Sở Vân Kiêu không khỏi liếc mắt nhìn thêm mấy lần.
Hướng Ca bị ánh mắt chăm chú của anh nhìn đến mức mặt mũi nóng bừng lên, vội vàng quay mặt đi, có điều... vành tai ửng hồng đã bán đứng cô.
Cô thầm nghĩ, cho dù là ai cũng không thể chống đỡ nổi ánh mắt trực tiếp của Sở Vân Kiêu.
Sở Vân Kiêu nhìn thấy vành tai cô đỏ bừng, tâm trạng bỗng trở nên vui vẻ hơn nhiều.
"Hình như máy tính của tôi có chút vấn đề." Anh thu hồi tầm mắt, bình tĩnh nói.
Hướng Ca nghiêng người nhìn, màn hình đang mở giao diện trò chơi.
Hai mắt cô bừng sáng: "Anh cũng đang chơi game online này à?"
"Cô cũng chơi trò này?" Sở Vân Kiêu cũng cảm thấy ngạc nhiên.
"Không phải." Hướng Ca lắc đầu, mái tóc dài lắc lư theo chuyển động của cô: "Cốt truyện của trò chơi này là do tôi viết."
Nghĩ đến một người tài giỏi như đại lão cũng chơi game do mình viết cốt truyện, Hướng Ca cảm thấy vô cùng tự hào.
Động tác trên tay Sở Vân Kiêu lập tức khựng lại, nhớ tới mình không nhìn thấy tên của Hướng Ca trong danh sách nhân viên thiết kế trò chơi.
"Cô dùng bí danh à?"
"Ừ, bí danh tôi dùng để viết cốt truyện game là Trường Ca."
Sở Vân Kiêu tra thử danh sách nhân viên, chỉ thấy bí danh của người thiết kế trò chơi là "Cơm Hộp", không phải Trường Ca.
Ngữ khí của anh trầm xuống: "Trên thị trường có rất nhiều game online tương tự, liệu cô có nhớ nhầm không?"
Hướng Ca không nghĩ nhiều, nói thẳng: "Sao tôi có thể nhớ nhầm được? Có vài chỗ tôi phải thức liền mấy đêm mới nghĩ ra được, hơn nữa đây còn là lần tôi nhận được tiền thù lao nhiều nhất từ trước đến giờ."
Trò chơi này do Sở Hạ Phàm hỗ trợ tung ra ngoài, sau khi trò chơi xuất hiện trên thị trường, anh ta và Hướng Ca còn chơi cùng nhau mấy ngày.
Hướng Ca nhớ rất rõ những thứ này.
Sở Vân Kiêu nhìn cô chăm chú, sau đó mở danh sách ghi tên nhà phát triển: "Nếu tôi đoán không sai, hẳn là có người đã thay thế bí danh của cô."
Anh đẩy màn hình máy tính sang phía Hướng Ca, đúng là Hướng Ca không tìm thấy tên mình.
"Sao lại như vậy?" Cô không tin.
"Cô đã đưa phương án thiết kế này cho những ai?"
"Tất cả phương án thiết kế của tôi đều do Sở Hạ Phàm tiếp nhận, cũng là anh ta hỗ trợ đầu tư. Nếu được thu nhận, anh ta sẽ chuyển tiền cho tôi..."
Nói đến đây, Hướng Ca đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Cho tới nay, tất cả phương án thiết kế của cô đều bị Sở Hạ Phàm tung ra thị trường dưới danh nghĩa của anh ta, vì vậy trong danh sách nhà phát triển mới không có tên của cô.
Cô chỉ là người thi hộ.
Sau khi tiêu hóa hết lượng thông tin này, Hướng Ca tức đến mức run cả tay.
Sở Hạ Phàm không chỉ lừa gạt tình cảm của cô, mà còn lợi dụng năng lực của cô.
Nghĩ tới đây, Hướng Ca chỉ hận không thể tìm người úp sọt Sở Hạ Phàm rồi đánh đến mức bà mẹ của anh ta cũng nhận không ra.
"Nếu cô cần bảo vệ quyền lợi của mình, tôi có thể giúp cô." Từ phản ứng của Hướng Ca, Sở Vân Kiêu cũng đã đoán được nguyên nhân của sự việc.
Từ trước đến nay anh chưa từng coi trọng tài năng của Sở Hạ Phàm, nhưng mấy năm anh dưỡng bệnh ở nước ngoài, đột nhiên năng lực của Sở Hạ Phàm lại tiến bộ vượt bậc, làm ra mấy tựa game hot.
Cũng nhờ đó mà Sở Hạ Phàm đã leo lên vị trí cao cấp của công ty.
Dần dần lấy được tiếng tăm trong ngành, vì vậy anh ta mới bắt đầu mở công ty riêng của mình.
Sở Vân Kiêu cứ tưởng Sở Hạ Phàm đã thông suốt, hiện giờ xem ra tất cả đều là anh ta lợi dụng năng lực của Hướng Ca.
Sau khi Hướng Ca bình tĩnh hơn, hốc mắt lại đỏ lên.
Cô run rẩy nói với Sở Vân Kiêu: "Cảm ơn, nhưng tạm thời tôi không cần."
Hiện giờ cô không có sức lực dư thừa để lo những chuyện này, điều duy nhất có thể làm chính là không hợp tác với Sở Hạ Phàm nữa.
Sở Vân Kiêu im lặng nhìn cô vài giây: "Được, có chuyện gì cứ đến tìm tôi bất cứ lúc nào."
Hướng Ca có năng lực điều chỉnh tâm lý rất mạnh, rất nhanh đã gác chuyện này sang một bên.
"Máy tính của anh có vấn đề gì vậy?" Nhiệm vụ hiện tại của cô là sửa máy tính giúp Sở Vân Kiêu.
Sở Vân Kiêu tắt danh sách nhà phát triển đi, sau đó mở giao diện trò chơi.
Hướng Ca đã chuẩn bị sẵn sàng sửa máy tính.
Nhưng chỉ thấy Sở Vân Kiêu chỉ tay vào màn hình, nói với giọng điệu rất nghiêm túc: "Tôi nghĩ chiếc máy tính này gặp sự cố rồi, bởi vì tôi vừa đăng nhập vào trò chơi đã bị chết luôn rồi."
Sở Vân Kiêu: "Lần nào cũng thế."
Hướng Ca: "..."