Ai biết, ông cụ nghe vậy, đầu tiên là mặt kinh ngạc, lập tức lại kích động hướng về Dung Tư Thành vỗ hai cái trên vai anh, dáng vẻ không phụ lòng kỳ vọng: "Cháu ngoan, cháu có phong độ giống của ông năm đó!"
Nói xong, kéo tay Mộ Yến Lệ, vỗ nhẹ một bên động viên: "Cháu dâu à, cháu cũng đừng nhìn thấy Thạch Đầu tính khí không được tốt, thực ra thằng bé rất hiểu chuyện, hơn nữa đàn ông nhà họ Dung chúng ta đều có truyền thống sợ vợ, sau này nếu như tên tiểu tử này bắt nạt cháu, thì nói với ông, ông giúp cháu xử lý nó!"
Ông cụ giống như là ông thầy bói ở bên đường, bữa nay kích động.
Từ bản chất tính khí của anh, lại đến bối cảnh gia đình, và khí chất giáo dục, khen chế đều có nhưng tất cả đều là nói thật.
Mộ Yến Lê cạn lời lại buồn cười, thực ra cảnh tượng như vậy cô không ngờ tới, không nghĩ rằng ông cụ này đúng là rất văn minh, không những không chế hai mẹ con cô, nhìn thấy còn lại rất yêu thích nữa!
Dung Tư Thành mặt đầy mồ hôi, ông cụ lại gọi tên hồi nhỏ của anh, nhưng gọi thì gọi đi, sợ vợ làm sao lại trở thành truyền thống tốt đẹp rồi? "Ông như vậy, làm cháu giống như không tìm được đổi tượng vậy, cật lực muốn rao bản ra ngoài." Ông cụ râu dưới cắm vểnh lên, khinh thường hừ một tiếng: "Cháu tưởng rằng cháu không phải sao? Cháu không phải độc thân 28 năm rồi sao, cũng là cháu dâu ông không chế cháu mà chấp nhận!"
Dung Tư Thành mặt không phục nói: "Cháu ế 28 năm, còn không phải là vì đợi Yến Lệ của cháu sao?" Mộ Yến Lê: "…"
Hai ông cháu nhà này thật biết đùa, một người hát một người múa
Cô lạnh lùng liếc mắt nhìn Dung Tư Thành, trong đôi mắt đi ngầm có ý nhắc nhở: "Anh chỉ là bạn trai dùng thử, còn muốn tự mãn như vậy?"
Dung Tư Thành hướng đến phía của cô chớp mắt nở nụ cười, trong đó là sự cưng chiều: 'Để ông vui một chút!
Hai người bọn họ làm sao có thể qua được mắt không khéo của ông cụ, ông ấy vuốt râu cười ha ha "Cháu dâu à, Thạch Đầu tuổi cũng không còn trẻ nữa, thử thách này qua thì kết hôn đi!"
Mộ Yến Lê: "
Đã nói tới kết hôn?
Có cần nhanh như vậy không?
Nói như thể cô chỉ cần đồng ý người bạn trai thử việc này thôi, thử thách ở đâu ra chứ?
Liên để anh biến mất 10 ngày, ngó nhìn anh, rốt cuộc là hôm nào không có?
Thử thách căn bản cũng không hợp lệ t
Mà ông cụ cũng không quan tâm trong lòng Mộ Yến Lệ nghĩ thế nào, gương mặt hồng hào lên, trên môi nụ cười cũng không dừng lại. "Cháu dâu à, đợi các cháu kết hôn rồi, ông tặng cho các cháu một món quà to!
Dung Tư Thành biết ông nội sốt ruột nhưng có vẻ như quá gấp gáp rồi, lát nữa không chừng sẽ dọa bạn gái anh sợ chạy mất.
Anh vội vàng lên tiếng khuyên giải: “Ông nội, cái này không vội được, Yến Lệ vừa mới đồng ý làm bạn gái cháu. Trước mắt cháu muốn để cho Yến Lệ may cho ông bộ quần áo, ông còn chưa biết, Yến lệ là một nhà thiết kế hàng đầu thế giới, ông thích mẫu gì, có thể nói ra, Yến Lệ có thể dựa theo yêu cầu của ông mà thiết kế ra!"
Nghe vậy, ánh mắt của ông cụ lại sáng ngời: "Thật sao? Cháu dâu ta lại giỏi như vậy?" Nói xong hướng về Dung Tư Thành nói: "Đứa cháu thối, cháu đúng là nhặt được bảo vật, phải đối xử tốt với cháu dâu ông, không được bắt nạt"
Dung Tư Thành cạn lại lại đành nói: "Ông nội, ông yên tâm, bảo bối của cháu vẫn còn nhỏ!" Mộ Yến Lệ lúng túng đứng tại chỗ, trời ơi! Xin hãy để cô biến mất đi một lúc. Tại sao chủ đề cháu dâu lại không dừng lại?
Cô hờn dỗi lườm Dung Tư Thành, không hề lên tiếng cảnh cáo anh “Anh có thể bớt nói một hai cậu đi được không?” Dung Tư Thành chớp mắt hướng về phía cô cưng chiều nháy mắt, ra hiệu anh không nói nữa.