Nguồn: Vastarel Chương 552: xuất hiện cung điện dưới lòng đất Vừa nghĩ, Mạc Thương Long liền đuổi theo đi vào.
Đi được nửa đường, hắn lại dừng lại.
Đưa tay chạm vào má bị trầy xước.
Mặt anh ta đầy vẻ căm uất.
“Nhóc con, ta khuyên ngươi, ngoan ngoãn đi ra, tiến vào cái hang này, cho dù thực lực của ngươi mạnh lên nhiều lần, cũng đừng nghĩ thoát ra được!”
Mạc Thương Long đứng ở cửa động hét lên.
Không lâu sau, một giọng nói nhàn nhạt từ bên trong truyền ra: “Lão già, như vậy còn hơn bị ngươi giết ở bên ngoài!”
“Thằng khốn, vào trong đi, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!”
Mạc Thương Long nhíu mày.
Bên trong quả thật là nguy hiểm và nguy hiểm, hắn đã bước chân vào tông sư, có thể nói là bá đạo trong thiên hạ, nhưng hắn vẫn còn vương vấn sợ hãi khi nghĩ đến kẻ mạnh mà hắn gặp phải trong hang động vừa rồi.
Nguyên nhân vì sao hắn muốn điều tra rõ ràng.
Hắn suy nghĩ có cần thiết phải liều mạng với những thứ bí mật bên trong hay không.
Nếu không đáng, hắn Mạc Thương Long, sẽ không mạo hiểm đi vào! Chính vì thế mà Mạc Thương Long đã chờ Trần Hạo xuất hiện.
“Tên nhóc hôi hám này sẽ không đi xa được đâu.
Đến lúc cần thiết, ta sẽ chạy tới hoặc bị giết.
ta không thể làm điều đó vì tên nhóc này thích mạo hiểm.
Tốt hơn hết là hãy đợi cậu ta ở đây.
Dù có chuyện gì xảy ra, Mạc Thương Long ta đều cực kì có lợi! ”
Hắn thầm nói trong lòng.
Ngay lập tức, hắn ngồi xuống bên cửa hang và lắng nghe sự chuyển động bên trong.
Nói về Trần Hạo.
Trần Hạo tưởng là Mạc Thương Long, con cáo già này muốn hù mình đi ra.
Nhưng khi bước vào, một mùi nồng nặc ập đến.
Để Trần Hạo linh cảm cảm thấy không đúng.
Hắn mới nhớ tới, vừa mới bắt đầu thấy Mạc Thương Long ban nãy, hắn có chút tự ti.
Thậm chí trên mặt còn có vết thương nhẹ.
Vì ông già biết ngôi mộ cổ này rất bí ẩn, nên theo tính khí của ông ta, ông ta không thể nào không vào.
Chẳng lẽ bên trong có thứ gì đó làm hắn sợ nên không dám đuổi vào? Trần Hạo nghĩ thầm trong đầu, tiếp tục bước vào Đây là một hành lang ngắn và bằng phẳng Anh không biết mình đã bước vào bên trong bao lâu và cuối cùng có tia sáng ở cuối Một hang đá cao sừng sững hiện ra trước mắt Trong động tối đen như mực Hơn nữa, ở phần cuối cùng của hang động, dường như còn có hai cái cửa động lớn Hai cái động lớn này cao ngang đầu người Điều khiến Trần Hạo thấy kỳ lạ là dường như bên trong đó là một mật thất Bởi ánh sáng xanh mạnh, gây tò mò cho Trần Hạo Cũng chính là bởi vì dưới ánh sáng xanh này, Trần Hạo mới nhìn rõ các chi tiết trong hành lang Ở cả hai bên của hang động, tất cả đều là những bức tượng đá điêu khắc võ sỹ Tất cả đều rất dũng mãnh và uy nghiêm, còn rất lạnh lùng Có hàng chục người trong đó, Trần Hạo dường như đã thấy họ ở đâu đó Đây không phải là những người lính xuất hiện trong bức tranh tường kia sao? Nhìn những chiếc váy của họ, nó giống như bức tranh tường.
Sau đó, thiên binh thần bí kia được chôn ở quan tài trường sinh bên trong? Trần Hạo nghĩ.
Nhìn thấy chung quanh có giá nến, Trần Hạo đi qua, đem dầu thắp từng cái lên.
Trong động lớn, cuối cùng trời cũng sáng hẳn.
Trần Hạo nhìn thấy toàn cảnh hang động.
Có rất nhiều xương trên mặt đất, và trang bị mà họ mang theo giống như những tên trộm mộ.
Tuy nhiên, khi Trần Hạo nhìn lên hai hố xanh, anh đã bị bịt mắt.
Đó không phải là một lục động ( động xanh)! Là là … Trần Hạo chân bỗng nhiên mềm nhũn.
Khóe miệng mấp máy ấp úng.
Đây là đầu của một con mãng xà lớn, con mãng xà to đáng kinh ngạc, và hai cái lỗ màu xanh lá cây là đôi mắt của nó! Giờ phút này, mãng xà đang ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Hạo.
Trần Hạo hít một hơi.
Các sợi lông gà lông vịt đều dựng ngược.
Trần Hạo dốc hết sức co cẳng chạy.
“Tiếng xì xì!”
Sau lưng, có tiếng con trăn đang thè lười khè khè.
Nhưng Trần Hạo dừng lại suy nghĩ ngay.
Nếu chạy ra ngoài sẽ bị Mạc Thương Long giết chết.
Thảo nào đồ vật xưa nay không có ai lấy được, hóa ra trong động lại có con vật trong truyền thuyết này.
Trần Hạo rút kiếm ra.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tập trung.
Trên bản đồ hoàn toàn không thấy nhắc đến loài trăn lớn này.
Trần Hạo hoang nuốt nước bọt cái ực.
Nhưng Trần Hạo thấy con mãng xà lớn dường như không có ác ý.
Nó chỉ nhìn chằm chằm vào chính nó và không tấn công.
Cuối cùng, anh ta cúi đầu xuống.
Trong lúc này, nó giống như thể con chó con đã nhận ra người chủ của nó.
“Ngươi sẽ không giết ta?”
Trần Hạo chân nhẹ rón rén bước tới.
Anh ngập ngừng hỏi.
Thật bất ngờ, con trăn gật đầu.
Sau đó cái đầu to lớn của nó lại hạ xuống mặt đất.
Thân của con trăn này gần như chắn toàn bộ đường tiến vào bên trong.
Có vẻ như nó đang ngăn người khác đột nhập.
Trần Hạo nhẹ nhàng bước tới.
Không biết tại sao lúc này trong lòng Trần Hạo lại có cảm giác đặc biệt, qua ánh mắt của một con trăn khổng lồ, dường như có thể hiểu được nội tâm của nó.
Và chính ánh mắt của nó đã ngay lập tức khiến Trần Hạo có cảm giác không thể giải thích được.
Nói thế nào nhỉ, thật kỳ lạ, cứ như là một cuộc gặp gỡ bạn bè cũ.
Trần Hạo cũng không sợ nữa mà nhẹ nhàng đưa tay sờ sờ đầu của nó.
Nó không chống cự, nó ngoan ngoãn.
“Ngươi vẫn luôn canh giữ trong sơn động? Xem ra chưa từng đi ra ngoài?”
Trần Hạo hỏi.
Con trăn lại gật đầu.
Sau đó, nó di chuyển.
Ngay khi toàn thân nó vừa động đậy, Trần Hạo đã cảm thấy mặt đất trong sơn động rung chuyển, giống như sắp sụp đổ bất cứ lúc nào.
Nó không ngừng co lại vào bên trong.
Nó dường như đang tạo cho Trần Hạo một con đường.
Trần Hạo lúc này đã không còn sợ chết, lúc này mới mạnh dạn bước vào trong.
Bên trong, nó không còn giống như một hang động bình thường.
Giống như một tòa nhà giống như cung điện uy nghiêm.
Quá lớn! Trần Hạo kinh ngạc, tựa như một Thiên Cung dưới lòng đất! Việc xây dựng một tòa nhà hùng vĩ như vậy chắc hẳn tốn rất nhiều nhân lực và vật liệu.
như vậy, cho dù công nghệ hiện đại có tiên tiến đến mấy cũng không hề đơn giản.
Bên trong cung điện dưới lòng đất này.
Có rất nhiều tượng thiên binh.
Có 36 cột đá lớn bao quanh bởi bảy tám người.
Chính giữa đại điện có một bệ pha lê nhiều màu sắc, trên bệ dường như đang lơ lửng một quan tài lớn như pha lê.
“Đó là quan tài trường sinh?”
Trần Hạo sửng sốt.
Nhìn quanh một lần nữa, xung quanh cung điện đều có những bức bích họa, rất chi tiết! “Tiếng xì xì!”
Mãng xà cong mình khè ra một thứ ánh sáng lên phía bức tranh.
“Ngươi muốn ta xem những bức tranh tường này phải không?”
Trần Hạo ngạc nhiên hỏi.
Con trăn gật đầu! Sau khi nuốt nước miếng nhìn quan tài trường sinh, Trần Hạo liền bước tới bích họa.
Sau khi nghe một số lời giải thích của Tần Nhã trước đây, Trần Hạo bây giờ có thể hiểu được đại khái những gì được vẽ trên bích họa.
Bức tranh tường rất chi tiết.
Nơi đây, là nơi chôn cất của vị thiên binh huyền bí, được nhà vua tổ chức tang lễ danh giá bậc nhất quốc gia cho đại thần bên ngoài, đồng thời bỏ ra nhân lực và vật liệu khổng lồ để tu sửa cung điện dưới lòng đất này, chỉ có các vị thần mới xứng đáng với một cung điện uy nghiêm như vậy! Để các thế hệ sau ngưỡng mộ! Bức tranh dần hé lộ các bí mật.
Những bức bích họa theo đó càng khiến Trần Hạo thích thú.
Bởi vì nó mô tả chi tiết, những gì đã xảy ra đằng sau cái cây lớn từ trên trời rơi xuống..
Nguồn: Vastarel