Nhưng chỉ trong chốc lát, suy nghĩ này đã bị cô vứt bỏ.
Cô là Doãn Nguyệt Khuê, và cũng là người phụ nữ của Lục Minh Phong cô không cho phép bản thân mình trở thành một kẻ rác rưởi.
Huống chi, nếu không có sự xuất hiện của anh ở những năm tháng đó có thể cô đã chết hoặc sống vất vưởng ở một nơi nào đó ở nước Mỹ. Vì vậy cô muốn đặt cược dù có chết cô cũng phải kéo mấy người này theo!
Cược một lần đi!
Người phụ nữ này đang giở trò gì vậy?"
"Dù sao lần này cô ta cũng phải chết!"
Khi xe hắn ta đuổi kịp, nhìn thấy xe của Doãn Nguyệt Khuê đậu ở giữa đường, phía sau xe là vách núi.
Con đường phía trước đã bị chặn, Doãn Nguyệt Khuê không ở trong xe, nhìn xung quanh thì không thấy cô đâu.
"Chẳng lẽ người phụ nữ này nhảy xuống vách núi?"
" Cẩn thận một chút."
Lục Chấn Nam không biết cô đã bỏ một quả thuốc nổ ở trong xe
Đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy một người phụ nữ không sợ hãi khi đối mặt với nguy hiểm, trên bờ vực của sự sống và cái chết vẫn có gan chơi loại trò chơi mèo vờn chuột này.
Chiếc xe anh ta ngồi đậu ở cuối đoàn xe, có nguy hiểm, người đậu xe ở phía trước lên trước!
Buồn cười, hắn ngược lại cảm thấy mình cực kỳ buồn cười, một nữ nhân lại để cho hắn cảm thấy nguy hiểm!
Bùm!
Có một tiếng nổ dữ dội làm cho ngọn lửa văng tứ phía, át đi tiếng la hét của những người xung quanh.
Xe của Doãn Nguyệt Khuê... phát nổ! !
Bùm! Bùm….!
Những tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên.
Dưới con mắt cảnh giác, mọi người đều không phòng bị, cứ như vậy hết lần này đến lần khác ... Nổ tung!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, những chiếc xe cùng những người ngồi trên xe gần xe cô nhất, đều bị thiêu rụi hoàn toàn, chỉ còn chiếc xe mà Lục Chấn Nam đang ngồi là còn có thể nhận ra.
Kính bị bị vỡ, khiến mặt anh ta bê bết máu, mặt và cơ thể đầy những vết thương do kính bắn vào.
"Lão đại..." Trên xe mấy người bị thương các mức độ khác nhau, tài xế muốn lái xe đi, nhưng xe hỏng, khởi động không được.
Có người bị doạ đến mức suýt tiểu ra quần!
"Đi chết đi! Cút !Vô dụng như vậy! Còn người phụ nữ đó! Người phụ nữ đó đi đâu rồi!"