Triệu Lan Vy và Trác Duệ Quân ngủ chung giường, tất nhiên dù cho cô không đồng ý thì cũng chẳng thể làm được gì, hắn muốn cô ngủ chung với hắn thì cô chỉ có thể chấp nhận ngủ cùng hắn.
Tuy đây không phải là lần đầu cô ngủ chung với hắn như không hiểu sao cô vẫn thấy hồi hộp.
Đương nhiên Trác Duệ Quân hoàn toàn không đứng đắn gì.
Hắn cô tình áp sát vào người cô, hơi thở nóng hổi của hắn liên tục phả ra bao quanh lấy thân thể mơn mởn của người con gái, bàn tay bò vào trong áo của cô không ngừng làm càng.
Đến mức cô không chịu nổi nữa, mà nắm lấy bàn tay hắn lại, ngăn cản hắn không được càn quấy với cô nữa.
" Ông chủ, đừng mà! "
" Nằm im nào! "
Lời cầu xin của cô chẳng nữa không làm hắn chịu ngừng lại mà còn dùng sức mạnh hơn.
Cô có thể nghe thấy được giọng nói của hắn bây giờ dường như trầm khàn hơn do bị dục vọng xâm chiếm lấy lý trí và cả thân thể, khiến hắn u mê không thể thoát khỏi được sự cuốn hút của lục dục ái tình này.
Triệu Lan Vy không chịu nổi mà xoay người lại, đẩy hắn ra.
Chiếc váy cô đang mặc trên người không biết từ lúc nào đã bị hắn kéo xuống, một bên ngực bị lộ ra ngoài, đầu ti hồng hào dựng đứng lên một cách ngạo nghễ như đang mời gọi, khiêu khích, dưới ánh đèn ngủ nhàn nhạt, mờ mờ ảo ảo càng thêm sức quyến rũ gấp bội phần.
Triệu Lan Vy còn chưa kịp đẩy hắn ra, thì hắn đã cúi xuống ngậm lấy một bên ngực của cô mà mút mạnh.
Cả người cô liền co quắp lại bởi khoái cảm trí mạng này, bàn tay luồn vào trong tóc của hắn, không biết là đang đẩy ra hay kéo vào.
Hàm răng của hắn liên tục cạ vào khiến cả người cô tê dại, không đau nhưng ngứa ngáy, bứt rứt, khó chịu vô cùng khiến cô càng lúc càng muốn nhiều hơn nữa, mà nâng người lên đón lấy khoái cảm.
Trác Duệ Quân liền nhanh chóng cởi chiếc váy trên người của Triệu Lan Vy xuống.
Nhưng đang hành sự thì bị cô ngăn lại.
" Ông chủ, không phải ông chủ nói là không thích động chạm phụ nữ sao? "
Câu nói này của cô chính xác là muốn trả thù hắn vì đã bỏ đói cô.
Cô vẫn còn nhớ mối thù đó, hắn nói rằng mình không thích chạm vào phụ nữ, vậy hành động này của hắn là cái gì đây?
Thật sự rất quá đáng!
Lần trước cô còn có thể hiểu được là do hắn đang say, là do hắn uống say nên không kiềm chế được bản thân mình, còn cô là vì một phút yếu lòng mà phát sinh quan hệ với hắn.
Cũng là do cô dung túng cho hắn, để cho hắn làm theo ý mình.
Chuyện xảy ra giữa cô và hắn chẳng qua chỉ là sự cố mà thôi.
Cô không phải là người quá coi trọng chuyện trinh tiết, nên cô không cần hắn phải chịu trách nhiệm với cô.
Cô cứ tưởng rằng sau chuyện tối hôm qua, hắn sẽ làm ngơ cô xem như chẳng có chuyện gì xảy ra giữa hai người. Dù gì thì cô và hắn cũng chỉ là tình một đêm với nhau. Chỉ là tình một đêm của ông chủ và người hầu mà thôi.
Nhưng sự việc này lại tiến triển một cách khác xa dự đoán của cô.
Hắn muốn cô làm người hầu riêng của hắn, chẳng những vậy hành động ngày hôm nay của hắn cũng rất khác lạ, bây giờ hắn lại muốn cùng với cô phát sinh quan hệ một lần nữa, chuyện này thật sự nằm ngoài tầm kiểm soát của cô rồi.
Trác Duệ Quân chậm rãi thả từng nụ hôn lên cổ của cô, không ngừng khiêu khích cơ thể non mềm dưới thân.
" Tôi nói, tôi không thích động chạm phụ nữ, chứ không nói là không thích động chạm em. "
Triệu Lan Vy nghe hắn nói xong mà tức anh ách, rốt cuộc hắn có nghe hiểu những lời cô nói không?
" Nhưng em là phụ nữ. "
Đúng vậy! Cô là phụ nữ.
Hắn không thích động chạm vào phụ nữ, vậy hắn đang xem cô là phụ gì?
" Em là phụ nữ nhưng mà là người phụ nữ của tôi, hiểu chưa? "
Giọng nói của hắn rất dịu dàng, một sự dịu dàng chưa bao giờ thấy, cũng bởi vì chính sự dịu dàng này đã khiến trái tim của người thiếu nữ đang mê man trong cơn say tình đột nhiên đập rộn ràng cả lên.
Nhân lúc này, Trác Duệ Quân đã cởi lấy chiếc váy của cô rồi quăng xuống dưới chân giường
Đến lúc điều chỉnh lại được nhịp tim của mình, Triệu Lan Vy đã bị hắn hoàn toàn lột sạch đồ trên người, nhìn cơ thể trần trụi của mình, cô bàng hoàng mà hét lên.
" Á biến thái! Ông chủ là đồ biến thái! "
Cô nắm lấy chăn ở dưới gót chân kéo lên che đi cơ thể đang hơi ửng hồng lên vì e thẹn.
Trác Duệ Quân cười gian tà, từ từ khoả thân ở trước mặt Triệu Lan Vy.
Lại lần nữa đè cô xuống giường, cơ thể to cao, vạm vỡ của hắn phủ lên người cô, bây giờ, cô hệt như con mồi nhỏ nhắn, mềm mại lại vô cùng yếu ớt chẳng thể nào phản kháng lại được mà nằm gọn trong lòng của kẻ săn mồi.
Trác Duệ Quân hôn lên môi cô, nụ hôn mạnh bạo liên tục xâm chiếm lấy đôi môi đỏ mọng.
Sau khi hai đôi môi được tách ra, hắn lại tiếp tục cúi xuống hôn lên khắp cơ thể của cô, mỗi nơi nụ hôn nụ hôn của hắn đi qua đều sẽ để lại một dấu đỏ đỏ trên da thịt, trông vô cùng ám muội.
Giọng nói đầy bá khí của hắn lại khẽ vang lên bên tai cô.
" Động thì cũng đã động rồi, chạm thì cũng đã chạm qua rồi, em còn cái gì nữa đâu mà không chịu cho tôi. "
Bàn tay của cô bị hắn ghì chặt xuống giường nên cô không thể nào đánh hắn được. Nghe những lời đó cô thật sự muốn đánh hắn một cái cho đỡ tức.
Trác Duệ Quân nhìn bộ dạng tức muốn xì khói của Triệu Lan Vy liền cong môi cười tà mị.
Cánh môi mỏng bị hắn xâm chiếm, hơi thở ấm nóng của cả hai không ngừng phả ra rồi hoà quyện vào nhau.