Một lời này của Hoàng Thế Vinh nói ra cũng không suy nghĩ sâu xa gì, nhưng khi lọt vào trong tai của Âu Tịnh Vân liền khiến cho nụ cười trên gương mặt cô cũng phải cứng lại. Hắn nói cô không thể nào là mẫu người phụ nữ hắn yêu thích được, nhìn đi nhìn lại cô cũng đâu có chỗ nào kém cỏi chứ.
Tô Đồ Lang Quân kín đáo quan sát sắc mặt của Âu Tịnh Vân, vừa nhìn thấy gương mặt nhăn nhó thành một đoạn kia của cô ta, cậu liền cúi đầu gắp một miếng thịt bò bỏ vào trong miệng, nhai một hồi liền bâng quơ đáp lại:
"Phải không?"
Âu Tịnh Vân vì không muốn tiếp tục nghe ra được những lời từ chối thẳng thừng của Hoàng Thế Vinh liền nhanh hơn một bước lên tiếng nói:
"Đúng vậy, tôi cũng không dám trèo cao, phó tổng và tôi chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường mà thôi"
Tô Đồ Lang Quân im lặng không nói, Hoàng Thế Vinh vẫn là cẩn thận giải thích thêm một câu:
"Nếu tớ quen bạn gái sẽ dẫn đến cho cậu nhìn trước tiên, cậu đồng ý tới mới quen, không đồng ý thì tớ sẽ dừng lại. Chúng ta chẳng phải đã có lời hứa này rồi không phải sao" huống chi người hắn yêu thích từ đó đến giờ cũng chính là cậu.
Tô Đồ Lang Quân mỉm cười, chậm rãi gắp một miếng thịt quay bỏ qua khay đồ ăn của Hoàng Thế Vinh:
"Được rồi, tớ cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi mà. Ăn thử thịt heo quay này đi, nếu thích buổi tối tớ làm món này cho cậu"
Hoàng Thế Vinh nghe lời ăn thử, ăn xong liền đáp thế này:
"Cũng không ngon bằng đồ cậu làm"
Tô Đồ Lang Quân là người rất khéo léo, chỉ cần một buổi ăn trưa dưới nhà ăn của công ty khi ấy liền thay đổi được toàn bộ cục diện. Ở trên diễn đàn của công ty có một tài khoản "Khổ Qua" đăng lên một bài post, nội dung của bài post này giống như là một cô gái ghen tị với Âu Tịnh Vân, hiện tại đang rất hả hê khi nhận ra sự thật.
[Hôm nay ở dưới nhà ăn của công ty, có một thư ký X nào đó bị cấp trên Z kia từ chối tình cảm. Nói là từ chối tình cảm cũng không đúng, thư ký X chẳng qua là đơn phương muốn ôm mộng bay lên cành cao làm phượng hoàng mà thôi, thì ra cấp trên Z quả thật còn không để cô ta ở trong mắt nữa cơ]
Trong diễn đàn của công ty đa số mọi người đều sử dụng tài khoản giấu mặt, dù sao nơi này để bàn tán, muốn tránh tai bay vạ gió nhất định là không lộ mặt sẽ thoải mái nói chuyện hơn.
Thư ký X và cấp trên Z trong lời nói kia tuy rằng không trực tiếp nói ra tên tuổi nhưng tất cả mọi người đều biết được nhân vật này là ai. Tô Đồ Lang Quân kéo xuống đọc những dòng bình luận ở bên dưới, đa số đều nói Âu Tịnh Vân cố tình làm ra vẻ, không biết tự nhìn lại mình mà dám mơ tưởng đến chỗ không thực tế.
Tô Đồ Lang Quân cũng không tính xem tiếp, nhưng ở bên dưới khung bình luận lại có một dòng ngắn gọn súc tích được tài khoản [Bom Hẹn Giờ] để lại thế này: Thì ra cấp trên Z ở chung một nhà với hoàng tử mùa đông.
Mọi người ở trên diễn đàn đều không muốn nhắc ra tên của người được bàn tán, mỗi người trong công ty đều sẽ được đặt một biệt danh, tránh để khi những lãnh đạo vô tình đọc tới thì sẽ không biết được người bọn họ đang nhắc tới là ai.
Hoàng tử mùa đông này chính là biệt danh mà mọi người đặt cho Tô Đồ Lang Quân, cậu lúc đầu cũng không để ý, nhưng khi nhìn thấy dòng bình luận kia liền hiểu ra được thì ra từ đó đến giờ hoàng tử mùa đông này là đang nói cậu.
Tô Đồ Lang Quân có chút hứng thú muốn xem thử Bom Hẹ Giờ này là người nào, nhưng khi nhìn tới địa chỉ IP hiển thị ở Anh quốc liền biết được đối phương có vẻ là người rất cẩn thận, còn sử dụng luôn cả phần mềm che giấu này.
May mắn Âu Tịnh Vân làm việc ở trên tầng 26, nếu làm chung phòng với mọi người khẳng định sẽ không còn mặt mũi, bình tĩnh ngồi giải quyết công việc được. Nhìn tới trên màn hình máy tính liên tục hiện lên những dòng bình luận ác ý, tam sao thất bản biến hóa khôn lương kia, Âu Tịnh Vân chỉ hận không được muốn tính sổ với Tô Đồ Lang Quân... chính cậu là người đưa cô vào tình huống khó xử này.
...
Tiệc mừng sinh nhật của Hoàng thị một tuần nữa sẽ diễn ra, loại tiệc tùng này không phải chỉ dành cho tất cả các nhân viên trong công ty có cơ hội mặc đẹp, giao lưu trò chuyện, mà còn chính là thời điểm lôi kéo mối quan hệ của các cán bộ cấp cao với những người ở bên công ty khác.
Hoàng Thế Vinh gần đây ra ngoài rất nhiều, nhưng cho dù có bận rộn như thế nào cũng đúng giờ tan tầm đón Tô Đồ Lang Quân về, cùng cậu đi siêu thị chọn đồ ăn, sau đó ăn một bữa tối đầm ấm.
Hôm nay Hoàng Thế Vinh đứng ở trong phòng bếp phụ giúp Tô Đồ Lang Quân nhặt rau, thật ra vị thiếu gia này không biết làm cái gì cả, mang toàn bộ mớ rau xanh non kia vứt đi hai phần ba rồi:
"Quân Quân, tiệc sinh nhân công ty phải có bạn nhảy, cậu là chọn được cô gái nào chưa vậy?"
Tô Đồ Lang Quân vừa cho thêm một chút gia vị vào trong chảo, món thịt bò xào liền ngay lập tức dậy mùi thơm phức:
"Vậy hả, tớ chưa nghĩ tới việc đó"
Hoàng Thế Vinh nhíu nhíu mày, trong lòng hắn sẽ không thoải mái nếu như ngày hôm ấy Tô Đồ Lang Quân mặc một bộ vest lịch lãm dắt tay một cô gái khác ở giữa hội trường nhảy một điệu valse chậm:
"Bây giờ nghĩ tới đối tượng nào chưa?"
Tô Đồ Lang Quân đổ thịt bò ra đĩa:
"Nhưng mà tiệc sinh nhật cũng không nhất thiết phải có bạn nhảy mà, tớ không có bạn nhảy thì không được tham dự sao?"
Hoàng Thế Vinh nghe vậy liền ngẩn người, Tô Đồ Lang Quân nói ra đúng, không ai quy định không có bạn nhảy thì không được đến, nếu như thật sự không cần đến cũng tốt, dù sao mấy hoạt động này hắn cũng không có hứng thú chút nào:
"Đúng thế, hôm đó tớ đưa cậu tới, chúng ta nhân lúc người khác không để ý đến thì rút lui"
Tô Đồ Lang Quân buồn cười, bữa tiệc kia tuy có chút nhàm chán nhưng đó cũng là cơ hội để cho người ngoài biết đến hắn, Hoàng Thế Trung nhất định sẽ mang hắn đi giới thiệu qua với một số người có máu mặt trong lĩnh vực kinh doanh, thế cho nên Hoàng Thế Vinh không những không được trốn về mà cần phải ở lại đến khi bữa tiệc này kết thúc.
"Là ngày có ý nghĩa của Hoàng thị đó, cậu sau này sẽ thay ba cậu điều hành công ty, phải ở lại đến cùng mới được"
Hoàng Thế Vinh ỉu xìu, thời gian này Hoàng Thế Trung ra ngoài đều luôn mang theo hắn, lão ba phía trước giới thiệu người này, phía sau lại giới thiệu người kia, trái phải mỗi bên nói một người khiến cho hắn cũng trong nhất thời bị mơ hồ không thể nhớ ra được ai với ai. Bữa tiệc sinh nhật này khẳng định cũng sẽ là như thế, so với chuyện trở về nhà đi ngủ cùng Tô Đồ Lang Quần còn cảm thấy vui vẻ hơn.
Tô Đồ Lang Quân đoán ra được suy nghĩ của Hoàng Thế Vinh, cậu mỉm cười mang đĩa thịt bò xào kia để lên tay của Hoàng Thế Vinh ý nói hắn mang ra bàn ăn:
"Yên tâm, lúc đấy tớ sẽ ở đó cùng cậu"
Hoàng Thế Vinh thời gian này rất bận rộn, mỗi ngày ở công ty đều rất cố gắng tập trung vào công việc, buổi trưa lúc cậu lên văn phòng tìm hắn ăn cơm, lúc nào cũng sẽ thấy hắn ngồi ở bàn làm việc chăm chú xem văn kiện. Mỗi ngày Tô Đồ Lang Quân đều làm rất nhiều món ăn dinh dưỡng bồi bổ cho hắn, một tuần bảy ngày đều có món mới lạ không hề lặp lại.
Tối hôm ấy Hoàng Thế Vinh ăn cơm xong liền leo lên giường cùng cậu trao đổi bâng quơ vài ba câu, rất nhanh sau đó hắn liền ngủ quên mất. Tô Đồ Lang Quân nằm ở bên cạnh, nghiêng người chống tay lên đầu, ánh mắt ôn nhu quan sát hắn.
Hoàng Thế Vinh không còn là nam sinh tùy ý ngông cuồng ngày nào nữa, hắn hiện tại đã là phó tổng của Hoàng thị, mỗi lời nói, cử chỉ, hành động của hắn đều bị người khác quan sát để ý rất kỹ càng. Tô Đồ Lang Quân biết Hoàng Thế Vinh cũng đang rất cố gắng, mỗi khi ở trong cuộc họp cậu luôn thấy hắn rất trầm tĩnh, nhìn vẻ bề ngoài có thể tưởng rằng hắn còn non trẻ không nắm được việc gì, nhưng thực chất hắn lại vô cùng nhạy bén, mỗi lời nói hắn nói ra tại cuộc họp tuy không nhiều nhưng lại vô cùng đi đúng vào trọng tâm, không để lộ ra được bất cứ sơ hở nào.
Tô Đồ Lang Quân chậm rãi đưa đầu ngón tay lướt nhẹ trên gương mặt Hoàng Thế Vinh, đầu ngón tay trỏ thon dài dừng lại trên cánh môi mỏng cương nghi kia một hồi, cuối cùng cậu liền thu tay lại, khẽ nâng người hôn lên đôi môi hắn.
Mùi hương nam tính quen thuộc tỏa ra quanh quẩn trước đầu mũi cậu, từ đó đến giờ không phải chỉ riêng mình Hoàng Thế Vinh mới nảy sinh dục vọng mờ ám trong lòng, mà ngay cả cậu cũng có suy nghĩ không trong sáng với hắn, nói không biết chừng suy nghĩ đó còn xuất hiện sớm hơn hắn nữa kìa.
...
Người của Tô Thành quả thật làm việc rất nhanh nhẹn, có một số chuyện Tô Đồ Lang Quân cậu điều tra như thế nào cũng không thể làm sáng tỏ, nhưng đám người kia chỉ tốn vài ngày đã có thể tìm ra câu trả lời.
Để nói đến mối quan hệ của Lý Thanh Nghị cũng khá phức tạp, ngoài người vợ hiện tại ở Lý gia, ông ta bên ngoài còn nuôi một tình nhân bí mật, mà tình nhân kia lại chính là cháu gái của Viên Lâm, một trong những cổ đông của Hoàng thị.
Mấy năm nay Viên Lâm đều biểu hiện thái độ trung thành đứng về phía Hoàng Thế Trung, nhưng chuyện cháu gái của ông ta và Lý Thanh Nghị có mối quan hệ mờ ám duy trì mấy năm nay không lý nào Viên Lâm lại không phát giác ra được.
Tô Đồ Lang Quân cậu vốn là người đa nghi, tuy rằng vẫn chưa xác định Viên Lâm có âm thầm đứng ở phía sau giúp đỡ Lý Thanh Nghị hay không nhưng cậu đã bắt đầu lập lên cảnh giác với ông ta.
Lại nói đến Hoàng Thế Minh, ông ta có một công ty tài chính tự mở mới thành lập được 2 năm trở về đây, công ty tài chính kia thuộc dạng công ty gia đình, quy mô nhỏ, nhân viên bên trong cũng chưa tới 10 người. Qua điều tra trước mắt, cậu vẫn chưa phát hiện ra được nó có điều gì mờ ám, cũng chưa tìm ra được bất cứ dấu vết nào cho thấy công ty này cùng công ty tư vấn tín dụng của Lý Thanh Nghị có mối liên kết.
Tô Đồ Lang Quân cảm thấy đối phó với Lý Thanh Nghị không khó, nhưng để nắm được thóp của Hoàng Thế Minh lại không phải chuyện dễ dàng. Hoàng Thế Minh có vẻ là người rất cẩn thận, tuy rằng cậu biết ông ta có ý đồ, nhưng lại không tìm ra được bất cứ sơ hở gì để vạch tội ông ta.
Thời hạn của cậu chỉ có nửa năm mà thôi, cậu muốn khi cậu quay trở về Tô thị, Hoàng Thế Vinh đã vững vàng ngồi lên vị trí tổng giám đốc kia, cậu không chấp nhận bất cứ một con sâu nào muốn bỏ rầu nồi canh cả.