Dọc theo đường đi, con trai đều rất vui vẻ, trên đường trở về đều líu ríu nói.
Sau khi Lam Hân tìm thuốc cho con trai uông xong, mới đi tắm rửa nghỉ ngơi với Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành ôm cô nằm trên giường, Lam Hân có chút lo lắng.
Vẻ mặt cô lo lắng, nhìn Lục Hạo Thành: “A Thành, tôi nay anh vắt vả một chút, nửa đêm đến phòng để xem nó, nó thường không ăn những thứ này, hôm nay ăn rât nhiêu, em lo nó sẽ bị bệnh. “
“Được! Lam Lam, anh sẽ nhớ đi. “
Lục Hạo Thành hơi cúi đầu nhìn cô: “Hôm nay mệt rồi.
Lam Hân: “Có một chút, nhưng anh cứ đầy em đi, anh mệt mỏi hơn, em không mệt mỏi, Dây giờ cũng không buồn ngủ lắm.
Nói xong, cô hơi rũ mặt xuống, trong đầu hiện lên thanh âm của Văn Kỳ.
Lục Hạo Thành nhìn thần sắc của cô, từ sau khi gặp Văn Kỳ, cô luôn tâm sự nặng nê.
Lục Hạo Thành nhíu mày, cúi người, hôn lên cánh môi cô.
Lam Hân hơi sửng sốt, lại phục vụ cho anh, thay vì nghĩ những chuyện khác để phiên não mình, không băng làm cho giênt mình càng thêm hạnh phúc.
Qua một lúc lâu, Lục Hạo Thành mới buông cô ra, ánh mặt nóng bỏng nhìn cô: “em có tâm sự. “Giọng nói khàn khàn rất từ tính.
Lam Hân khẽ lắc đầu, cô không nghĩ nhiều, đó đã là chuyện quá khứ rồi.
Ánh mắt Lục Hạo Thành đột nhiên trở nên thâm thúy, ánh mắt lằng lặng nhìn chằm chằm: “em có. “Hai chữ ném ra có tiếng.
Lam Hân khàn khàn bật cười, “anh đấy, thay vì đoán tâm tư của em, chỉ băng làm chút chuyện chúng ta thích.
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, mang theo lời mời không tiếng động, anh mệ người Cười: “Xem ra, vợ anh cũng rất thích. 7 “Vâng! Hiện tại đặc biệt có cảm giác, cho nên…”
Lam Hân mặc dù làm cho mình bình thản, muôn duy trì bình thản tự nhiên, nhưng có vài lời vẫn nói không nên lời, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng mê người.
Khóe môi Lục Hạo Thành mang theo một nụ cười vui vẻ, ánh mắt đên gân cô vài phần, giọng nói thấp giọng: “Chỉ là có cảm giác sao? “Anh nhớ rõ, cô đều không từ chủ được, mỗi một lần đều hạnh phúc rất thỏa mãn.
“Kẻ xấu.” Lam Hân oán hận nhìn thoáng qua anh.
“Ha ha…” Lục Hạo Thành vui vẻ cười cười, cúi người đến NI cô, lại bắt đầu hành trình vui vẻ..
Bồn giờ sáng, Lục Hạo Thành tỉnh lại, nhìn bộ dáng vợ mình mệt mỏi ngủ say điềm tĩnh, anh hạnh phúc cười cười, liền nhẹ tay nhẹ chân ra ngoài thăm con trai.
Đến tầng 2 nhẹ nhàng đầy cửa phòng của con trai mình ra.
Đèn cạnh giường ngủ còn sáng, “Khụ khụ…”
Lục Hạo Thành bước vào cửa liền nghe thấy tiếng ho khan, trong lòng đột nhiên nhấc tới, bước nhanh qua.
Nhìn Lam Tử Nhiên đầu đầy mồ hôi, ngủ vô cùng bất an.
“Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên.” Lục Hạo Thành kêu vài tiếng, Lam Tử Nhiên đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt khó chịu: “cha, con khó chịu. ; Lục Hạo Thành nhìn khuôn mặt nhỏ bé của cậu đỏ bừng, sờ trán cậu, nóng bừng dữ dội.
Lục Hạo Thành ôm cậu đứng dậy: “Nhiên Nhiên, cha đưa con đến bệnh viện, con bị bệnh rôi.
Lục Hạo Thành rốt cục cũng biết, Lam Lam vì sao lại lo lắng, tiểu tử này thật đúng là không thể ăn bừa bãi, thật sự bị bệnh rồi.
Bình thường, chế độ ăn uống của họ, mẹ nấu ăn rất bổ dưỡng, và không gây nóng người.
“Mẹ, con muốn mẹ, con muốn mẹ, con muôn mẹ, con muôn uông nước, HÙ HỦC Mẹ……” Lam Tử Nhiên phát sốt có chút hồ đồ, nghẹn ngào muôn mẹ.