“An An, chúng ta nghỉ ngơi thêm một chút đi.” Hắn từ từ quay người, đè cô ta xuống.
Cố An An ngây ra nhìn hắn ta một cái, “Làm gì vậy, cả mình tôi đau nhức, không muôn nữa.”
Niiaiho ” Hứa Cảnh Hòa cười, “Lúc cô không muốn thì tôi lại muốn.”
Trong phòng khách sạn, lại gia tăng nhiệt độ……
Lúc Lục Hạo Thành dẫn Lam Tử Kỳ VỆ nhà, Lam Tử Kỳ đã ngủ thiếp đi rôi.
Lam Hân ở lầu một đợi họ, nhìn thấy Lục Hạo Thành bê con gái về nhà, ánh mắt cô dần tối lại.
Lục Hạo Thành cũng nhìn thầy cô, thấp giọng nói: “Kỳ Kỳ ngủ rôi.”
Lam Hân cũng không hỏi gì thêm, “đưa Kỳ Kỳ vào phòng chúng ta đi.”
“Được!” Lục Hạo Thành ôm con gái trở vê phòng.
Lam Hân cũng đi theo sau.
Nhìn tắm băng gạc quấn quanh trán con gái, nét mặt cô rât nặng nê.
“Cố An An ở đâu?” Giọng nói của cô bình tĩnh lạ lùng.
Lục Hạo Thành lấy chăn đắp cho con gái mới cúi mặt trước mặt cô, thì thâm: “Sau này trả hết cho cô ta, bây giò em gặp cô ta, thì sẽ làm bản mắt mình”.
Ánh mắt Lam Hân thâm sâu “Cô ta đối xử với con gái em như thế này, em tuyệt đối không khách sáo, cô ta ở đâu: rồi?” Cô nói lời sau cùng, trong tiếng kêu của cô là những cơn giận dữ dồn dập.
Lục Hạo Thành nhìn cô như vậy, một cô gái dịu dàng, không bao giờ dễ nổi nóng.
Mà anh, ngoại trừ lần của Dư Tư Vận đó, anh không thấy qua cô nồi giận nữa.
“Lam Lam…”
“Cô ta ở đâu?” Lam Hân vẫn kiên trì.
Anh biết cô ta ở đâu?
“Lam Lam…”
“Hãy đưa em đi.” Lam Hân vẫn kiên ThÌP Lục Hạo Thành gật đầu, gọi điện.
thoại cho Lâm Dã hỏi địa điểm, rồi đưa Lam Hân đến khách sạn.
Lục Hạo Thành trực tiếp đi cùng Lam Hân qua đó, khách sạn này, đúng là khách sạn do mình đứng tên.
Anh đã gọi và sắp xếp mọi thứ.
Không có gì ngạc nhiên khi Lâm Dã có thể lấy được video trong khách sạn đứng tên mình.
Khi nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc vest đến, gọi một tiêng Lục tông.
Lam Hân hiều rằng, đây cũng là cơ nghiệp của Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành nói: “Tôi và phu nhân lên trước, chuẩn bị ít nước trái cây, bình thường, nước ép dâu tây là tôt nhất”.
Người quản lý đó cười và gật đầu,”
Lục tổng, tôi đi chuẩn bị ngay lập lo ˆ Ngay sau đó, ông ấy đưa thẻ phòng cho Lục Hạo Thành và quay bỏ đi.
Lam Hân lại gọi ông ấy lại, “Quản lý, cho tôi một chậu nước trái cây đá, có trái cây hỏng cũng được, tốt nhất mỗi loại trái cây đêu đặt một chút vào, nhớ kỹ, phải lạnh nhất. ° Cô muốn đầu óc Có An An tỉnh táo một chút.