Lương Tử Huyên bất ngờ, sau đó thấy Mộ Yến Lệ đưa điện thoại di động trên tay cho nhân viên tại đó, một lúc sau, nhân viên cầm điện thoại di động bước ra ngoài..
Mọi người đều không rõ lí do, sôi nổi bàn luận: “Là có ý gì?" “Mộ Yến Lệ nói có chứng cứ, vậy có lẽ cái điện thoại đó chứng cứ sao?” “ý tưởng là thứ ở trong đầu, sao có thể dùng điện thoại để chứng minh chứ?” “Ai biết được, cứ xem trước đã!” Lương Tử Huyên cũng không ngờ tới việc này, chẳng lẽ Mộ Yến Lệ thật sự có chứng cứ sao?
Ngày đó không phải cô ta đã kêu người xóa đoạn phim trong camera ở cửa hàng của Mộ Yến Lệ rồi sao? Chẳng lẽ xóa nhầm nhầm rồi sao?
Hay là cô tìm hacker khôi phục lại đoạn video theo dõi trong máy tính?
Dù sao cô ta cũng có tật giật mình, tuy cô ta không biết Mộ Yến Lệ có chứng cứ gì, nhưng cô ta vẫn lên kế hoạch giải quyết ổn thỏa. “Được rồi, không quan tâm đến chuyện đó nữa, tôi tự nhận là do tôi xui, cô không cần làm mất thời gian của người khác nữa, đây là lễ khai mạc của “Hồ Ly Chín Đuôi Tiểu Thất”, tôi không muốn làm loạn nữa, tôi xin lỗi!” Nói xong thì cô ta cũng chuẩn bị bước đi Mộ Yến Lệ lại kéo cô ta trở lại: “Bây giờ cô mới biết mình đang làm loạn sao, cô có nghĩ là hơi muộn rồi không?"
Lương Tử Huyên tức giận nói lại: “Mộ Yến Lệ, tôi đã xin lỗi, cô còn muốn thế nào nữa?” “Tôi đã cho cô cơ hội nhưng cô không biết quý trọng! Một hai là phải tìm anh Tư Thành giúp cô chống lưng, sao nào? Anh Tư Thành của cô không giúp được cô sao?” Mộ Yến Lệ nhìn cô ta, nở một nụ cười thân thiện.
Lương Tử Huyên nghe thấy trong lời nói của cô có vẻ khiêu khích, cô ta quay đầu nhìn Dung Tư Thành, vừa định nắm lấy cánh tay anh, nhưng đã bị Dung Tư Thành khéo léo né tránh.
Đùa à?
Lương Tử Huyên uất ức nói: “Anh Tư Thành, anh nhìn xem cô ta ngông cuồng như vậy, đây không phải là cô ý nói anh không có năng lực sao?”
Dung Tư Thành gật đầu: “Đúng là rất ngông cuồng.”
Nói xong, anh nhìn về phía Lương Tử Huyên: “Vậy cô có biết tại sao cô ấy lại ngông cuồng như vậy không?” Lương Tử Huyên nhìn Dung Tư Thành bằng đôi mắt khó hiểu: “Vì sao?”
Đương nhiên cô ta biết Dung Tư Thành có quen biết Mộ Yến Lệ, nhưng trong lòng cô ta rất chắc chắn, Dung Tư Thành nhất định sẽ thiên vị cho cô ta.
Dù sao thì Mộ Yến Lệ cũng chỉ là bác sĩ của nhà họ Dung thôi, sao có thể so sánh với tình cảm từ nhỏ tới lớn của họ được?
Nhưng Dung Tư Thành vừa hỏi như vậy, đột nhiên cô ta lại không còn tự tin như vậy nữa, chẳng lẽ ngoài quan hệ này họ còn có quan hệ nào khác?
Dung Tư Thành nhìn chăm chăm cô ta, từ từ nói: "Bởi vì cô ấy là...
Anh chưa kịp nói hết câu, Mộ Yến Lệ đã nôn nóng cắt ngang: “Bởi vì tôi cũng là bạn của Tư Thành, anh ấy là một người chính trực, sao có thể vì vài câu nũng nịu của cô mà đổi trắng thay đen?"
Nói xong, cô trừng mắt nhìn Dung Tư Thành: "Đúng vậy không? Anh Dung?"
Dung Tư Thành cảm thấy hơi buồn cười, ngoài mặt thì giống như cô đang lịch sự hỏi anh, nhưng thật ra trong ảnh mắt lại tràn đầy sự cảnh cáo, đây không phải là đang dọa anh sao?
Anh cũng gật đầu theo ý cô. “Đúng vậy, mặc kệ ai đúng ai sai, tôi phải xem chứng cứ đã!”
Mộ Yến Lệ thấy Dung Tư Thành không nói tới chuyện đó nữa, cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô rất sợ người đàn ông này nói ra quan hệ của bọn họ. thông phải là cô muốn giấu Dung Tư Thành đi, nhưng cô cảm thấy nếu công khai chuyện này thì cả hai đều sẽ gặp nguy hiểm.
Với lại có cũng chưa chuẩn bị tâm lý để nhận những lời dị nghị bàn tán từ mọi người, một người phụ nữ đã có con, đột nhiên trở thành bạn gái của Dung Tư Thành.
Cô không cần nhìn cũng biết những anh hùng bàn phím đó sẽ nói cái gì.
Cho nên bây giờ chỉ có thể giấu chuyện này! Lúc này, đột nhiên màn hình lớn sáng lên...