"Tất nhiên là được rồi." Tiểu Thu bật cười, sau đó quay người sang phía bên kia, để lại không gian riêng tư cho Hướng Ca.
Hướng Ca gõ mấy cái trên màn hình, sau khi điều chỉnh lại tâm trạng mới bắt đầu mở khóa điện thoại.
Là một tin nhắn thoại dài năm giây.
Hướng Ca quay đầu nhìn trộm Tiểu Thu, thấy cô ấy nằm đưa lưng về phía mình thì mới thả lỏng.
Cô chỉnh âm lượng xuống mức tối thiểu rồi mới dí loa điện thoại vào tai để nghe nội dung.
Tiếc là đối phương nói quá nhỏ, cô không thể nghe rõ.
Ngập ngừng một hai giây, Hướng Ca lại chỉnh âm lượng lên hai nấc, sau đó nghe lại.
Kết quả không hiểu sao lại ấn vào mục "loa ngoài", giọng nói tràn đầy từ tính của Sở Vân Kiêu vang vọng trong phòng ký túc xá yên tĩnh.
"Cô giáo Hướng, bây giờ cô có rảnh không?"
Tiểu Thu nằm bên cạnh, tất nhiên cô ấy cũng nghe rất rõ ràng.
Hướng Ca xấu hổ đỏ bừng mặt, tay chân luống cuống định tắt chế độ loa ngoài nhưng không cẩn thận lại ấn nhầm phát lại.
Giọng nói của Sở Vân Kiêu lại vang lên, hơn nữa còn có vẻ to rõ ràng hơn cả lần trước.
Hướng Ca nghe thấy tiếng Tiểu Thu đang nhịn cười: "Cô giáo Hướng? Bạn bè bình thường ai lại đi đặt cái biệt danh này."
Hướng Ca câm nín, không biết phải phản bác như thế nào.
Cô nào ngờ Sở Vân Kiêu lại tìm cô vào đúng lúc này, lại còn hỏi cô có rảnh không, ý là muốn gọi video với cô sao?
Nghĩ đến cuộc gọi video trước đó, nơi đáy lòng lại dâng lên một thứ tình cảm khác thường.
Một lúc lâu không thấy cô trả lời, Sở Vân Kiêu cứ tưởng cô ngủ mất rồi, thế là anh soạn một tin nhắn rồi gửi đi: "Ngủ rồi sao?"
Hướng Ca nghĩ cũng không cần nghĩ, lập tức trả lời: "Vẫn chưa."
Bỗng nhiên Tiểu Thu ở bên cạnh xốc chăn lên ngồi dậy.
Tiểu Thu vừa ngồi dậy vừa lẩm bẩm nói: "Hai người chen chúc trên một chiếc giường nóng muốn chết, mình về giường của mình đây."
Cô ấy nói xong còn tiện tay cầm luôn chú gấu bông ở giường của Hướng Ca đi, mang về giường của mình.
Hướng Ca cong môi, biết Tiểu Thu muốn dành không gian riêng tư cho mình.
"Chúc cậu ngủ ngon." Cô cười nói với Tiểu Thu.
Tiểu Thu đeo tai nghe: "Mình đi hẹn hò với Chu Công đây, chúc cậu ngủ ngon."
Phòng ký túc xá lại khôi phục vẻ yên tĩnh, cô vừa soạn tin nhắn vừa ngồi thẳng dậy: "Có chuyện gì không?"