Hứa Cảnh Hòa mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Cố An An, ánh mắt đầy kinh diễm, Người trong công ty đang truyền tai nhàu răng trợ lý của quản lý thiết kế là một đại mỹ nhân, không ngờ đó thực sự là một người đẹp trong veo như nước đây.
Thật sự là rất vinh hạnh, có thể ngẫu nhiên gặp được Cố tiều thư.”
Cố An An cúi đầu, có chút ngượng ngùng. cười cười, “Hứa quản lí quá khen rôi, tôi đi bệnh viện có việc, nêu chúng ta đều đã là người quen, vậy thì ai tự sửa xe người đó vậy.”
Hứa Cảnh Hòa cúi đầu, nhìn thấy.
khuôn mặt người phụ nữ trước mắt ửng đỏ, Cố Àn An này cũng thật đẹp, hãn cười cười, “Cô tiêu thư, điều này sao tôi có thể không biết xáu hồ vậy được?
Là tôi đụng phải xe của Cố tiểu thư, đây là lôi của tôi, tôi sẽ giúp Có tiểu: thư sửa lại xe.”
Cố An An vội vàng. lắc lắc đầu, “Thật sự không cân đâu.”
“Cần, phải cần, Có tiểu thư, nếu cô từ chối tôi, tôi sẽ không yên tâm.”
Hứa Cảnh Hòa vẫn kiên trì, dáng vẻ tao nhã kia làm cho trong lòng Cô An An từ đơn giản lại biện thành phức tạp, cảm thấy có nhiều thiện chí với người này hơn.
Nhìn thây đôi phương quá kiên trì, cô ta cũng không có nói thêm cái gì, hai người cùng đề lại phương thức liên hệ, cô ta còn phải đi bệnh viện.
Vừa đến bên ngoài phòng bệnh, nghe được cười vui vẻ từ bên trong truyện tới, Cố An An hơi sửng sốt, nhẹ nhàng đây cửa phòng bệnh ra, nhìn thấy tất cả cảnh tượng bên trong, khi ánh mắt chạm đến khuôn mặt của Lam Hân đang ngồi trên xe lăn, cả người cô ta nháy mắt như vừa bị siết đánh ngang tai, Lam Hân đã thật sự tỉnh lại, hơn nữa người một nhà bọn họ còn ở trong này tán gâu hòa thuận vui vẻ, trông ai nây cũng hạnh phúc.
Ánh mắt Cố An An gắt gao nhìn chằm chằm Lam Hân đang tươi cười sáng lạn. . truyện teen hay
Vì cái gì, mà số mệnh của Lam Hân có thể tốt như vậy, vẫn luôn có nhiều người yêu thương vây quanh.
Mà bên người cô ta, luôn lẻ loi đơn độc chỉ có một mình.
Cô ta dùng mọi cách đề tính ké, rồi tới cuôi cùng, cái gì cũng đều không có như cũ.
Cố An An im lặng rời đi, giờ khắc này, cô ta cũng không. muôn bước vào trong, cô ta biêt người bên trong sẽ không hoan nghênh mình chút nào.
Lục Hạo Thành đợi cho Tô Cảnh Minh cùng Âu Cảnh Nghiêu lại đây hỗ trợ thu dọn đồ đạc ở phòng bệnh, mới cùng người nhà họ Cô tạm biệt rồi quay về biệt thự Bành Hồ.
Dọc theo đường đi, Âu Cảnh Nghiêu lái xe, Tô Cảnh Minh ngôi ở ghê phó người lái đều không nói lời nào.
Khi xe dừng ở ngã tự đèn đỏ, Âu Cảnh Nghiều ghé mắt nhìn thoáng qua Tô Cảnh Minh bên cạnh, thây vẻ mặt tên bạn không vui, ánh mắt dại ra nhìn thẳng về phía trước, “Làm gì vậy?
Bày ra mặt lạnh như vậy, Lam Lam tỉnh lại cậu không vui sao?”
Tô Cảnh Minh quay đầu lại nhìn qua Lam Hân đang ngồi bên cạnh Lục Hạo Thành, lắc lắc đầu, “Lam Lam, tôi tuyệt đối không có mây ý đó, chỉ là tôi thất tình thôi.”
limibiaiiin ng ” Thất tình 2 Nhưng hình như cô có nghe nói qua Tô Cảnh Minh rất thường xuyên thất tình nhỉ?
1PlnUIb a2 ” Âu Cảnh Nghiêu trong khoảng thời gian ngăn nhịn không được bật cười phì.
Tô Cảnh Minh quay đầu lại nhìn tên đang lái xe, “Cậu cười cái gì?”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Cậu không phải cứ ba ngày lại hai trận thát tình sao?
Chưa từng gặp qua cậu thấy khổ sở như vậy, xem ra lân này là thật sự nghiêm túc.”
Tô Cảnh Minh mang ánh mắt ngơ ngác nhìn qua: “Có lân nào mà tôi không nghiêm túc chứ 2”
Âu Cảnh Nghiêu: “Cậu mà không có lần nào không nghiêm túc 2”