Nhạc Cần Hi trộng như vậy, Âu Cảnh Nghiêu vẫn là lần đầu tiên tháy.
Ở trong ấn tượng của anh, Nhạc Cần Hi ở trước mặt Lam Hân trông như ánh mặt trời, rất nỗ lực, rất ám áp, ở phương diện công việc, lại càng. xuất sắc hơn người, cơ trí hơn người.
Trong công việc, trông cậu ta lúc nào cũng điềm đạm, bình tĩnh, khôn ngoan và xuất chúng.
Nhạc Thị của cậu ta là kết quả của sự _ nỗ lực của bạn thân, từ chút một nỗ lực mà làm ra được.
Trở thành tình địch của Lục Hạo Thành, cậu ta không hề thua kém một chút nào.
Giọng nói dễ nghe của Nhạc Cần Hi truyện vào lỗ tai từng người, vân là giọng điệu lạnh băng như cũ,, khiến cho lòng người cũng như roi vào giữa mùa đông lạnh giá, “Tống Ngôn Tự, nêu phải dùng tính mạng để làm tiền đặt cược, vì sao lại không đi nhảy lầu hoặc lao vào đề xe tông cơ chứ?
vì sao o lại muốn nhảy xuống nước ở đây?
Mà cô ấy, lúc thấy cô muốn dùng tính mạng đề đặt cược nhằm hãm hại mình, cô ây vần liều lĩnh quên cả bản thân đề nhảy xuông nước cứu cô, thân thể cô ấy không tốt, mỗi lần đi đường đều đi rất chậm, thân thể đang rât suy yêu, lại dùng sức kéo cô lên bờ, cứu cô sông sót.
Nhưng mà nhóm các người đã làm được cái gì?
Các ngươi đều chỉ biết lo chuyện của bản thân, không ai tình nguyện kéo cô ta từ trong nước lên.”
Nhạc Cần Hi biết lòng người luôn bạc bẽo, mọi người đêu có tâm lý như vậy, đối với người có tiền thì quan tâm chăm sóc, đôi với người nghèo thì mắt lạnh lướt qua.
Nhưng anh không nghĩ tới lòng người lại có thể bạc bẽo đến loại trình độ này, Lam Lam một mình ở trong nước giãy dụa, không ai lại đây giúp cô ấy, anh nhìn mà đau lòng, lại càng không dám bước tới nhìn dáng vẻ chật vật của cô.
Từ nay nhóm lên truyện trên app truyệnhola nhé!
Cô tất nhiên cũng không muốn để anh nhìn thấy dáng vẻ đó của mình.
Cô kiên cường, cô đã thiết lập một phòng tuyên trong trái tim mình, tất cả những chuyện này anh đều biết.
Tuy nhiên anh đã nhìn thấy, anh nhìn mà đau lòng, giống nhự mỗi lần nhìn cô bị ai đó ghen ghét rồi hắt đầy rượu vang lên người vậy, đáy lòng cô cảm thây phẫn nộ, khô sở, cô lúc ây chỉ nghĩ muôn trồn đi đâu đó một mình rồi khóc một hồi, cũng không cần bát luận kẻ nào an ủi, cô đã quen với việc một mình lẳng lặng tự liễm miệng vết thương như thê.
Một số người còn có chút lương tâm có mặt ở đây bị anh nói tới mặt đỏ tai hồng.
Nhạc Gần Hi lại ngước mắt nhìn người phụ nữ đã đứng ra chỉ điểm Lam Hân, giong điệu càng thêm lạnh lẽo, “Tàn nhân nhất chính là trái tim phụ nữ, lời này nói thật hay, dùng đề hình dung loại người như cô đúng là quá thích hợp, tuy nhiên trái tim có mù, ngay cả đôi mắt cũng đều mù, một sinh mạng còn đang sông sờ sò, ở trong mặt các người thật sự có thể tùy ý chà đạp như vậy sao?
Nếu các người đang sống theo cách như vậy cũng thật bi ai.”
“Đùng bao giờ tùy tiện chà đạp lên sinh mệnh của người khác, phong thuỷ thay nhau luân chuyền, trời xanh đâu có tha cho ai?”
Nhạc Cần Hi gắn từng chữ một, cũng đều phẫn nộ mà bi thương tới Vậy, dường như cảm thây chán ghét với bản tỉnh con người trên thế giới này.
Người phụ nữ kia sửng sốt, nhanh chóng cúi đầu, đáy lòng nôn nóng giông như ngọn lửa đang thiêu đôt trái tim cô ta.
Chuyện này bảo cô ta sau này phải làm người thê nào đây?
Một câu cuối cùng kia của Nhạc Cẩn Hi, “Đừng bao giò tủy tiện chà đạp lên sinh mệnh của người khác, phong thuỷ thay nhau luân chuyền, trời xanh đâu có tha cho ai?”
Lời này càng khiến cô ta trở nên sợ hãi.
Đúng là nhân quả báo ứng, tuần hoàn, bởi vì có câu nói như vậy tồn tại, cho lên khiến lòng người ta sinh ra sợ ãi Có nhiều người chứng kiến như vậy, sau này khó tránh khỏi sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.
Cô ta cùng Tống, Ngộn Tư luôn hợp tính nhau, mới có thể phối hợp diễn với Tống Ngôn Tư một màn này.