Quyết định không vòng vo gì nữa, Bách Du thẳng thừng nói :
" Mười năm trước khi anh lựa chọn làm chuyện như vậy thì đã định kết cục của anh. Trần Ngạn anh nói xem anh rốt cục muốn gì đi, anh làm tôi thực thắc mắc đấy "
Trần Ngạn hiển nhiên là không ngờ đột nhiên Bách Du sẽ nói những câu như vậy, không khỏi nhìn cậu vài lần. Thấy trên gương mặt thanh tú vẫn là vẻ lãnh đạm như thường ngày, không khỏi nở nụ cười. Xem ra là đã biết mình là ai rồi, Lưu Triệt không gây khó dễ cho mình nghĩa là hôm nay Bách Du tự chủ chương muốn giải quyết với mình.
" Cùng là đàn ông, sao có thể ở bên nhau đến hết đời cậu không thấy chuyện này buồn cười sao? "
" Đấy là suy nghĩ của anh, anh không thể cùng người khác ở bên nhau đến hết đời thì để yên cho người khác làm"
Cuộc đối thoại giữa hai người càng lúc càng trở nên kì cục, người khéo ăn nói như Trần Ngạn cũng phải nghẹn họng không nói được câu tiếp. Không ngờ người bình thường không nói gì nhiều như Bách Du mở miệng ra lại có thể khiến người khác phải câm miệng như thế. Cũng phải, Bách Du là luật sư cậu ta không nói không phải vì cậu ta không biết cách ăn nói mà đơn giản vì cậu ta không muốn nói thôi.
Trần Ngạn dính dáng vào chuyện của Lưu Triệt thực sự là một hành động mạo hiểm của anh ta. Nếu hành sự không cẩn thận, dính dáng vào chuyện này có thể khiến Trần Ngạn gặp rắc rối không nhỏ, phải biết là bố mẹ Trần Ngạn vẫn luôn canh cánh trong lòng sợ Trần Ngạn sẽ thích đàn ông.
Trần Ngạn chỉ là không can tâm, năm đó rõ ràng anh ta cũng thích Lưu Triệt cuối cùng lại bỏ lỡ. Những năm sau đó dù cho có qua lại với bao nhiêu người Trần Ngạn vẫn đến thiếu niên năm đó mà mình đã bỏ lỡ. Anh ta không cảm thấy mình sai, lựa chọn như vậy không phải là hiển nhiên sao?
Thấy Trần Ngạn không nói gì, Bách Du bèn đẩy gọng kính của mình nhàn nhạt nói :
" Không phải anh sợ mọi người biết anh là đồng tính sao? Bây giờ lại hận không thể dính vào bạn trai tôi như vậy coi chừng có người biết được thì công sức của anh không phải đổ sông đổ bể sao? "
" Tôi không phải là đồng tính "
" Được rồi, anh không phải đồng tính anh chỉ thích đàn ông thôi chứ gì? Tôi và Triệt sẽ không chia tay anh cứ biết vậy đi "
Nói xong liền đứng dậy muốn đi ra ngoài , nhìn Trần Ngạn tức giận nhìn mình Bách Du nhíu mày
" Anh biết không, anh không những là một tên khốn mà còn là một thằng hèn "
------
Thấy Bách Du đã ra ngoài Triệu Huyền vội vàng chạy qua hỏi han, Bách Du không nói gì nhiều chỉ dặn cô yên tâm. Lúc này xe của Lưu Triệt cũng đến, chiếc xe màu đen dừng lại gần hai người, cửa kính xe mở ra gương mặt Lưu Triệt hiện ra ánh mắt anh chăm chú nhìn cậu. Triệu Huyền liền khẩn cấp nhét Bách Du vào xe, nói hai người nói chuyện riêng đi bản thân còn có việc. Sau khi đóng cửa xe liền chạy mất, khỏi cần nghĩ cũng biết việc của Triệu Huyền chắc hẳn là vội quay lại quán cà phê nhân lúc Trần Ngạn còn ở đánh anh ta một trận.
Lưu Triệt và Bách Du không cản cô, sau khi Triệu Huyền đi Lưu Triệt đóng cửa kính xe rồi khởi động xe. Hai người ngồi trên xe đều không nói gì, Lưu Triệt không nghĩ đến việc Trần Ngạn mặt dày còn dám tiếp cận Bách Du. Anh và hắn ta tất nhiên không có chuyện gì chỉ là quan hệ của hắn và nguyên chủ như vậy cũng không biết nói sao. Quan trọng là anh còn giấu Bách Du chuyện này muốn tự giải quyết giờ thì hay rồi Bách Du chắc chắn giận anh.
Qua 5 phút, chịu đựng không nổi sự im lặng cả hai cùng đồng thời mở miệng :
" Anh.... "
" Em.... "
Sau đó lại im lặng, Bách Du biết Lưu Triệt vẫn luôn nhìn mình. Cậu dĩ nhiên không nghĩ giữa Lưu Triệt và Trần Ngạn sẽ có chuyện gì ái muội. Bách Du chỉ giận tại sao Lưu Triệt giấu diếm lén chịu đựng một mình như vậy. Cậu có chút tức giận nói :
" Đó là người anh từng thích, bộ dạng rất đẹp trai nhỉ "
Lưu Triệt đổ mồ hôi
" Lúc đó anh không có mắt, anh cũng không ngờ anh ta mặt dày như vậy. Sau này có chuyện gì cũng nói cho em trước tiên "
Bách Du nghe liền biết ạn hiểu cậu biết cậu giận vì chuyện gì mà tỏ thái độ hối hận đúng chỗ. Điều này cũng khiến cơn tức của cậu vơi đi không ít
" Sau này phải nói với em đầu tiên, anh còn giấu diếm em sẽ chia tay anh sau đó tìm người yêu mới. Điều kiện của em tương đối tốt có thể tìm được một bạn trai mới ngay "
Lưu Triệt vội vàng cuống quýt cam đoan khiến Bách Du buồn cười
" Đúng là mắt anh trước đây không tốt thật...."
Nói xong có chút ảm đạm những lời Trần Ngạn nói cũng có những thứ mà cậu băn khoăn. Người thực sự nghiêm túc muốn sống với tính hướng thực của bản thân như cậu rất hiếm. Hai người đàn ông xác thực rất khó nhưng không phải với nam nữ cũng như vậy sao? Nghĩ vậy Bách Du bèn nói
" Triệt bất kể sau này ra sao khi chúng ta bên nhau hãy chỉ có một mình đối phương. Anh là người khiến em cảm thấy hạnh phúc nhất trong những năm qua dù quãng thời gian chúng ta yêu nhau chưa dài... "
Những câu nói này bày tỏ nỗi bất an của Bách Du, sao Lưu Triệt có thể không phát hiện ra chứ. Bách Du còn chưa nói xong đã bị Lưu Triệt đột ngột quay xe vào lề được để đỗ lại làm hết hồn