Căm phẫn cùng khuất nhục tựa như dầu trên mặt đất, theo dẫn dắt của ngọn lửa tinh thần kỵ sĩ lan tràn thành trận lửa lớn rừng rực.
Ma pháp sư thủ hạ của Michael nhao nhao phát động tấn công, quân lính lăm lăm binh khí trong tay ồ ạt tuôn ra từ bốn phương tám hướng, các kỵ sĩ mặc giáp lấp lánh ánh vàng ánh bạc lập tức rơi vào cục diện bị vây gọng kìm.
“Chiến đấu vì tinh thần kỵ sĩ bất bại!”
Giáp vàng hô to, dẫn đầu nghênh tiếp ma pháp sư.
“Chiến đấu vì tinh thần kỵ sĩ bất bại!” Các giáp bạc hô to, con mắt chết lặng rốt cuộc ngời sáng!
Bên ngoài ánh lửa vẫn là bóng tối.
Nhưng ánh lửa vẫn đang bốc cháy.
Ở đây có một cuộc chiến.
Không phải cuộc chiến giữa ma pháp sư và kỵ sĩ, mà là cuộc chiến giữa kỵ sĩ với bản thân.
Hayden và Hansen nhân lúc hỗn loạn nhảy xuống khỏi tòa thành. Bọn họ không có lấy một giây nghi ngờ đây có phải là cạm bẫy hay không. Một kỵ sĩ cấp mười (*), cho dù đã từng hoang mang, đã từng do dự, đã từng khuất phục, cũng sẽ không coi thường tinh thần kỵ sĩ. Đây là một loại tín ngưỡng giản dị mà đơn thuần, không có đạo lý sâu xa, nhưng được tôn thờ bởi mọi kỵ sĩ.
(*) Hình như Bánh Bơ nhầm (hay là hố ‘-‘), lúc trước giáp vàng mới chỉ nói với Hansen anh ta là kỵ sĩ cấp chín thôi chứ ‘-‘
Thần của giáo đồ Quang Minh là nữ thần Quang Minh, Thần của ma pháp sư là nguyên tố, Thần của kỵ sĩ chính là quy tắc kỵ sĩ và tinh thần kỵ sĩ!
Hayden và Hansen vừa chạm đất liền tìm đường chạy về phía chiếc ***g.
Mundra bị lắc lư làm tỉnh, vừa mở mắt, liền thấy bên mặt bi thương của Darren. Cậu ta quỳ trên đất, bờ vai rung rung. Trước mặt cậu, Arnold nhíu chặt mày, nằm im lặng, dường như tất cả âm thanh ầm ỹ nhốn nháo xung quanh đều không liên quan cậu ta.
Hai giáp bạc canh giữ bên người bọn họ, thỉnh thoảng giúp họ cản tấn công của binh lính và ma pháp sư.
Hayden hạ Mundra xuống, xoay người gia nhập cuộc chiến.
Hansen lập tức thế vào vị trí của hắn, đến bên cạnh Darren bảo vệ Mundra.
Hai giáp bạc cảnh giác nhìn hắn, rồi lập tức tiếp tục đối phó với đám binh lính không ngừng ào ào lao tới.
“Cậu ta là đứa trẻ tốt”. Hansen ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt trán Arnold.
Darren nhỏ giọng nói: “Nếu anh không mang tôi rời khỏi căn nhà kia, nếu tôi không đưa các anh về nhà… Có phải cậu ấy… có phải sẽ không làm sao?” Giọng nói cậu rất u ám, rất tuyệt vọng. Cậu cúi đầu, nước mắt lăn dài trên mặt, từng giọt từng giọt rơi xuống, rơi vào cổ Arnold, rồi lại chảy tuột xuống mặt đất.
Hansen không đáp được. Hắn không có năng lực biết trước, không biết nếu con đường sinh mệnh chia thành tuyến số một và số hai, liệu tuyến số hai có thông suốt hơn tuyến số một không, nhưng có thể khẳng định, nếu kết quả là thế này, lúc đó hắn nhất định sẽ không lựa chọn như vậy.
“Người rồi sẽ phải chết”. Giọng nói lành lạnh tới vô tình của Mundra lập tức chọc giận Darren. Cậu đột nhiên ngẩng lên, ánh mắt căm phẫn, “Cậu ấy bởi vì mấy người mới chết!”
Hansen muốn khuyên can, nhưng hiện tại Mundra không lờ đờ chút nào. Cậu đáp lời cực nhanh: “Điều kiện dẫn tới kết quả có rất nhiều, đây là một trong số đó”
Darren nói: “Nhưng không có điều kiện này, cậu ấy sẽ không chết!”
Mundra nói: “Cậu cũng là một trong các điều kiện”
Darren ngây người. Ánh mắt lạnh lùng kìm kẹp Mundra, không hề di chuyển, phẫn nộ bị ngây ngẩn đè xuống trong chốc lát.
Tấn công xung quanh ngày càng mãnh liệt, Hansen không thể không gia nhập vòng chiến.
Mundra và Darren đứng trong vòng bảo vệ do hai giáp bạc tạo thành, yên lặng tới xa lạ với khung cảnh bên ngoài.
“Cô nói rất đúng”. Darren ôm mặt, đau đớn nói, “Là tôi, là tôi hại chết cậu ấy! Cậu ấy vì cứu tôi! Vì cứu tôi…”
Mundra cúi người sờ Arnold. Đây là một cỗ thi thể không tồi. Khung xương không nhỏ, hơn nữa còn rất cân xứng.
Darren khóc suýt nghẹn, quệt nước mắt, lại phát hiện, tay Mundra đương sờ tới sờ lui thi thể Arnold, không khỏi hít mũi kinh ngạc hỏi: “Cô, cô đang làm gì?”
Mundra nói: “Nếu có pháp sư vong linh, có thể biến cậu ta thành vu thi”
Darren kinh hãi nhìn Mundra, giống như đang nhìn một kẻ điên. Cậu đột nhiên đẩy Mundra, cố gắng ôm lấy Arnold, đề phòng trừng mắt nhìn Mundra nói: “Cô đừng có mơ! Tôi tuyệt đối không để cậu ấy trở thành vu thi!”
Mundra ngồi phịch xuống đất, khó hiểu chớp chớp mắt nói: “Vì sao?”
“Vì sao?” Darren tức giận gần như không nói nổi, “Ai lại hi vọng bạn mình trở thành con rối trong tay người khác?!” Bởi vì giận dữ mà giọng nói cũng biến đổi, “Cho dù khi còn sống chúng tôi là nô lệ, cũng không tệ bằng chúng tôi sau khi chết ngay cả tự do cũng bị cướp đoạt!”
Mundra nói: “Nhưng, như vậy có thể giữ gìn thi thể”
Darren nói: “Tôi nghĩ cậu ấy thà rằng thi cốt vô tồn cũng tuyệt đối không muốn tiếp tục bị trói buộc!”
Mundra há miệng, còn chưa kịp nói tiếng nào, đã bị Darren thô lỗ hất tay nói: “Mấy người đừng xen vào chuyện tụi tôi nữa!”
Mundra im lặng.
Về mặt nhân số nguyên bản kỵ sĩ chịu thiệt. Không những vậy, ma pháp sư sở trường tấn công cự ly xa cùng kết giới, so sánh về sức mạnh ma pháp sư và kỵ sĩ cấp bậc ngang nhau, ban đầu là ma pháp sư chiếm thượng phong, trừ phi tinh thần lực không đủ.
Nhưng Hayden gia nhập khiến tình thế đảo lại.
Giáp vàng lớn tiếng tuyên bố nguyên soái Đế Quốc đến, khiến các kỵ sĩ vốn nhiệt huyết sôi trào càng thêm sục sôi ý chí chiến đấu.
Ngược lại, ma pháp sư ứng phó rất trầy trật.
Hayden là ma võ song tu. Lão sư khai sáng ma pháp cho hắn là Olivia một trong những ma pháp sư cường đại nhất của Đế Quốc, điều này làm cho dù sau này hắn phân tâm học đấu khí thì ma pháp vẫn không hề tụt lùi.
Kết giới hệ thủy của hắn lập tức trở thành dù chắn kiên cố nhất.
Giáp vàng kinh ngạc nhìn hắn.
Nguyên soái Đế Quốc là kỵ sĩ cấp mười cũng không phải chuyện bí mật, nhưng người biết hắn là ma võ song tu thì không nhiều.
Thời gian dần trôi, tinh thần lực của các ma pháp sư tiêu hao dữ dội, dần rơi vào thế bại.
Michael vẫn luôn đứng sát ban công chăm chú quan sát tình hình cuộc chiến gần như giận tới trào máu. Lão đột nhiên xoay người, đi sâu vào trong thành.
Hai binh sĩ định đi theo sau, đều bị lão thô lỗ cản lại.
Binh sĩ liếc nhau, lo lắng nhìn chiến trường.
Bọn họ dường như đã nhìn thấy ánh rạng đông chiến thắng của nhóm giáp vàng bạc.
Các kỵ sĩ dần dần chiếm thượng phong.
Hansen tách khỏi chiến trường, tới bên Darren và Mundra. Ở đây đã biến thành an toàn khu, không ai lại gần.
“Sau này cậu có tính toán gì không?” Hansen lau mồ hôi trên trán, vẫn nắm chặt kiếm trong tay, mũi kiếm nhỏ máu.
Darren đã chết lặng ngẩng đầu, nhìn thấy máu, con ngươi hơi co lại, “Tôi phải về”
Hansen trầm mặc một lúc, nói: “Cậu có muốn… làm học trò tôi không?”
Hai mắt Darren không vui không sợ, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
“Đây là nguyện vọng của Arnold”. Hansen cảm thấy áy náy. Nếu lúc đó hắn đồng ý đề nghị của Arnold, biết đâu, trước lúc chết, cậu ta sẽ bớt tiếc nuối chút nào. “Tôi nghĩ, nếu cậu hoàn thành thay cậu ta, cậu ta sẽ rất vui”
Darren gầm gừ nói: “Sao lúc đó anh không đồng ý với cậu ấy?”
Hansen nói: “Tôi còn trẻ. Tôi còn muốn trở lại quân đội, tôi không có nhiều thời gian để dạy học trò”
Darren giễu cợt nói: “Hiện tại thì sao?”
“Hiện tại tôi bằng lòng rút bớt thời gian ngủ”. Hansen dừng một chút nói, “Cậu có bằng lòng gia nhập phục vụ cho quân đội Đế Quốc không?”
“Không muốn”. Darren không hề do dự đáp trả, “Tôi tuyệt đối sẽ không đổ máu vì đám quý tộc cao cao tại thượng của Đế Quốc!”
Hansen thở dài nói: “Không phải thế. Cũng không phải tất cả quý tộc đều giống Michael. Trên thực tế, buôn bán nô lệ bị pháp luật Đế Quốc ngăn cấm rõ ràng, gã mạo phạm pháp luật Đế Quốc, bệ hạ sẽ nhanh chóng phái người tới bắt gã”
Darren trên mặt tràn ngập nghi ngờ.
“Ở đây quá xa Fariel, mà Đế Quốc gần đây lại xảy ra rất nhiều chuyện…”
“Ở đây không phải ngày hôm nay mới trở thành thế này!” Darren giận dữ nói, “Cha tôi, cha của cha tôi… Chẳng nhẽ Đế Quốc lúc nào cũng xảy ra chuyện? Chẳng nhẽ thành Cotter cách xa đế đô lại không phải lãnh thổ của Đế Quốc?”
Hansen bị hỏi tới nghẹn.
“Đúng vậy. Thành Cotter luôn là lãnh thổ của Đế Quốc, nhưng hoàng đế lúc trước của Đế Quốc lại không phải Ciro Kastalon”. Hayden đi tới, lắc đầu, mồ hôi trượt theo sợi tóc vàng văng ra ngoài.
Darren ngây ra nhìn hắn. Đây là lần đầu tiền cậu nghe thấy một người gọi thẳng tên của hoàng đế, chuyện này hình như cả Michael cũng không dám mạo phạm.
.