Những người khác bất kỳ ai cũng phải chết.
Nhưng anh khẩu thị tâm phi nói: “Khi tôi còn trẻ chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, thấy một người phụ nữ xinh đẹp như Nghiêm Linh Trang đã vội vàng xác định. Bây giờ tôi đã có nhiều kinh nghiệm, mới biết sự xúc động khi còn trẻ thật là trẻ con.”
Nghiêm Mặc Hàn vừa xông lên liền nghe thấy Chiến Hàn Quân đang bôi nhọ em gái mình trước mặt mọi người. Nghiêm Mặc Hàn tức giận đỏ bừng hai mắt, nắm chặt tay, lao.
vào đánh Chiến Hàn Quân một cách thô bạo.
Diệp Phong đã sớm chú ý đến Nghiêm Mặc Hàn, nhưng vì tổng giám đốc đã nói trước nên anh ta không cố gắng ngăn Nghiêm Mặc Hàn lại.
Diệp Phong khéo léo xoay xe lăn, khiến Nghiêm Mặc Hàn vồ vào khoảng không. Anh ta bị ngã như chó gặm cứt.
“Chiến Hàn Quân. Đồ đê tiện, đồ khốn nạn, sao cậu dám bội tình bạc nghĩa với em gái tôi? Ông đây liều mạng với cậu.”
Nghiêm Mặc Hàn lại đứng dậy, lần nữa lao về phía Chiến Hàn Quân.
Lúc này, tất cả khách mời trên bàn khách quý đều hướng ánh mắt về phía Nghiêm Mặc Hàn.
Khi Nghiêm Mặc Hàn lao về phía Chiến Hàn Quân, Diệp Phong một tay thân sĩ để sau lưng, một tay khác dễ dàng chế ngự.
Nghiêm Mặc Hàn, nắm lấy cổ anh ta.
Diệp Phong nổi giận nói: “Cậu Hàn, anh muốn làm gì?”
Nghiêm Mặc Hàn hai mắt đỏ ngầu vì tức giận, lúc này như mất lý trí, đạp hai chân về phía Chiến Hàn Quân, mắng chửi anh: “Cl Hàn Quân, em gái tôi yêu cậu đến nhường nào, cậu không phải là không biết, lương tâm của cậu chó ăn rồi phải không? Cậu đã quên rồi sao? Con bé bị tai nạn xe hơi, con bé có chết cũng nghĩ đến cậu. Con bé yêu cậu hết lòng bằng cả sinh mạng và tâm hồn của mình, tại sao cậu có thể phụ lòng con bé?
Làm sao có thể?”
Nghiêm Mặc Hàn đạp lên mặt cỏ, bụi đất bắn tung về phía mặt Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng phẩy phẩy, sau đó đôi mắt lạnh như băng nhìn Nghiêm Mặc Hàn: “Diệp Phong, đánh thật mạnh cho tôi: Nằm đấm của Diệp Phong điên cuồng rơi vào người Nghiêm Mặc Hàn. Nghiêm Linh Trang từ nhà vệ sinh chạy tới liền thấy Nghiêm Mặc Hàn bị Diệp Phong đánh đang cuộn tròn người lại.
Thế nhưng Nghiêm Mặc Hàn vẫn mắng chửi không ngừng: “Chiến Hàn Quân, tôi nguyền rủa cậu không được chết tử tế.”
Nghiêm Linh Trang chỉ cảm thấy trái tim như ngừng đập vì Chiến Hàn Quân. Cô đột nhiên cuồng loạn gầm lên: “Diệp Phong, dừng tay”
Năm đấm của Diệp Phong không dừng lại, nhưng Dư Nhân cũng ra tay, có lẽ là cố ý che giấu thân thủ của mình, Dư Nhân chỉ dùng kỹ năng thô nhất để đánh nhau với Diệp Phong.
Nghiêm Linh Trang kéo Nghiêm Mặc Hàn lên, oán độc trừng mắt nhìn Chiến Hàn Quân: “Tôi không có lòng tự trọng mới để anh chà đạp người nhà tôi như thế này.”
Chiến Hàn Quân lộ ra một nụ cười khinh bỉ: “Biết là tốt rồi”
Quan Minh Vũ ở phía sau chạy tới, Chiến Hàn Quân ra lệnh: “Quan Minh Vũ, người này bất kính với tôi, đem về nhà từ từ tra tấn.”
Nghiêm Linh Trang tức giận: “Anh dám?”
Quan Minh Vũ đi một bước thành ba, bất ngờ quay sang Nghiêm Linh Trang, đánh cô bị ngất, sau đó đưa Nghiêm Mặc Hàn đi để Nghiêm Linh Trang ngất xỉu nằm trên mặt đất.
Đàm Bảo Ngọc sợ hãi chạy tới: “Linh Trang.”
Đàm Bảo Ngọc tức giận nhìn châm chăm Chiến Hàn Quân: “Cậu đối xử với cô ấy như thế này, thật mất phong độ.
Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Không muốn kết cục như cô ấy thì mau cút đi.”
Đàm Bảo Ngọc vội vàng cõng Nghiêm Linh Trang rời đi Đôi mắt lạnh lùng của Chiến Hàn Quân quét qua đám người, khí tức cuồng bạo khiến những người đó lần lượt nghiêng đầu đi chỗ khác, không ai dám nhìn anh nữa.
Đám cưới tiếp tục.
Chiến Hàn Quân cảm thấy buồn tẻ không thú vị, đẩy xe lăn rời đi Dư Nhân nhìn thấy Nghiêm Linh Trang rời đi, anh ta lập tức nói: “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa”
Diệp Phong cũng không có lòng ham e nên đuổi theo Chiến Hàn Quân rời khỏi vườn hoa.
Quan Minh Vũ cống Nghiêm Mặc Hàn đẫm máu trên lưng lên Rolls Royce, Nghiêm Mặc Hàn đang thở thoi thóp nhưng giống như người hùng đánh không chết, anh ta không ngừng chửi rủa Chiến Hàn Quân.