*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bố Nghiêm hừ lạnh một tiếng, rồi xoay người rời đi.
Thôi Như An quyết tuyệt kéo hành lý rời khỏi nhà.
Bạch thị ở thủ đô.
Lúc Thôi Như An đến hợp viện nhà họ.
Bạch, nhìn thấy hợp viện của nhà họ Bạch trông vô cùng có khí phách, lại nghĩ đến Nghiêm Hiểu Như chính là cốt nhục của nhà họ Bạch, người làm mẹ nuôi như bà ta cũng được hưởng chút vinh quang, đương nhiên bà ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Người làm ở Bạch thị đưa bà ta tới trước mặt Nghiêm Hiểu Như, ánh mắt Nghiêm Hiểu Như nhìn Thôi Như An đầy vẻ khinh miệt.
“Bà đến tìm tôi làm gì?” Nghiêm Hiểu Như hiểu rõ còn cố ý hỏi Thôi Như An cười với vẻ ngượng ngùng, thế nhưng chỉ thoáng qua một chút. Thôi Như An nịnh nọt nói: “Hiểu Như, hôm nay mẹ tới đây là vì có tin tốt muốn nói với con.”
Nghiêm Hiểu Như nghỉ ngờ nhìn bà ta “Bà nói đi”
“Nghiêm Linh Trang mắc bệnh nặng rồi”
Nghiêm Hiểu Như vô cùng hận Nghiêm Linh Trang. Dường như cô ta đã dùng sức lực cả đời để hận. Hiện giờ, Nghiêm Linh Trang đã hoàn toàn ngã xuống, nỗi hận trong lòng của cô ta dường như sắp tan biến rồi.
Thế nhưng nỗi hận đối với Thôi Như An thì không bao giờ giảm đi.
“Mẹ, tuy rằng mẹ là mẹ nuôi của con, đối xử với con cũng không tốt lắm. Nhưng dù sao cũng là mẹ đã nuôi con khôn lớn, cho nên con mới đạt được thành tựu như hôm nay. Nếu như mẹ muốn đến nương nhờ con thì con làm sao có thể không tiếp nhận mẹ chứ?”
Thật ra Nghiêm Hiểu Như không thật lòng muốn tiếp nhận Thôi Như An, thế nhưng dù sao cô ta cũng là người cầm quyền của Bạch thị, cho nên cũng phải thể hiện thái độ đối nhân xử thế sao cho rộng lượng và thông minh, miễn cho việc bị người khác chê cười.
Thôi Như An vô cùng vui vẻ: “ Hiểu Như, con cứ yên tâm, sau này mẹ sẽ toàn tâm toàn ý giúp đỡ con. Mẹ tuyệt đối sẽ không để cho Nghiêm Linh Trang tro tàn lại cháy đâu”
Nghiêm Hiểu Như gật gật đầu: “Vâng ạ”
Thời gian diễn ra đại hội cổ đông chỉ còn 2 ngày nữa.
Đối với Bạch thị mà nói, bọn họ mong chờ ngày này đến thật mau.
Thế nhưng đối với Quan Minh Vũ, anh ta ước gì ngày này vĩnh viễn đừng có tới.
Đại hội cổ đông xem như đã định ra kết cục.
Thế nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết ván cờ này vẫn còn chưa phân thắng bại này, vẫn còn một quân cờ có thể xoay chuyển kết cục của đại hội cổ đông này đó chính là Chiến Hàn Quân.
Nếu như hai ngày này, xảy ra kỳ tích với Chiến Hàn Quân, anh khôi phục lại trí nhớ thì một màn trù tính của Bạch thị coi như hóa thành bọt nước.
Cho nên tiếp theo.
Hy vọng duy nhất của Quan Minh Vũ đều gửi gắm ở trên người của Chiến Hàn Quân cả, cho dù thế nào đi nữa thì anh ta cũng phải tìm cho bằng được Chiến Hàn Quân trở về, nói cho anh biết tất cả chân tướng, khiến cho anh gánh vác tất cả mọi trọng trách khôi phục lại Á Châu.
Vì thế, Quan Vũ Minh cử tất cả thành viên Quỷ ảnh đi khắp nơi tìm kiếm Chiến Hàn Quân.
Còn Bạch thị cũng đang tìm kiếm Chiến Hàn Quân. Bọn họ cần phải dùng mọi cách để ngăn cản Chiến Hàn Quân xuất hiện trong buổi họp đại hội cổ đông.
Vì thế Bạch Thư Ốc muốn sử dụng mỹ nhân kế, ông ta nói với Nghiêm Hiểu Như: “Hiểu Như, con hãy nghĩ cách tiếp cận với Chiến Hàn Quân để ngăn cản cậu ta xuất hiện trong buổi họp đại cổ đông”