cũng khó.
Lam Hân có chút mờ mịt gật gật đầu, “Vậy thì hôn lễ của hai người bọn họ cũng nên sớm được tổ chức đi thôi.”
Lục Hạo Thành lại khẽ lắc đầu, ánh mắt có chút lo lắng, ‘tam Lam, phía A Nghiêu bên kia không dễ để xử lý như vậy đâu.
A Nghiêu còn có một người anh trai cùng cha khác mẹ, anh cả của cậu ta vì muốn ngăn cản A ‘Nghiêu cùng hắn tranh đoạt tài sản, vẫn luôn rât đề phòng A Nghiêu.
Thường xuyên tìm tới A Nghiêu gây phiên toái.”
“Cô con dâu mà cha cậu ta yêu cầu cũng nhất thiết phải là môn đăng hộ đổi, nhưng em cũng. biết tình huông, trong nhà Phi Phi rôi đó, anh cả cô ây hiện tại còn đang ngòi tù, mẹ cô ấy thì nói không dễ nghe một chút, chính là trọng nam khinh nữa lại tham tiền, nhà họ Âu không thê đề mắt thể diện được, sẽ không đồng ý hôn sự này.
Chỉ có thể dựa vào A Nghiêu tự mình giải quyết thôi.”
Lam Hân cũng biết chuyện này rất phức tạp, hy vọng tình cảm của bọn họ đủ vững chắc, sẽ không bị những quy tắc trần tục đó đánh bại.
“Haizz! Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.”
Lam Hân có chút cảm thán.
Lục Hạo Thành cười cười, có chút kiêu ngạo: “Lam Lam, nhà của chúng ta thì không có, chúng ta hiện tại thật sự rất hạnh phúc.”
Lam Hân liếc liếc mắt nhìn anh một cái , cũng không nói gì.
Lục Hạo Thành vừa tháy, cũng hơi cúi đầu, có chút không vui hỏi: “Lam Lam, chẳng lẽ nhà của chúng ta không hạnh phúc sao?”
Lam Hân: “Em có nói không hạnh phúc sao?”
NI HỒN, qua cô gặp phải Tống Ngôn Tư.
Tống Ngôn Tư đã nói: “Chúc cô cùng Lục Hạo Thành sớm ngày ly hôn.”
Tống Ngôn Tư cũng không hề từ bỏ Lục Hạo Thành.
Cô lúc ấy nghẹ được câu nói đó, trái tim cũng run rây một chút.
Cô tin tưởng Lục Hạo Thành, nhưng tê cô không tin. vào thế giới này cho ăm.
Có thể chăm sóc bạn nhất thời, nhưng cũng không thể chăm sóc cả đời.
Lục Hạo Thành: “Nhưng mà anh rõ ràng nhìn thầy em không vui, em mà không vui, anh cũng không vui.”
Lam Hân nhìn anh, có chút đau lòng, nhưng cũng không muôn nén nỗi bực dọc vào lòng, “Ngày hôm qua em đụng mặt Tông Ngôn Tư, cô ta còn chưa chịu từ bỏ anh đâu.”
Lục Hạo Thành nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ thù địch, “Cô ta lại tìm tới em gây sự à?”
Lam Hân khẽ lắc đầu, “Vậy thì thật ra lại không có, chỉ là nói qua nói lại vài câu mà thôi.”