Lục Hạo Thành gật đầu nhìn thoáng qua cô: “Lam lân sắc mặt em không tốt, là xảy ra chuyện gì sao?”
“Vâng, “
Lam Hân gật gật đầu, “A Thành, xảy ra chuyện gì, vừa rồi em nhận được điện thoại của Khương Tịnh Hàm, cô ta đang cầu cứu em, nói Có An An giúp cô ta nhận năm triệu khoản vay nặng lãi, hiện tại không có cách nào trả lại, em hoài nghi giữa hai người họ có thể có âm mưu gì đó, em biết nhân mạch của anh rât rộng, giúp em điều tra xem có thật hay không. “
Bây giờ cô không đủ năng lực cho những điều này.
Lục Hạo Thành nhíu mày nói: “Cố An An có lòng tốt giúp Khương Tịnh Hàm như vậy sao?”
Lam Hân cũng nghỉ hoặc gật gật đầu, “em cũng nghĩ như vậy, mây ngày trước gặp hai người họ ở củng một nơi, hơn nữa với tính cách Cổ An An, sao có thể bảo đảm cho Khương Tỉnh Hàm vay nhiều tiền như vậy chứ, phải kiểm tra trong lòng em mới yên tâm một chút.”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, nhíu mày nhìn gương mặt nhỏ bé lo lắng ‹ của cô: “Lam Lam, cô ta từ nhỏ đã đối xử với em như vậy, em không hận cô ta sao” Nhìn dáng vẻ của cô là muốn giúp Khương Tịnh Hàm.
Anh phẫn nộ hận không thể đem cả nhà họ băm nhỏ ra.
Lam Hân nhìn thoáng qua anh, tâm trạng cũng rât phức tạp, “Trước tiên xem xem có phải là thật hay không. “
“Được” Lục Hạo Thành lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Lâm Dã.
“Alo, Lục tổng.”
Lục Hạo Thành: “Điều tra Khương Tịnh Hàm một chút, có phải thật sự nợ 5 triệu đồng tiền cho vay nặng lãi hay không, có phải Có An Ấn giới thiệu hay không”
Lâm Dã: “Được, Lục tổng, nửa tiếng nữa sẽ cho anh câu trả lời. “
“Được” Lục Hạo Thành tắt điện thoại, cúi đầu cười nhìn Lam Hân, “Lam Lam, trước tiên kiểm tra xem có phải là thật hay không, nửa tiếng SaU SẼ, có kết quả, chúng ta về nhà trước.”
Lam Hân cười gật, đầu, “Ừm, anh lái xe về trước, để Tiều Tuần và Kỳ Kỳ đầy em trở về là được rồi.
“Cũng được, anh đậu xe rồi tới đón em.”
Lam Hân: “Người đàn ông này thật sự là Anh vẫn dính cô như vậy, cô dường như có chút quen.
Cô đối với hành vi của anh, cảm thấy vừa yêu vừa hận.
Nhưng anh quan tâm mình, lại khiến cho cô tràn đây cảm giác hạnh phúc.
Khi anh đi vắng, cô sẽ không thể không tự hỏi anh đang làm gì?
Anh có nghĩ về cô không?
Anh có ăn ngon không?
Lúc cô một mình cũng sẽ suy nghĩ lung tung, quả thật như vậy, vẫn là anh ở lại bên cạnh cô mới an tâm một chút.
“Tùy anh.” Lam Hân nhìn anh cười Cười.
Đáy lòng có loại nhận thức rõ ràng này, cô cũng không kháng cự.
Lục Hạo Thành vẻ mặt ôn nhu nhìn cô, tâm trạng càng tôt hơn.
“Ôi, vợ anh thật sự càng ngày càng xinh đẹp.” Lục Hạo Thành cúi đầu, cũng không quan tâm đến người.
xung quanh, hôn lên trán cô, mới đầy cô ra ngoài.
“Cha, cha có đưa mẹ con về không”, Kỳ Kỷ hỏi.
Lục Hạo Thành cười cười: “Kỳ Kỳ, cha lái xe vê trước, rôi tói đón ba người.
Lam Tử Kỳ: “Chỗ này lại không xa, còn cần phải đưa về sao?”
Tiểu Tuần nói: “Cha, chạ về trước đỉ, chúng con sẽ đưa mẹ về nhà.” “