Linh trở thành học đồ Quang Minh giáo, chỉ là bình dân phổ thông. Cha của nàng là một thợ rèn, mẹ là một vị may vá tay nghề không tệ, chẳng ai ngờ rằng nàng bình thường như thế, kiểm tra ra tiềm năng cấp S hệ quang, vịt con xấu xí trong nháy mắt trở thành ngỗng trời, trước đó cao cao tại thượng nữ nhi nhà phú thương, hiện tại đối mặt nàng đều rất cung kính.
Vì có thể duy trì được phần địa vị này, Linh học tập khắc khổ, lấy hồng y đại giáo chủ làm mục tiêu, cố gắng phấn đấu. Lúc học sách sử, Quang Minh giáo không thể tránh khỏi nâng giáo hoàng lên, thổi phồng các loại, quang hoàn tất cả đều hướng trêи thân nam nhân chiếu lên, nghe lâu, Linh đối với nhân vật trong truyền thuyết này, sinh ra ước mơ thật sâu.
Đương nhiên, Quang Minh giáo mỗi người, đối với Yelde đều là như thế. Chỉ là có lẽ bề ngoài Yelde còn quá trẻ, bên trong ước mơ của Linh, xen lẫn mấy phần mùi vị khác. Lần này tới bái phỏng Yuyi, cũng là cố ý chọn tốt thời điểm, nghe nói đối phương mỗi lần lúc đổi thuốc, giáo hoàng bệ hạ đều sẽ chờ đợi ở một bên.
Chỉ tiếc lần này không quá trùng hợp, Linh nhìn thiếu nữ như hoa, mặt dạn mày dày lưu lại. Hết lần này tới lần khác Yelde mới mở miệng, chính là đuổi người. Linh mặt mày cúi thấp xuống, hơi nhỏ giọng nói: ” tiểu thư Yuyi một người ở lại đây, không có bạn chơi, hơi bị tịch mịch quá mức, giáo hoàng bệ hạ ngài nếu không ngại, ta có thể thường xuyên đến tìm tiểu thư Yuyi chơi chứ?”
Yelde: “…”
“Bệ hạ?” Không được đáp lại, Linh thận trọng mở miệng lần nữa.
“Yuyi có ta chiếu cố, ta sẽ bồi tiếp nàng.” Yelde lôi kéo ra một nụ cười giả tạo, “Có ta làm bạn, nàng sao lại nhàm chán đâu.” Loading...
Yuyi: “…” Cái nụ cười này trong mơ hồ để lộ ra mấy phần hắc khí, thật mẹ nó để cho người ta sợ hãi.
Không chút do dự, Tô Nhược trực tiếp mở miệng, nụ cười ôn hòa lại giữ lấy người nào đó: “Sư phụ ngài thân là giáo hoàng, có việc cần giải quyết, Linh nếu như có rảnh rỗi, không bằng tới tìm ta chơi đùa nhiều hơn.” Cô hoạt bát hướng linh còn ngốc trệ nháy mắt mấy cái, “Có thể có một cái người bạn đồng lứa để chơi, ta rất vui vẻ.”
“Yuyi.” Linh trong mắt nổi lên nước mắt cảm động, cảm thấy mình thật sự là quá hẹp hòi, trước đó lại còn ghen ghét tiểu thư Yuyi.
Yelde: “…”
“Có được hay không vậy? Sư phụ.” Yuyi bĩu môi, một bộ dáng ngốc bạch ngọt bán manh. Hội tâm nhất kϊƈɦ.
Yelde cảm thấy mình có chút không thể hít thở, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, lỗ tai trắng nõn đỏ thấu: “. . . Tùy. . . Tùy ngươi.”
“Cảm ơn sư phụ, ta biết ngươi là tốt nhất mà.” Toàn bộ không cần tiền đồ dỗ ngon dỗ ngọt đập tới, Tô Nhược nói cực kỳ trái lương tâm, hết lần này tới lần khác Yelde còn đắm chìm trong vẻ mặt nhỏ nhắn đáng yêu trước đó, hoàn toàn không cách nào phát hiện.
Linh bởi vì chuyện lúc trước, bây giờ nhìn Tô Nhược tự mang mỹ nhan lự kính, cũng không có phát hiện không đúng. “Sư phụ, người đi hoàng cung, bệ hạ cùng người nói cái gì sao?” Tô Nhược thận trọng tìm hiểu lấy tình báo. Yelde nghe vậy, trong đầu bốc lên màu đỏ chói mắt, ý cười sắc mặt biến mất hầu như không còn, lại biến thành bộ dáng âm dương quái khí trước đó: “Ha ha ha! Ngươi thông minh như vậy, tự mình đoán xem a!”
Tô Nhược: “…” Bệnh tâm thần, nên uống thuốc a uy! Linh vây xem không dám nói lời nào, yên lặng giảm xuống cảm giác tồn tại. “Sư phụ ngài đã suy nghĩ nhiều.” Tô Nhược nói.
Yelde: “… Ta là đang khen ngươi.” Tô Nhược mặt vô tội nhìn lại.
“Dưỡng thương cho tốt, chuyện bên ngoài chớ để ý quá nhiều.” Yelde thần sắc mệt mỏi phất tay, chỉ cần nghĩ đến vết thương kia, liền khó chịu, không còn chút sức lực nào, ngực co lại rất đau. Thật là kỳ quái.
Hắn hẳn là sẽ không nhiễm bệnh mới đúng, vì sao lại như vậy chứ? Yelde trở lại tẩm cung của mình, lông mày dài nhỏ vặn lên, con mắt màu vàng óng cúi đầu nhìn vị trí trái tim của mình, dùng ngón tay xoa nhẹ hai lần, kỳ quái! Bên trong cũng không có vết thương a! Vì sao lại đau nhức? A xử nam Nhĩ Đức một ngàn năm không hiểu rõ yêu đương ngớ ngẩn.
Do dự trong chốc lát, hắn dùng ma pháp thánh cấp chữa trị cho mình nhưng mà… Cũng không có cái gì để dùng. Cho nên, quả nhiên vẫn là nên chơi chết Fell cùng Angus, hai hung thủ đáng chết, tâm tình của hắn hẳn là sẽ tốt hơn nhiều đi! Yelde nghĩ như thế.
Tin tức gia tộc Jackson thành viên dòng chính toàn bộ bị Quang Minh giáo giam giữ, rất nhanh liền lưu truyền ra ngoài. Thông minh một chút đều hiểu là vì cái gì, trước đó quý tộc vẫn đứng ở bên Angus, không khỏi đạp đạp bất an, sợ kế tiếp gặp nạn chính là mình. Vua Lasilis nghĩ đi đòi người.
Yelde trực tiếp giống trước đó thần ẩn, tìm hồng y đại giáo chủ, người ta lấy một khuôn mặt cứng nhắc, vô cùng trung thành thầm nghĩ: “Thật sự là vạn phần có lỗi, những người này là giáo hoàng đại nhân hạ lệnh bắt giữ, không có giáo hoàng đại nhân ra lệnh, chúng ta cũng không có có quyền thả người.” Hỏi lại hắn giáo hoàng người đâu? Lại có thể không biết, không rõ ràng, ba mặt vô tội không rõ.
Vua Lasilis không có cách, chỉ có thể rẽ đường khác, không tìm được giáo hoàng, muốn tìm Tô Nhược cầu tình. Hồng y đại giáo chủ biểu thị, tiểu thư Yuyi hiện tại ở trong tẩm cung giáo hoàng, bọn hắn không thể tự tiện xông vào a.
Đám người thấy thế, sao còn không rõ Yelde là cố ý, nhưng bọn hắn có thể làm sao? Cũng không thể thật sự không quan tâm xâm nhập vào giáo đình cướp người, đến lúc đó Yelde đoán chừng có thể mang theo nụ cười trách trời thương dân, đưa bọn hắn đi gặp thần Quang Minh. (là chết đó)
Còn giết lẽ thẳng khí hùng, lấy cớ đều là mình đưa tới cửa. Thế là, sự tình Fell liền giằng co xuống, quý tộc đi theo hoàng tử thấy thế, gặp vua Lasilis không bảo vệ nổi gia tộc Jackson, càng sợ hãi run lẩy bẩy, nguyên bản thái độ phách lối cũng biến mất không thấy gì nữa, có chút cỏ đầu tường(?) thậm chí trực tiếp liền ngã qua trận doanh Katherine.
Thừa dịp khoảng thời gian này, Katherine trắng trợn mua chuộc thuộc hạ, không ngừng mà tìm phiền toái cho Angus sứt đầu mẻ trán. Vì che giấu một bộ phận tiền đặt cọc trong kho hàng chi tiêu, Angus chỉ có thể cầm quản gia của mình làm dê thế tội đỉnh(?) ra ngoài, để tùy tùng của hắn mười phần thất vọng đau khổ, trong lúc bất tri bất giác, trận chiến vương vị này, Katherine rốt cục chiếm thế thượng phong.
Đương nhiên đây hết thảy, Tô Nhược ở Quang Minh giáo đình cái gì cũng không biết. Cô mỗi ngày đều đang xoắn xuýt tiện nghi sư phụ đến cùng có phát hiện kế sách của cô hay không? Một đêm khuya, Tô Nhược vừa mới nằm xuống, ánh mắt rơi vào ánh trăng trong sáng ngoài phòng, cô chần chờ một lát, hất lên thảm lông cừu dày đặc đi ra ngoài, lấy ra quyển trục đó là tín hiệu sư phụ cho của cô. Ngô! Một người không làm rõ được, vậy thì tìm thêm người cùng đi phân tích.
Ở bên trong phòng ngủ chính Yelde: “…”
Bất đắc dĩ khoác lên áo bào đen, hắn lặng yên không tiếng động đi tới vườn hoa, ánh mắt rơi vào trung tâm trêи thân thiếu nữ đang đứng, cô có mái tóc kim sắc, con ngươi màu lam khác nào bầu trời, dưới ánh trăng, xinh đẹp không giống người phàm.
“Ngươi gọi ta tới làm cái gì?” Yelde đột nhiên xuất hiện, “Nơi này chính là giáo đình, nếu như bị phát hiện, pháp sư hệ hắc ám như ta nhất định phải chết.”
Tô Nhược cười yếu ớt: “Nhưng ngươi vẫn là tới a! Cái này biểu thị Quang Minh giáo đình đối với ngươi cũng không có uy hϊế͙p͙ gì đi.”