Cổ Vũ Tiêu bỗng nảy sinh lòng đố kỵ, ghen tị với người phụ nữ mà Trần Hạo yêu.
"Vậy bà nội, bà bắt được người phụ nữ áo trắng trước, chẳng qua là để Trần Hạo chủ động tới tìm chúng ta hả?" Đường Cổ Vũ Tiêu.
"Đúng vậy, bởi vì đây là cách an toàn nhất.
Chỉ cần có thể lôt hút hắn đến, bà nội sẽ có cách bắt được hắn, cũng có cách bẫy được hắn.
Tuy nhiên, ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ để hắn ….
vài lần.
vài lần trốn thoát, vốn tưởng rằng lần này Cổ phong sẽ thành công, nhưng vẫn để hắn trốn thoát! " "Vậy thì bà nội, người bắt hắn, là vì hắn là cửu chuyển Nguyên Thần,còn cửu chuyển Nguyên Thần có phải là giấu trong cơ thể hắn phải không, vậy là phải sát hại Trần Hạo sao?" Cổ Vũ Tiêu hỏi.
Cổ Nguyệt Hồng khẽ lắc đầu: "Như bà đã nói, chúng ta chỉ cần Cửu chuyển Nguyên Thần, về phần bản thân hắn, có thể giết hay không tùy vào bản thân hắn!" Bụp! Cổ Vũ Tiêu quỳ xuống.
"Bà nội, Vũ Tiêu cầu xin bà, đừng giết Trần Hạo, hắn là người tốt, hơn nữa bà không cần giết hắn, tại sao lại muốn tính mạng của hắn?" Cổ Nguyệt Hồng trầm ngâm hồi lâu: "Bà nội có quyết định của riêng mình về vấn đề này, nhiều nhất bà hứa với cháu, trừ khi hắn ta chống cự,còn nếu không,bà sẽ giữ hắn ta sống!" Nhìn thấy bà nội buông tay, Cổ Vũ Tiêu trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ, trong lòng như có tảng đá lớn treo xuống cuối cùng rơi xuống đất.
"Dậy đi đứa cháu gái ngốc nghếch của tôi!" Cổ Nguyệt Hồng lắc đầu cười khổ.
"Vậy thì bà ơi, bí mật này nhiều người biết không, làm sao bà biết được? cháu nghĩ rằng hắn cũng phải có nhiều kẻ thù.từ khi Chuyển sinh đến bây giờ,nhưng hắn đã chuyển sinh sao dễ dàng tìm được hắn hay vậy.? " Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi.
"Vũ tiêu, không uổng công bà yêu thương con rất nhiều.
Nếu Cổ Phong có thể được một nửa trí thông minh của con, thì tốt biết mấy.
hắn là một vị thần cổ đại.
Hầu như không có sai sót trong những gì hắn làm, nhưng Không có bao giờ gọi là hoàn hảo cả.
hắn có thể che giấu một bí mật trong một thời gian dài, thậm chí hàng vạn năm, nhưng chỉ cần có người quan tâm không ngừng tìm kiếm về hắn, thì nhất định sẽ luôn bắt được điểm yếu này.
Chính vì điều này mà con đã tìm thấy nó, và lý do tại sao chúng ta phát hiện ra nó, Đó là bởi vì bốn mươi năm trước, một kẻ xấu xa hèn hạ đã nói với chúng ta rằng hắn muốn trao đổi với Cổ gia Thần khí thượng cổ quỷ đóa hoa mẫu la bàn.”
"Thật ra là muốn báo tin tức cho chúng ta,để chúng ta giao la bàn, sau đó giết toàn bộ Cổ gia, ha ha,nhưng tên ác ôn này, dùng thủ đoạn này, suýt chút nữa đã chết ở chỗ này!" "Chẳng trách, người nói ra việc bốn mươi năm trước với chúng ta này là có thù với nhau, nên ta củng sai người người giấu mặt đi tìm kẻ đó! Chuyện xảy ra là như vậy!" "Đúng vậy, hiện tại những chuyện này, ngươi gần như đã hiểu, sự tình đã cho thấy thân phận của Trần Hạo, không chỉ bên chúng ta, đã có không ít nhiều thế lực củng biết đến thân phận hắn, và củng bắt đầu ra tay, mà Trần Hạo bây giờ ngày càng nhanh chóng tiến độ tu vi thần tốc một cách khó tưởng, hoàn toàn không phải là thể chất đặc biệt của hắn, mà là có người cố ý động tay động chân vào trên người hắn,làm phóng thích ra một ít tiềm năng, mà lại cũng không nhiều lắm.
nếu muốn so sánh, Chẳng khác nào như dùng thìa múc một thìa nước biển trong đại dương bao la, và lấy ra một thìa cát bụi trong sa mạc vô tận! ”
"Mà chỉ là, Trần Hạo này đã kinh khủng rồi.
Đừng nói là khai thác hết tiềm lực, cho dù là phát triển một cách bình thường thôi, chúng ta trước mặt hắn củng chính là những con kiến, chỉ cần hắn nhấc chân, là có thể không biết hắn đã giết chúng ta như thế nào! Khi đó, những gì Cổ gia đối mặt với hắn không còn là cơ hội nào để vạn năm trỗi dậy, mà là bi kịch, thảm họa, vậy ngươi có thể hiểu tại sao ta và Cửu La Môn rất sợ hắn chưa? " "Hơn nữa, trước đây bà nội cũng lén quan sát hắn, hắn tính tình nhu nhược, cam chiu uất ức.
Không biết từ khi nào, tên này dần dần lạnh lùng, trầm tư, tâm tư kính đáo.
Hắn càng ngày càng trưởng thành.
Có tin hay không., ngay cả khi ngươi gặp lại hắn sau một vài ngày, ngươi rõ ràng sẽ cảm thấy rằng hắn ta đã thay đổi một khác hẳn, và điều này khiến không ít nhiều sẽ nhận ra hơn.
" "Đây chính là điều mà bà nội đã lo lắng, có vẻ như đây là một tín hiệu nguy hiểm, để cảnh báo chúng ta một lần nũa!" Cổ Nguyệt Hồng vẻ mặt ngưng trọng.
Cổ Vũ Tiêu cũng kinh ngạc miệng như muốn rớt xuống cằm, sau đó ngây ngốc gật đầu.
"Vậy thì bà ơi, Cổ gia của chúng ta thì sao? Nguồn gốc của Cổ gia như thế nào, còn nói mấy vị cao thủ Thượng Cổ Đại Thần chạy trốn, bọn họ trốn đi đâu vậy?" Cổ Vũ Tiêu hôm nay cũng mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.
"Có những người chạy trốn khắp nơi, thậm chí có những người từng ở trên dương gian, nhưng phần lớn đều tiến vào một nơi gọi là Vực giới, nơi đó linh khí tương đối đầy đủ!" "Vực giới, Vực giới ở đâu? Chẳng lẽ ở ngoài trái đất?" Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi.
Cổ Nguyệt Hồng lắc đầu: "Không sai, Vực giới cũng là Địa Cầu, nhưng là tồn tại trong khe hở không gian nhất định của Địa Cầu! Ít người có thể thuận lợi đột phá khe hở này.
Người nào tiến vào, rất khó đi ra.
Người bên ngoài khó vào! " "Về phần Cổ gia mà con nhắc tới, là mấy vạn năm trước, tổ tiên vô tình phát hiện ra di vật cổ xưa, từ đó thu được một ít cơ nghiệp.
Nó được truyền lại cho đến ngày nay, khiến Cổ gia của chúng ta trở thành một trong những đại gia tộc đỉnh cấp.
trên Địa Cầu! "con xem ra có chút hiểu được!" Cổ Vũ Tiêu nhàn nhạt gật đầu.
"Được rồi, bây giờ ngươi đã biết, ta tin tưởng ngươi sẽ không ngăn cản bà nội làm chuyện nữa.
Dù sao mọi chuyện đã đến lúc này.
Củng không có đường lui.
Trong tương lai, cho dù chúng ta không đối phó được với Trần Hạo, thì Trần Hạo củng sẽ không tha cho chúng ta Cổ gia, sau khi lên thuyền này, Cổ gia đã khủng hoảng như vậy rồi, ta tin rằng ngươi sẽ không bị tình yêu không có kết quả như vậy làm mù quán, mà hãy đặt toàn bộ Cổ gia trăm bề lên hàng đầu? " Cổ Nguyệt Hồng buồn bã nói.
"Thật ra bà nội, theo Trần Hạo con biết, hắn hoàn toàn không phải người tàn nhẫn như vậy, hắn còn chưa chưa phát triển đỉnh điểm, chỉ cần chúng ta nói rõ với hắn, có lẽ chúng ta có thể giải quyết được!" "Ha ha, ngươi sai rồi, ngươi căn bản không hiểu rõ hắn, nhất là hắn! Hừ, không cần nói nhiều, đi ra ngoài, thành khẩn với Cổ gia đi, đừng để bà nội ngọc lòng!" Cổ Nguyệt Hồng xua tay.
Cổ Vũ Tiêu muốn nói thêm cái gì, lại thấy bà ngoại không muốn nói thêm, liền lui ra.
Cửa buồng lại đóng.
"ngươi sai rồi, ngươi không nên nói cho cô ấy biết chuyện của chúng ta, chuyện này có thể khiến cháu gái quý giá của ngươi mất mạng, cô ấy đã yêu Trần Hạo, một người phụ nữ luôn mù quán trước tình yêu! Cô ấy có thể phá hỏng kế hoạch của chúng ta."! " Đúng lúc này, một giọng nói thanh tao vang lên trong mật thất.
"Cháu gái của ta, ta hiểu rằng mặc dù cháu ta chưa từng yêu bao giờ, nhưng ta nói với hắn điều này là để cho hắn hiểu ra ưu và khuyết điểm, và điều này là củng để giúp chúng ta, nếu không ta thực sự không chắc chắn.cái đồ ngu xuẩn này sẽ phá hỏng đi kế hoạch của chúng ta! Cho nên, ta phải nói cho hắn nghe về thân phận của Trần Hạo, để hắn hiểu được khoảng cách giữa mình và Trần Hạo, để hắn từ bỏ cái tình yêu vớ vẫn! " (Cổ vũ tiêu said: “vì con cu có thể lu mờ con mắt, con chấp nhân.”
"ngược lại Là ngươi, ngươi đã vướng bận đến chúng ta, nếu cuối cùng, ngươi hứa cho chúng ta Cổ gia không thành, cho dù ta là ma, ta cũng không buông tha cho ngươi!"