Cố An An tức giận nói: “Anh còn dám đi chất vấn tôi, anh cũng không về nhà thì tôi về nhà làm gì, anh đề tôi một mình về nhà đề canh giữ cái nhà không sao?”
Nói xong, cô ta cúp điện thoại, giơ lên đôi bàn tay trắng như phần, dùng SỨC đánh cho Hứa Cảnh Hòa vài cái.
cha ẳH3 ” Hứa Cảnh Hòa lại cười đầy Kế ngạo.
Mà bên kia, nhà họ Cố cũng bởi vì bị mắt mấy triệu tệ mà đang ra sức truy lùng tài khoản của công ty.
Có Ức Lâm bận đến mức đầu quay vòng vòng.
Lại còn lo lắng cho bên phía em gái nữa.
Vào giữa trưa, Cố Ức Lâm không kịp ăn cơm, lái xe thẳng tới tập đoàn Lục Thị thăm Lam Hân.
Lam Hân đã ăn cơm trưa trong văn phòng, lúc này đang vùi đầu trong công việc.
Tuy nhiên đã nhìn vào màn hình máy tính cả nửa ngày, cô cũng không đọc được chữ nào cả.
Tất cả chữ trên màn hình đều sẽ biến ảo thành khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Lục Hạo Thành.
Ninh Phi Phi có việc đi qua nhà xưởng, trong văn phòng cũng chỉ có một mình cô, đột nhiên có người gõ cửa, chậm rãi dời lực chú ý, cô cât giọng khàn khàn: “Mời vào.”
gặp chuyện không may, trong khoảng thời gian này anh hai cũng phải lao lực quá độ.
“Anh hai, anh tới đây cũng vừa đúng lúc, em còn đang có chuyện muôn nói với anh, anh mau ngôi đi.”
“Được!”
Có Ức Lâm ngồi vào phía đối diện bàn làm việc của cô.
Lam Hân cầm một lát bánh mì đưa cho anh mình, lại đưa thêm cho anh một chai nước khoáng.
“Em đoán là anh hai nhất định chưa ăn cơm trưa, ăn chút bánh mì trước GÌ”
Cô cũng không chuẩn bị gì để ăn cả.
Nói đến mây món ăn vặt này, đều là Lục Hạo Thành giúp cô chuẩn bị, anh luôn cảm thấy cô rất gầy, muốn cho cô béo thêm một chút.
Có Ức Lâm bát đắc dĩ cười cười, “Tiểu Ức, anh hai thật đúng là vẫn chưa ăn cái gì.”Anh mở bánh mì ra và ăn nó.
Lam Hân nhìn thấy anh hai như vậy, cũng cảm thấy lòng đầy chua xót.
Anh hai hiện tại là trụ cột trong nhà, tuyệt đối không thể bị ngã xuông.
“Anh hai, Cố An An trong khoảng thời gian này không có vê nhà sao?”
Lam Hân ngập ngừng hỏi.
Có Ức Lâm gật gật đầu, nuốt xuống mẫu bánh mì mới nói; “Tiêu Ức, cô ta đã rất lâu không có về nhà.
Bà nội không thích cô ta, cô ta cũng không muốn trở về để bị khinh bỉ.”
Lam Hân trầm giọng nói: “Anh hai, nêu như lời em đoán không sai, kế tiếp nhà họ Cố sẽ rơi vào tay cô ta.”
“Cái gì?”
Có Ức Lâm sửng sót một chút, ánh mắt kinh ngạc nhìn em gái.
Cố An An không có thể thành công nhanh như vậy được, anh đã âm thầm nhìn chăm chằm vào cô ta.
Lam Hân mặt không chút thay đồi, “Em biết anh hai để ý rất nhiều nhưng vân khó lòng phòng bị, chính là bị kẻ trộm thương nhớ, khó lúc đề phòng được chu toàn tất cả.
Sáng hôm nay, Âu Cảnh Nghiêu có nhìn qua về tình hình cô phân công ty Có Thị, Cố An An rất có thể đã mượn danh đi thu mua cổ phần công ty.