"Không cần phải tiếp tục đôi co nữa."
Yếu mềm dựa vào lòng quản gia Hà, Diệp Mỹ Uyên kiên định ra lệnh.
"Gọi bảo vệ đến, mời những người không liên quan này ra ngoài."
Bà Nhậm tức giận nghiến răng, bà ta chỉ tay vào mặt con dâu la hét.
“Đồ con dâu mất nết, mày dám đuổi tao ra khỏi nhà à? Đúng là thứ có cha sinh mà không có mẹ dạy…”
Lòng vừa tức vừa hận, không thể kiềm chế được nữa, quản gia Hà vung tay tát thẳng vào mặt bà ta.
“Bảo vệ đâu? Còn không mau đuổi người?”
“Mẹ…”
Nhậm Vũ chạy tới đỡ lấy mẹ mình, gương mặt đỏ gay lớn giọng trách vợ.
“Cô có thôi đi không? Phải bức gia đình tôi đến đường cùng cô mới vừa lòng sao?”
“Vậy lúc anh lên giường ôm ấp tình nhân anh có nghĩ đến cảm nhận của tôi không?”
Bước đến trước mặt người mình gọi là chồng, cô ngẩng cao đầu gằn giọng chất vấn.
“Là anh bất nhân nhưng lại muốn tôi có nghĩa? Đây là cái trò cười gì vậy?”
Nói tới đây, rốt cuộc Mỹ Uyên không nhịn được, nước mắt lăn dài. Cố nén nước mắt, cô chỉ tay về phía Đào Thanh Thảo.
“Nếu đã như vậy thì tôi sẽ thành toàn cho hai người, từ nay chúng ta sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa!”
Cả cơ thể lảo đảo, Diệp Mỹ Uyên xoay người bước lên lầu bỏ lại những hỗn loạn ở sau lưng. Trong lúc hỗn loạn, Nhậm Tinh Tinh chỉ kịp cầm lấy cái điện thoại trên bàn. Bảo vệ cuối cùng, dưới sự chỉ thị của quản gia Hà, mặc cho ba mẹ con kia vừa chống cự vừa la hét, họ cũng không nương tình mà ném thẳng ra ngoài.
“Các người là cái thá gì chứ! Có biết tôi là ai không?”
“Bỏ ra, đám chó sai vặt các người buông tôi ra.”
Đám phóng viên bên ngoài cũng nào dễ dàng buông tha, vừa thấy nhân vật chính xuất hiện họ liền bâu lấy tra hỏi. Từ trên tầng hai, phía sau lớp rèm cửa, Diệp Mỹ Uyên lạnh lùng quan sát hết thảy.
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||
Truyền thông trước giờ vẫn luôn là con dao hai lưỡi. Có thể nâng người ta lên thì cũng có thể đạp kẻ khác xuống. Huống chi có người đã tự tay dâng cho cô con dao.
"Trợ lý Khương, ngay trong tối nay hãy thông báo trên website chính thức của công ty: 'Tập đoàn quốc tế Diệp Thị mở quỹ từ thiện, quyên góp ủng hộ bảo vệ phụ nữ và trẻ em, đặc biệt là những người từng là nạn nhân của bạo lực gia đình và hôn nhân'."
Khương Tâm ngay lập tức cúi đầu nhận lệnh.
"Tôi biết rồi, thưa Diệp Tổng."
***
Diệp Mỹ Uyên đoán không sai, ngay trong đêm hôm đó, những đoạn video được cắt từ livestream trực tiếp về sự việc diễn ra bên trong biệt thự đã đăng tải lên mạng xã hội. Và người thực hiện phát sóng trực tiếp này, không ai khác ngoài Nhậm Tinh Tinh.
Dưới sự lan truyền mạnh mẽ của Internet, dù cho cô ta đã tắt và xóa livestream, thì rất nhiều người xem đã nhanh tay quay lại màn hình và đăng lên các diễn đàn mạng xã hội.
{Buổi sáng thì là chủ tịch này, giám đốc nọ, về nhà cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường. Thấy tội cho cô con dâu quá!!}
{Mẹ chồng nàng dâu quả là câu chuyện muôn thuở.}
{Mười điểm cho bà giúp việc, chửi hay lắm!}
{Chửi sướng tai ghê, loại không làm mà muốn có ăn cút đi!}
{Xem xong video này, tôi đây cũng thà ế cả đời. Sợ hãi khi gặp lão chồng nhu nhược và bà mẹ chồng quái thai như vầy.}
{Nhậm Vũ Đào Thanh Thảo đúng là vật hợp theo loài. Một gã mamaboy với một ả tiểu tam trà xanh thật là xứng đôi vừa lứa.}
Ngay lúc sự việc đang cao trào nóng hổi, trên website của tập đoàn Diệp Thị cũng chính thức phát đi tuyên bố về quỹ từ thiện quyên góp bảo vệ cho phụ nữ và trẻ em, đặc biệt là những nạn nhân của bạo lực gia đình và hôn nhân. Khiến công chứng vừa xót thương vừa gật gù đồng tình.
Dưới sự đào xới, bới lông tìm vết của truyền thông và cộng đồng mạng, những hình ảnh hung hăng vô lý của ba mẹ con họ Nhậm cùng cô nhân tình đều tràn lan trên Internet, đồng thời chuyện chơi bời phóng túng của Đào Thanh Thảo cũng được lục lên. Người người nhà nhà đều mắng chửi cô ta là tiểu tam, con giáp thứ mười ba, kẻ giả tạo hai mặt.
{Đúng là thứ trà xanh giả tạo, cái gì mà ‘chỉ cần chấp nhận đứa trẻ, là con đã mãn nguyện rồi’, tôi thấy giả tạo đến buồn nôn!!}
{Quả là nồi nào úp vung nấy! Chỉ là tôi rất nghi ngờ không biết đứa con trong bụng Đào Thanh Thảo kia có thật là con của Nhậm Vũ không?}
{Nhà họ Nhậm này đúng là khôn hết phần thiên hạ, lấy tráp bỏ ngọc hahaha}
Người ta ghét Đào Thanh Thảo một thì càng hận không thể đào tám đời tổ tiên nhà họ Nhậm lên mười. Dưới làn sóng tẩy chay của netizen ngay sáng hôm sau, Nhậm Tinh Tinh lẫn Đào Thanh Thảo đều lần lượt khóa tài khoản mạng xã hội. Nhưng cộng đồng mạng nào dễ dàng buông tha, học điên cuồng lao vào tấn công luôn cả công ty cùng những khách hàng đang làm việc với Nhậm Vũ, khiến anh ta bị đuổi việc ngay chiều hôm sau.
Còn bà Nhậm thì không phải bàn, chồng và họ hàng làng xóm dưới quê đều gọi điện đến “hỏi thăm”, khiến bà ta cũng chẳng dám cầm đến điện thoại.
Về phía đầu têu của tất cả mọi việc Diệp Tống Lâm lúc này đang ngồi trong văn phòng, lướt xem những bình luận chửi rủa của cộng đồng mạng. Ha, quả nhiên “con hơn cha là nhà có phúc”, xét về thủ đoạn thì Diệp Tống Văn hoàn toàn thua xa con gái mình!
Trong vòng hai mươi bốn giờ qua, con khốn ấy đã hoàn toàn giải quyết và khống chế được truyền thông, mặc cho ông ta đã thuê không biết bao nhiêu thủy quân để điều hướng dư luận nhưng bất thành.
[Diệp Tổng…]
Ở đầu dây bên kia, giọng Đào Thanh Thảo nghẹn ngào như muốn khóc. Mọi chuyện vốn đã đi theo những gì cô ta trù tính trước, ai ngờ giữa đường lại bị con ngu Nhậm Tinh Tinh kia phá hỏng kế hoạch. Bây giờ đến cha mẹ cô ta cũng từ mặt cô ta rồi, chỗ nào cũng có kẻ mắng chửi cô ta. Đúng là điên mất thôi!!!
“Cô xem, chuyện tốt mà cô làm kìa?...”
[Diệp Tổng, tôi đã cố gắng hết sức. Mong ông hãy cho tôi một cơ hội khác.]
Bây giờ cô ta đã chẳng còn gì nữa, dù cho có liều cái mạng này, cũng phải lôi Diệp Mỹ Uyên đó chết chung. Nghe thấy tiếng thút thít từ đầu dây bên kia truyền đến, Diệp Tống Lâm lạnh giọng ra lệnh.
“Được đây chính là cơ hội cuối cùng. Chẳng phải cô rất giỏi khiến người khác thương cảm sao? Hãy tận dụng lợi thế của mình.”
[Tôi đã biết rồi.]