"Tôi có xe", Bạch Diệc Phi đáp nhẹ nhàng.
Liễu Chiêu Phong khinh thường hừ khẽ: "Xe đạp hay xe điện vậy? Hiệu gì?"
"BMW".
"Xời... BMW là hiệu gì vậy, sao trước giờ tao chưa từng nghe nói nhỉ...", Liễu Chiêu Phong xưa nay chưa từng nghĩ Bạch Diệp Phi mua được xe con, nên châm chọc theo thói quen, vừa mỉa mai xong mới biết Bạch Diệp Phi nói gì.
"Mày nói gì? BMW?", Liễu Chiêu Phong nghĩ mình nghe lầm.
Lưu Tử Vân và Lý Cường Đông cũng sững sờ theo.
Lý Tuyết đã biết trước rồi, nhìn thấy bộ dạng của Liễu Chiêu Phong như vậy thì khẽ mỉm cười.
Bạch Diệc Phi hơi liếc sang: "Thì ra cậu ấm của tập đoàn Liễu thị ngay cả BMW cũng không biết? Hiếm thấy ghê”.
Liễu Chiêu Phong sa sầm mặt mày, nhìn chằm chằm Bạch Diệc Phi, quái gở nói: "BMW? BMW ra xe đạp điện từ bao giờ sao tao không biết nhỉ?"
"Ồ, vậy còn BMW M8 thì sao? Anh cũng không luôn biết à?"
Liễu Chiêu Phong sửng sốt, không thể tin được: "BMW M8, mày đùa tao đấy à?"
Trong dòng BMW, loại này có giá đắt nhất, hầu như toàn tiền triệu!
Lưu Tử Vân và Lý Cường Đông cũng bất ngờ chẳng kém, nhưng nhớ lại trước kia Bạch Diệc Phi đã mua cho họ con xe Audi bản thiết kế riêng, nên giờ anh mua thêm một chiếc xe sang nữa thì cũng là chuyện bình thường.
"Được, xe ở đâu? Mày lấy ra cho mọi người xem thử", Liễu Chiêu Phong vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Bạch Diệc Phi, xe của anh đâu?", Lưu Tử Vân cũng hồi hộp muốn xem.
Bạch Diệc Phi sao lại không hiểu mọi người nghĩ gì, chỉ tay: "Ở ngoài đó".
Vậy nên mấy người đều nhìn ra ngoài sân.
Trong sân không xa, một chiếc BMW M8 màu bạc đang đậu ở đó, thân xe mới toanh phản chiếu ánh sáng chói lóa.
Liễu Chiêu Phong trợn tròn mắt, vậy mà là thật sao!
Bạch Diệc Phi liếc nhìn Liễu Chiêu Phong, sau đó nói với Lưu Tử Vân: "Mẹ, hai ngày trước con đã mua cho mẹ một chiếc Audi còn gì, sao rồi? Chạy êm không mẹ?"
Lưu Tử Vân đang ngây người, nghe xong mới dần tỉnh táo lại, nhớ đến chiếc Audi nọ, mỉm cười: "Cũng tốt lắm, chạy êm ru".
"Mày nói gì? Audi..."
Liễu Chiêu Phong không bình tĩnh nổi nữa.
Bạch Diệc Phi liếc mắt sang: "Đúng vậy, đừng nói cậu chủ Liễu không biết Audi luôn nhé?"
Vừa dứt câu, cả nhà Lý Tuyết đều quay đầu nhìn lại, mắt đầy nghi ngờ, đừng nói thật sự chưa bao giờ nghe đến Audi luôn nha?
Liễu Chiêu Phong thấy vậy càng khó chịu hơn, cắn răng nói: "Tôi biết!”
Xe của gã ta cũng là Audi, tám trăm ngàn, không biết Bạch Diệc Phi mua bao nhiêu tiền?
"Audi cũng rẻ mà, hai ba trăm ngàn cũng không đắt mấy", Liễu Chiêu Phong khinh thường nói.
Bạch Diệc Phi ừ một tiếng, đồng ý: "Đúng là rẻ, gần hai triệu, múa rìu qua mắt thợ thôi. Bây giờ mua tạm vậy đã, sau này bố mẹ chán rồi thì đổi loại khác sau”.
Mọi người đều sửng sốt.
Sau đó Lưu Tử Vân kích động nói: “Còn có thể đổi xe khác sao?”
Liễu Chiêu Phong trợn to hai mắt: "Hai triệu? Mua dùng tạm?"
Gã ta vốn tưởng rằng Bạch Diệc Phi nhiều nhất cũng chỉ mua loại xe hai ba trăm ngàn là cùng, không ngờ anh lại mua chiếc xe có giá hai triệu tệ!
Lại còn cmn mua dùng tạm nữa? Nếu nghiêm túc mua có khi nào lên cả chục triệu hay không?
"Đúng vậy! Cần dùng gấp nên mua tạm một chiếc thôi", giọng điệu Bạch Diệc Phi vô cùng ung dung.
Lúc này, Liễu Chiêu Phong thật sự nghĩ không ra, Bạch Diệc Phi lấy đâu ra tiền mà mua nhiều xe như vậy?
Trước đó vào ngày sinh nhật của Lý Tuyết đã tặng xe tặng biệt thự rồi, bây giờ lại mua xe nữa?
“Bạch Diệc Phi, khai thật đi, tiền của mày rốt cuộc ở đâu ra? Đừng nói là mày đang làm ăn bất chính gì đó nhé?”, mặc dù biết Bạch Diệc Phi hiện tại là tổng giám đốc của tập đoàn Hầu Tước, nhưng anh cũng tuyệt đối không thể nào kiếm được nhiều tiền trong khoảng thời gian ngắn như vậy được. Tất cả những thứ này cộng lại cũng lên đến hàng chục triệu!
Cùng lúc này Lưu Tử Vân cũng bắt đầu nghi ngờ: "Bạch Diệc Phi! Có phải anh đi trộm tiền không? Hay là cướp? Tôi nói cho anh biết, nếu thật sự đã làm ra những chuyện này, thì lập tức li hôn với Tuyết Nhi! Đừng có làm liên lụy đến Tuyết Nhi nhà chúng tôi!"
Lý Cường Đông cũng có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn không mở lời.
Lý Tuyết kéo Lưu Tử Vân lại nói: "Mẹ, anh ấy không có đi ăn trộm, ăn cướp gì cả, những thứ đó đều là do anh ấy tự mình kiếm được”.
Thực ra lời Lý Tuyết nói cũng không có sức thuyết phục lắm, ai có thể tin rằng một người vừa mới lên chức Tổng giám đốc, dù cho có năng lực đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể nào giàu có nhanh như vậy được.
Bạch Diệc Phi cũng biết, nhưng anh không thể nói sự thật: "Mẹ, Tuyết Nhi còn chưa nói với mẹ sao! Con hiện tại là tổng giám đốc tập đoàn Hầu Tước, một phần tiền là do con tự kiếm, một phần là do công ty thưởng".
"Tổng giám đốc Tập đoàn Hầu tước?"
“Thật sao?”, Lưu Tử Vân nhìn sang Lý Tuyết.
Lý Tuyết gật đầu: " Vâng ạ".
Liễu Chiêu Phong ở một bên thấy vậy siết chặt nắm đấm, cái tên Bạch Diệc Phi chết tiệt, bây giờ đã không còn là tên vô dụng ai ai cũng có thể cười nhạo nữa. Việc chiếm được Tuyết Nhi càng trở nên khó khăn hơn, lại nhìn thấy ánh mắt của Lưu Tử Vân khiến gã càng thêm phần khó chịu.
“Aiyo! Cuối cùng anh cũng không phải là cái đồ vô dụng nữa rồi!”, Lưu Tử Vân vui mừng khôn xiết, tổng giám đốc tập đoàn Hầu Tước! Nói ra ngoài, thật hãnh diện biết mấy!
“Mẹ, mẹ nói gì vậy? Anh ấy vốn dĩ không phải như vậy”, Lý Tuyết nói.
Vừa mới nghĩ đến đây, ánh mắt Lưu Tử Vân liền đảo qua, cười hì hì nói: “Cậu nếu đã là tổng giám đốc tập đoàn Hầu Tước thì chắc đã gặp chủ tịch rồi đúng không? Chủ tịch nhìn như thế nào? Bao nhiêu tuổi? Đã kết hôn chưa?”
Lý Tuyết đứng bên cạnh có vẻ bất lực nói: “Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?”
Lời nói của Lưu Tử Vân có ý gì, mọi người đều quá rõ ràng rồi.
“Mẹ, chủ tịch đã kết hôn rồi, tình cảm của anh ấy và vợ mình rất tốt”.
“Sao có thể như thế được?”
Trong bữa tiệc sinh nhật tối hôm đó, màn thể hiện của chủ tịch tập đoàn Hầu Tước dường như vẫn còn sống động đến ngày hôm nay, dám nói anh ta không có ý gì với Lý Tuyết? Bằng không sao anh ta lại bỏ ra nhiều tiền như như vậy để mua cổ phần tặng Lý Tuyết chứ?
Ngoài ra, bố của chủ tịch cũng đã cho người mang đến một món quà đắt tiền như Dạ Minh Châu, điều đó còn chưa đủ rõ ràng hay sao?
Lưu Tử Vân trừng mắt lườm Bạch Diệc Phi: “Sao cậu lại biết chuyện đó? Có chắc đó là sự thật không?”
“Chắc chắn, con tận mắt nhìn thấy”, Bạch Diệc Phi liếc nhìn Lý Tuyết khi anh nói câu này.
Lý Tuyết nhận thấy ánh mắt này thì tưởng anh hiểu lầm gì đó và muốn giải thích.
Nhưng Liễu Chiêu Phong lại lên tiếng trước: “Tuyết Nhi, chủ tịch tập đoàn Hầu Tước có vợ rồi, hay là em cho anh một cơ hội đi? Mặc dù anh không thể so sánh với anh ta, nhưng ít nhất anh cũng có tập đoàn Liễu Thị?”
Câu nói này thật sự rất trắng trợn, đương nhiên, gã ta là cố ý nói như vậy cho Lưu Tử Vân nghe.
Chủ tịch tập đoàn Hầu Tước đã có vợ, vậy sự lựa chọn tốt nhất không phải là gã ta rồi sao?
Lưu Tử Vân nghe vậy thì cười nói với Liễu Chiêu Phong: “Nói cũng đúng, cậu chủ Liễu cũng thuộc hàng tài năng trẻ tuổi, không thua người khác là bao!”
Bạch Diệc Phi lúc này tức giận nói: “Liễu Chiêu Phong, tôi cảnh cáo anh rất nhiều lần rồi, anh vẫn không nghe đúng không?”