Chương 1928:
Ninh Phi Phi hoảng sợ, nhanh chóng xoay người nhìn Lục Hạo Thành cười cười, “Không…… Không có, giám đốc Lục, ai dám nói gì anh chứ?
Tôi cùng Lam Lam bàn luận việc nhà thôi?
Tuyệt đối không có nói lung tung gì về anh.”
Ánh mắt Lục Hạo Thành. thâm thúy nhìn hai người bọn cô, “Cho nên, việc nhà lại chạy tới lên trên đầu tôi hả?”
Ninh Phi Phi xấu hỗ cười, liếc xéo liếc Lục Hạo Thành một cái , đầy lòng có chút hoảng.
Đúng là làm người thì không nên nói xâu sau lưng người khác, trên đời này báo ứng sẽ nhanh tới lắm.
Hơn nữa lại còn là người lãnh đạo trực tiếp của mình, chết như thế nào cũng không biết được đâu.
“HAI hai “Ninh Phi Phi cười cười, nụ cười gượng ép kia hiển nhiên đã bán đứng cô ấy.
Lục Hạo Thành. nhìn thẳng, nhíu mày.
“Giám đốc Lục, cũng chỉ có chút xíu như vậy thôi, không có nói gì quá nhiều, không tin anh có thê hỏi Lam Lam, cô ấy có thể làm chứng, làm sao tôi có thê làm trò trước mặt bạn tốt của mình, bôi xấu ông xã của cô ây được chứ?”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Lam biển uc ” Phi Phi này đúng là thành tinh rồi, mới chớp mắt đã hoàn toàn phủ nhận.
Tuy nhiên Lam Hân nhìn dáng vẻ của Ninh Phi Phi, thiếu chút nữa nhịn không được mà phá lên cười rồi.
Chuyện nói xấu bị bắt tại chỗ, thật sự quá xấu hỗ.
“Không có nói gì về anh cả .A Thành, anh đi đâu về thế?”
Anh vội vã chạy đi luôn, cô còn tưởng rằng anh có việc gì gấp cơ.
Lục Hạo Thành: nhìn thoáng qua Ninh Phi Phi, không tiệp tục truy cứu.
Ninh Phi Phi nhìn Lam Hân, cười với vẻ mặt vô tội nhanh chóng chạy VỆ văn phòng của chính mình.
Lục Hạo Thành nhìn dáng vẻ cô ấy chạy trồi chết, luôn có cảm giác Ninh Phi Phi đang có tật giật mình.
“Lam Lam, có chút việc cần đi ra ngoài một chút, đi vào trước đi.”
Lục Hạo Thành. nắm tay hướng về phía văn phòng.
Lam Hân nghi hoặc nhìn thoáng qua anh, “Vừa rôi em còn thầy anh trông rất sốt ruột, còn tưởng răng xảy ra chuyện gì rồi đầy “
Lục Hạo Thành ghé mắt nhìn thoáng qua cô, biết cô sẽ lo lắng cho Nhạc Cần Hi, anh chạy qua xem tình hình cũng tốt.
Hiện tại Nhạc Cần Hi thật đúng là khiến người ta lo lắng.
“Em không phải lo lắng cho Nhạc Cẩn Hi sao?
Anh đi gặp cậu ta, cậu ta không có việc gì.”
“Anh đi gặp Cần Hi.”
Lam Hân vô cùng kinh ngạc, nều là Lục Hạo Thành cao ngạo của trước kia, tuyệt đối sẽ không đi làm chuyện nhử vậy.
“ÙI”
Lục Hạo Thành rót cho cô một ly nước, ngôi vào bên người cô, cầm lấy hộp thuốc, lấy ra ba viên thuốc, đem thuốc đặt vào lòng bàn tay để cô uông.
Lam Hân có chút oán trách nhỏ nhìn anh, “Còn phải uỗng nữa sao?”
Ánh mắt Lục Hạo Thành nhìn đầy , cưng chiều, anh xoa xoa đầu cô: “Ừ, qua thêm mắy ngày nữa thì không phải uông , không phải em muốn có con hay sao?
Phải điều dưỡng thân thể tốt lên thì mới có thê tính đến chuyện có con được.”