Ánh mắt Lục Hạo Thành chợt lạnh lùng bắn về phía đối phương.
Tống Ngôn Tư sửng sốt, chỉ cần vừa thấy ánh mắt đáng sợ như vậy của Lục Hạo Thành, cô ta liền không tự chủ được cảm thấy SỢ hãi.
Vừa yêu vừa sợ lại không thể từ bỏ được “Tông Ngôn Tư, tôi đã cảnh cáo cô, đừng có tự mua dây buộc mình, mà hệt lần này đến lần khác giãm đạp lên cái ơn cứu mạng của cô với tôi, nêu còn tiếp tục nữa, tôi cũng sẽ không khách sáo đâu.”
Giọng điệu lạnh như tiên, từng câu từng chữ rõ ràng mà lạnh lẽo, mạnh mễ vang vòng vào từng lỗ tai những người có mặt ở đây.
Những người đã từng biết con người Lục Hạo Thành đều hiệu rõ, anh nói chuyện, tuyệt không sẽ không chỉ nói suông như vậy mà thôi, mà là sẽ thật sự dùng hành động thực tế đề chứng minh.
Ánh mắt Tống Nguyên Thanh thâm thúy nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành.
Người đàn ông này vì Lam Hân thì chuyện gì cũng có thể làm ra được, tư liệu về anh, ông ta đã điều tra rõ ràng.
“Này này này, Lục Hạo Thành, nói cũng không thẻ nói như vậy, lúc tôi qua đây tìm đám người Thanh Thần bọn họ, có nhận được điện thoại của bạn học, cậu không phải do cô ta cứu, người cứu cậu là một người khác, chăng qua là cô ta dùng tiền để mua chuộc đôi phương sau đó đem cậu tới nơi này mà thôi.
Cô ta chỉ là vừa vặn đi qua nơi đó nhìn thấy cậu được người ta cứu vót, sau đó mới đem cậu mang đi, người kia đã tìm được rồi, cô ta đem cậu che giâu tận nửa năm, đây là hành động câm tù phi pháp đó.”
“Cái gì?”
Lam Hân nghe được tin tức như vậy, cả người lập tức bị đả kích mà nhào về phía trước vài bước, thiệu chút nữa đã ngồi bệt trên mặt đắt.
Những ngày tháng qua, cô bởi vì người phụ nữ ích kỷ kia mà sống leo c vượt qua ngày tháng không có an Cô đã đến mức sắp chịu không nồi nữa, cô cũng muốn từ bỏ, từ dã cõi đời đề đi gặp anh, loại ý nghĩ này không phải là cô chưa từng có.
“Lam Lam.”
Lục Hạo Thành nhanh tay đỡ lấy cô, kéo cô ôm chặt vào lòng.
Anh biết rõ mấy tháng qua cô đã phải chịu bao nhiêu dày vò, cô đã phải tôn tại như thế nào anh đều biết rõ.
Mà Tống Ngôn Tư đang khóc thút thít cũng bị lời nói của Lâm Dã làm kinh ngạc tới mức ngừng khóc Cả người cô ta đều kinh hoàng, khóe môi cũng không chịu được mà run _ rây.
Toàn thân đều khẽ run Inene, không chỉ là vì lạnh, mà còn vì đáy lòng cỗ ta đang rât kinh hoàng cùng sợ hãi.
Lục Hạo Thành là người rất có năng lực, điểm này cô ta vẫn luôn đều biết, tuy nhiên lại không nghĩ tới bọn họ có thê điều tra được nhanh tới như vậy.
Lâm Dã nhìn theo sắc mặt Tống Ngôn Tư, tâm trạng cũng trỏ nên tốt hơn rất nhiều, có trời mới biết trong khoảng thời gian này bọn họ có bao nhiêu gian nan.
Vì để tìm kiếm Lục Hạo Thành rơi xuống đâu, cả người anh cũng gây đi một vòng.
Không hê có được một giâc ngủ ngon, cũng không ăn được một bữa cơm tử tế, thường xuyên đều là mì gói hoặc cơm hộp.
Haim Cũng may tất cả những khốn khổ đó đều không phải là công cốc.
Anh cười với châm chọc khi nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Tống Ngôn Tư, cô ta năm chặt lấy tay cha mình, khẩn trương nhìn ông ta.
Lâm Dã, con người anh thật ra rất lương thiện, nhưng đối với loại người xâu xa từ trong Xương tủy như vậy thì không.
“Tống Ngôn Tư, thứ nhà họ Tống các người không thiếu nhất chính là tiền, 500 vạn phí bịt miệng cũng chỉ có thể là cô mới lây ra được, đôi phương ôm lầy 500 vạn không bỏ, chúng tôi lật tung cả biên rộng để tìm kiếm, hắn cũng không có đứng ra thông báo tin tức, nêu không phải ở chỗ này gặp được A Thành, chỉ sợ chúng tôi cả đời này cũng không thể tìm ra người được nữa.”
“500 vạn, thật sự bỏ ra được.”