Harry nhận lấy đống đồ kia, nhẹ nhàng giơ lên, xem xét một chút, đứng ngốc tại chỗ.
Trang bị không nhiều lắm, chỉ có hai kiện, một cái miếng lót vai, một cái đai lưng; trang sức một cái, là một vòng tay lấp lánh, trên mặt trên gắnđầy bảo thạch; ma hạch có rất nhiều, từ cấp một cho đến cấp ba đều có,phần lớn là ma hạch nguyên tố hỏa, phần ít còn lại là các nguyên tốkhác.
Tuy Harry không biết xem xét trang bị, không biết số trangbị trang sức rốt cuộc đều là gì, nhưng ma hạch thì hắn biết đến, mộtmiếng ma hạch cấp 1 có thể bán 30 ngân tệ, một miếng ma hạch cấp 2 cóthể bán 80 ngân tệ, mà một miếng ma hạch cấp 3 có thể bán được 500 ngântệ!
Harry có chút run nhìn đám ma hạch lớn nhỏ không có quy tắcnằm trên mặt đất, tính toán sơ qua một chút,nếu đem bán hết thì ít nhấtcó thể thu được 2 kim tệ! Thiên thần Caesar của ta, đây chính là hai kim tệ a! Người nghèo như Harry loại một tháng chi tiêu cùng lắm là 20-30ngân tệ, nhìn đống ma hạch trước mắt đột nhiên cảm thấy ngứa đến phỏngtay cùng không biết làm sao.
Thaid uống thuốc xong thì thấy tốthơn rất nhiều, Claude thấy hắn nhanh như vậy đãhồi phục, cũng có chútkinh ngạc. Hắn tuy là hoàng thất vương tử, biết nhà bào chế thuốc trênthế giới này là tuyệt đối hi hữu (hiếm có vô cùng), đồng thời, hắn cũngchưa thấy qua bao nhiêu dược tề (thuốc). Những thứ hắn biết đều là sưphụ của hắn Karla Đại Ma đạo sư dạy qua, vị Đại Ma đạo sư đức cao vọngtrọng rất thích chế tạo dược tề, tuy trình độ không cao. Nhưng điểm ấyClaude cũng không biết, khi hắn coi sư phụ mình chính là không gì khôngthể làm được.
Bình thường thuốc giải độc sẽ có hiệu quả nhanh như vậy sao?
Claude nghi hoặc, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hắn lặng lẽ giữ lại cái chaithuốc Tiểu Duy đưa cho hắn, bên trong khẳng định có chút thuốc dính lại, quay về hỏi sư phụ, đây rốt cuộc là gì.
“Cám ơn cô, Tiểu Duy.”Thaid cảm giác mình đã khá nhiều, hơn nữa thể lực hình như còn khỏekhoắn hơn trước, bất kể cô gái này làm sao cứu hắn một mạng, cũng khôngbiết thứ thuốc trong chai kia là gì nhưng câu cám ơn này là phát ra từtrong lòng.
Tiểu Duy hướng về phía Thaid cười cười, ‘sẹo nam’ này y như một con chó trung thành, thời thời khắc khắc đều đứng ở bên người Claude, có điểm giống. . . . . . tiểu thụ, ân, là tiểu thụ kiêu ngạocùng tiểu công kiều nhược, thoạt nhìn xem ra là một đôi hoàn mỹ. Tronglòng một ý YY nho nhỏ nảy sinh, Tiểu Duy vội ném nó ra khỏi đầu.
“Tiểu . . . Tiểu Duy. . . . . .” Harry cầm mấy món trang bị trong tay, ánhmắt dừng lại trên đống ma hạch “Này, mấy thứ này. . . . . .”
Nhận lấy, nhìn qua một chút, Tiểu Duy đem miếng lót vai nhét vào tay Harry,nói: ”Đây là miếng lót vai của ngươi, thuộc tính cũng không tệ, tạm dùng được.”
Tiếp theo đưa đai lưng đưa cho ANhi, ”Đai lưng thợ săn,thuộc tính bình thường, so với đồ trên người ngươi tốt hơn chút, thayđi.”
“Nhẫn cũng được, có thể hồi máu, chức nghiệp nào cũng có thể đeo.”
Ba thứ trang này khi Tiểu Duy nhận lấy liền dùng {giám địnhthuật}, cho nên khi người khác cầm trang bị đã có thể thuộc tính của nó. Miếng lót vaidùng dung nham da thú làm, thêm hỏa kháng, tăng tốc độ; đai lưng làm ratừ gân chân của Phong Báo, tăng tốc độ cùng trúng mục tiêu. Hai trang bị đối với Claude bọn họ mà nói thì kỳ thật không coi vào mắt, dù sao bọnhọ gặp qua rất nhiều cực phẩm trang bị, nhưng lại đối đám Harry mà nóituyệt đối là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, này so với đồ bọnhắn mặc trên người tốt hơn nhiều lắm.Harry tay có điểm run, ANhi hốc mắt có chút hồng, mọi người nhìn Tiểu Duy đều nói không nên nói.
Tiểu Duy khóe miệng co quắp, vài kiện trang bị cấp bậc thôi mà, bọn họ không cần phải đến mức như vậy chứ. . . . . .
“Trùng mẫu không có rơi ra kim tệ, đống ma hạch các ngươi cầm đi bán đi.” Tiểu Duy chỉ vào thượng đống thuỷ tinh thể tỏa sáng nói, “Bán hết sau đừngquên đem tiền trả lại cho ta, tổng cộng 4 kim tệ.”
Một câu đemnguyên bản Harry mặt mày hồng hào nháy mắt đánh về nguyên hình. Bốn kimtệ a, đây chính là bốn cái kim tệ a! Đống ma hạch toàn bộ bán đi cũngmới được hai kim tệ! Nhưng lại còn phân một ít cho các thành viên khác,hắn nào còn có tiền trả lại cho Tiểu Duy!
Tiểu Duy nhìn bộ mặtnhư khóc tang của Harry, như chợt nhớ tới cái gì, đi đến thi thể trùngmẫu, dùng chân đá văng ra một mảnh lại một mảnh thoát phá thi thể, giống như đang tìm cái gì vậy. Bỗng nhiên thấy cô cúi người xuống nhặt lêncái gì vậy rồi quay lại.
“Thứ này ngươi đem đi bán lấy tiền.” Nói xong, ném một viên ma hạch cho Harry.
Harry dùng tay tiếp lấy, nhìn kỹ một chút, hẳn là ma hạch cấp 4, nhưng làphẩm chất không tinh khiết. Khó hiểu nhìn Tiểu Duy, loại ma hạch khôngtinh khiết này căn bản cũng như không a. . . . . .
“Vừa mới đưa cho ngươi cái kia ngươi cũng đừng có bán cho mấy cửa hàng bình thường, tìm thương nhân châu báu bán
đi.”
“Thương nhân châu báu?”
“Đúng, đó là ma thú cuồng hóa sinh ra ma tinh thể, không phải ma hạch bìnhthường, đem bán cho châu báu thương hội được giá hơn.”
Harry nghe chỗ hiểu chỗ không nhưng vẫn cẩn thận đem cái kia ma tinh thể sủy vàotrong lòng, mấy người nghỉ ngơi hồi phục một chút, bước lên đường trởvề.
Theo Jessy trở lại đế đô truyền tống phí dụng là Claude đềsuất muốn trả, Tiểu Duy tự nhiên là rất vui vì không phải tự mình bỏtiền cho mấy người kia truyền tống về . Đương nhiên, cô có tình nguyệnbỏ tiền cũng không muốn cùng bọn họ cùng đi trở về, quá lãng phí thờigian.
Khi bọn họ đi ra phòng truyền tống trời đã tờ mờ sáng, Tiểu Duy không tự chủ ngáp một cái, cảm thấy có chút mệt, cảm thấy nghĩ cóthể là do chơi trò chơi đã lâu, cần nghỉ ngơi. Trò chơi này có một điềurất thú vị, đó là tại trong trò chơi trong vòng một ngày phải nghỉ ngơimột lát, trong khoảng thời gian này không ủng hộ người chơi đánh quáilàm nhiệm vụ hay hoạt động, điều duy nhất có thể làm chính là đi lữ điếm nghỉ ngơi.Cho nên khi Tiểu Duy cảm thấy mệt nhọc , tự nhiên nghĩ tớiđiều này, cho nên cũng không quá để ý, đi nộp nhiệm vụ xong phải đi nghỉ ngơi.
Rất nhanh, bọn họ đi tới Mạo Hiểm Giả nghiệp đoàn, do vì24 giờ đối ngoại mở ra (đại khái như bán hàg 24h á), Mạo Hiểm Giả nghiệp đoàn lúc này đèn đuốc vẫn đang sáng trưng. Bọn họ nộp nhiệm vụ xong,Tiểu Duy vui vẻ xem xét một chút tiến độ nhiệm vụ của mình, Yzer Ha đãhoàn thành, bản sao 20 cấp còn có hai cái, tính toán một chút, xem chừng một ngày là có thể hoàn thành. Đương nhiên, phải tìm một đoàn đội mạnhhơn bây giờ mới được.
Tiểu Duy cùng đám Harry lên tiếng chào hỏi, thoát khỏi đoàn đội, đang chuẩn bị rời đi, lại bị Claude gọi lại.
“Cô chuẩn bị về sao?”
“Ta đi khách sạn nghỉ ngơi.” Về? Cô về? Ý hỏi Logout? Tiểu Duy nghe câu hỏi của Claude đột nhiên cảm giác có điểm không được tự nhiên.
“Khách sạn đối diện Mạo Hiểm Giả nghiệp đoàn?”
“Ừ.”
“Hảo, vậy tạm biệt gặp lại sau.” Claude chủ động cùng Tiểu Duy nói tạm biệt,nhìn theo cô đi ra nghiệp đoàn đại môn, xoay người đối Harry nói: “Ta ra 100 kim tệ, mua viên ma tinh thể trong tay ngươi .”
“. . . . . .”
Claude mang theo Thaid rời khỏi Mạo Hiểm Giả nghiệp đoàn, không quan tâmchínhmình buổi tối vẫn chưa ngủ, trực tiếp tới Ma pháp sư nghiệp đoàn.Karla nghe người đến thông báo nói Claude đã trở lại, nháy mắt ngồi dậy, choàng một lớp trường bào rồi đi ra
ngoài.
Hai người vàophòng riêng do chính Karla thiết kế, nơi này có Tĩnh Âm kết giới, thanhâm sẽ không bị lọt ra ngoài, rất tốt cho việc bàn chuyện bí mật.
“Sư phụ, đây là thu hoạch đi Yzer Ha lần này.” Claude nói xong lấy từ trong túi quần lấy ra hai đồ vật, một vật là chiếc bình nhỏ gần bằng ngón útngười, một vật là viên ma tinh thể mua lúc nãy.
“Ma tinh thể!”Karla liếc mắt một cái liền nhận ra viên ma hạch không tinh khiết, taycầm lên, cẩn thận nhìn hơn nửa ngày, lẩm bẩm nói: “Ông trời của ta, lạicòn là một tứ cấp cuồng hóa ma tinh thể, các ngươi gặp được cuồng bạo ma thú rồi?”
“Ma tinh thể là do Tiểu Duy đánh ra ở Yzer Ha. Lúc ấybởi vì có người dẫm lên trứng của trùng mẫu nên nó cuồng bạo, sau tuônra vật này.” Claude giải thích, “Nhưng Tiểu Duy đối ma thú thời gian thi triển kỹ năng và hành động có thể nói ra một cách chuẩn xác, chỉ huycũng phi thường hoàn mỹ, nói thật, sư phụ, ta cho tới bây giờ chưa thấyqua người chỉ huy chiến đấu nào hoàn mỹ như thế.”
Claude đáng giá Tiểu Duy rất cao, điều này cũng làm cho Karla lâm vào trầm tư. Theo như lời miêu tả đơn giản của Claude thì không khó phát hiện bọn họ lần nàythành công có thì hơn phân nửa công lao của Tiểu Duy, chuẩn xác đoántrước hành động của ma thú, phân tích ma thú kỹ năng, cung cấp phương án giải quyết đúng lúc, những điều này là nguyên nhân khiến bọn họ thànhcông. Đương nhiên, không có cường lực đả thủ thì tinh chuẩn chỉ huy cũng là vô dụng .
Nhưng, Karla cũng đã hơn nhiều năm không thấy qualoại này ma tinh thể . Tứ cấp ma tinh thể nằm gọn trong tay hắn, do mang thuộc tính hỏa nên có màu đỏ như máu, trong tinh thể có những đường vân màu đen quấn nhau liên tiếp, đây là tượng trưng cho cuồng hóa. Ma tinhthể là muốn lấy từ ma thú cuồng bạo thì phải lập tức giết chết nó, lúcnày làm trái tim ma hạch do bị sức mạnh phản phệ sinh ra phản ứng, saukhi ma thú tử vong, ma tinh thể sẽ cùng bình thường ma hạch lấy ra từxác ma thú với nhiều hình dạng bất đồng.
Có khi là tinh thể sẽxuất hiện trong hình dáng thủy tinh hoa vỡ vụn dấu vết, có khi là bêntrong có chứaÁm Hắc nguyên tố trong hình dáng đường vân màu đen, cũng có khi là trong như máu đọng lại trên ma hạch. Nhưng bất kể là loại tìnhhuống nào, ma tinh thể đều là thứ vô cùng trân quý. Loại ma tinh thểtrải này qua quá trình chế tạo bảo thạch công tượng chẳng những có thểtrở thành đồ trang sức sang quý, là quan trọng hơn vì có ít nhất haithuộc tính đã đủ khiến các sở hữu chức nghiệp điên cuồng. Bởi vì nàyloại vật phẩm trang sức loại gì đó đeo tại trên người sẽ không vướngbận, còn có thể đề cao các thuộc tính bản thân, là sự lựa chọn tốt nhấtcủa tất cả chức nghiệp.
Claude thấy sư phụ mình sắc mặt nghiêmtúc, nên kể lại toàn bộ chuyện bọn họ đã xảy ra kể lại thêm một lần, lần này đi Yzer Ha tuy rằng chỉ dùng mấy giờ, lại hoàn thành nhiệm vụ màngười khác phải mất vài ngày mới hoàn thành nhiệm vụ, không thể khôngthừa nhận năng lực của Tiểu Duy. Nếu cô không hiểu biết về Yzer Ha …tuyệt đối sẽ không có cái tốc độ này.
”Còn có cái này nữa, sưphụ.” Claude nói xong đem cái kia cái chai đặt ở trên bàn bình đưa tới,”Thaid khi ma trùng cuồng bạo bị độc dịch bắn lên người, trúng độc rấtnặng, lúc ấy Tiểu Duy lấy ra chai dược này, làm cho Thaid uống xong, một lát sau hắn đã hoàn toàn khôi phục.”
“Cái gì? ! !” KarlaSellecter lại lần nữa bị khiếp sợ, đem ma tinh thể sủy vào lòng sau cầmlên cái chai nhỏ, ninh mở nắp chai ngửi ngửi.
“Lúc đó ta cũngkhông nghĩ nhiều, cấp toàn bộ thuốc cho Thaid uống vào, cho nên chỉ chỉcòn một ít dung dịch dính trên vách chai.” Claude tiếc hận nói, nhưng là Thaid theo hắn nhiều năm như vậy, hắn làm sao có thể nhẫn tâm làm chohắn bởi vì chính mình tư tâm mà chết.
“Chừng này là đủ rồi.”Karla Sellecter sắc mặt ngưng trọng, trong tay cầm chặt cái chai đi quađi lại trong phòng, cuối cùng, giống như hạ quyết định gì, ngừng lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Claude.
“Claude, ta muốn rời đế đô một thời gian.”
“Cái gì? Sư phụ!”
“Yên tâm, nếu ta đã đáp ứng phụ vương của ngươi ở lại Tát Phỉ Lạp Tư thì sẽkhông đổi ý, ta chỉ là muốn đi tìm lão già đáng chết kia một chút màthôi.”
“. . . . . .” Claude biết lão già đáng chết trong miệng sư phụ mình là ai, đó chính là một trong tam đại dược tề đại sư nổi tiếngxa gần trên toàn Caesar đại lục —— Seth · Noah · Athfield đại sư.
“Nghe, Claude, ta cảm thấy chai dược này không đơn giản chỉ là thuốc giải độcnhư chúng ta nghĩ, nhưng trước mắt, những hiểu biết về dược của ta hoàntoàn không thể xác định được đây rốt cuộc là cái gì.”
“Kia sao không đi nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn. . . . . .” Claude không nói hết, bởi vì hắn tự mình biết nguyên nhân.
“Ngu ngốc! Sao có thể làm cho nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn chán ghét tên biết nhân tài này!”
Chỉ sợ toàn bộ Caesar đại lục chỉ có vị Karla Sellecter Đại Ma đạo sư mớicó thể dùng cái từ ngu ngốc này hình dung này Tát Phỉ Lạp Tư đế quốcvương tử điện hạ mà thôi.
“Đúng rồi, sư phụ, còn có một chuyệnchưa nói cho người.” Claude đột nhiên nghĩ tới, sắc mặt ngưng trọng nhìn Karla Sellecter nói.
“Chuyện gì?”
“Cô gái tên Tiểu Duy, trong tay có trữ vật đạo cụ.”
“. . . . . .”
Karla Sellecter Đại Ma đạo sư trưng ra bộ dạng như bị sét đánh, sau khi ngâyngười hơn mười giây, vị Đại Ma đạo sư thân ở địa vị cao quý được vạnngười kính ngưỡng rốt cục nhịn không được tuôn ra một câu nói tục.
“Dựa vào!”