“Đó chính là trước kia lúc thầy Dư Giang và thầy Khải Minh lão sư vừa tới, hình như cô Thẩm Mộng để ý đến thầy Khải Minh, cuối cùng là không có kết quả, khi biết bối cảnh của Dư Giang, Thẩm Mộng liền chuyển sang thầy Dư Giang! Cho tới bây giờ, đã mỗi người một ngả với thầy Khải Minh rồi!”
Lý Ngưng Ngưng nói.
“Hừ, nữ yêu tỉnh, có gì tốt!”
Úc Kim Hương bất mãn nói.
Thẩm Mộng và Dư Giang nắm tay nhau, lúc này cũng đã đi tới.
Đương nhiên, Dư Giang cũng không chào hỏi với Úc Kim Hương, hôm nay ở chỗ này, bọn họ lấy thân phận khách quý để tới.
Ngược lại là Thẩm Mộng, nhì một cái liền thấy được Khải Minh ngồi trong góc.
Trước đó nghe nói Khải Minh kết hôn với cô cả nhà họ Úc.
Còn khiến trong lòng Thẩm Mộng Tâm rất khẩn trương.
Nhưng về sau nghe nói về địa vị đãi ngộ của Khải Minh, Thẩm Mộng chỉ có thể cười khổ lắc đầu.
Chỉ nhìn Khải Minh ngồi trong góc một chút, Thầm Mộng đã thu ánh mắt về.
Trong trường hợp như hôm nay, cô ta cũng không dám chào hỏi với một con chó ở rể nhà họ Úc.
Sau khi tất cả đều ngồi xuống.
Đại hội cũng đã tiến hành đâu vào đấy.
Mà khi sâm vương được mang lến ân khấu, bầu không khí cũng được dâng cao lên.
Nhìn sâm vương được đặt trong kính thủy tỉnh.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.
Ngay cả Khải Minh cũng không khỏi nhìn về phía sâm vương này mấy lần.
“Không hổ là có công hiệu thay da đổi thịt, sâm vương có linh khí thật kinh khủng!”
Khải Minh thầm than trong lòng.
Đồng thời, trong lòng anh cũng thấy ngứa ngáy khó nhịn.
Anh cũng giống với đa số người ở đây, đều hận không thể lao lên chiếm đoạt ngay lập tức.
“Sâm vương sao, báu vật vô giá, nhưg mà cho dù có đắt đi nữa, hôm nay, Mã Hồng ở Thái Đô tôi chắc chắn sẽ lấy được, ai dám giành giật với tôi, chính là không nể mặt tôi!”
Một người đàn ông trung niên sắc mặt đen sì, lúc này đứng lên lớn tiếng nói.
“Thật là khéo, sâm vương này, hôm nay tôi cũng bắt buộc phải có được!”
Lại có thế lực một phương kêu gào nói.
“Ông dám tranh giành với tôi? Có tin tôi khiến ông không còn sống mà đi ra khỏi Thiên Thành không?”
“Tôi không tin đấy!”
Thấy người của hai bên sắp lao vào đánh nhau.
Giờ phút này, một chàng trai trẻ tuổi đến từ nước Mỹ lạnh nhạt đi lên đài cao: “Hai vị, làm gì mà phải nóng vội thế, nói thật, hôm nay có thể ngồi ở vị trí phía trước, đều không thiếu số tiền này, nhưng mà nếu đã cùng không thiếu số tiền này, vậy cho dù chúng ta ra giá như thế nào cũng đều là chuyện vô bổ, mấy người ầm ï cũng vô dụng!”
Anh ta nói bằng tiếng Anh.
Mà người bên cạnh phiên dịch cho anh ta.
“Hừ, thằng nhãi mắt xanh, cậu là cái thá gì, vậy cậu nói xem làm sao bây giờ?”
Đại ca Mã Hồng ở Thái Đô nói.
“Nếu muốn tôi nói, các thế lực lớn chúng ta dứt khoát tranh đấu một lần đi, tiền đã không thể làm tiêu chuẩn, như vậy, dứt khoát liền đấu tàn nhẫn một trận, kẻ thắng làm vua!”
Người trẻ tuổi trẻ tuổi cười nói.
“Đấu tàn nhẫn? Tên nhóc cậu cũng xứng ư, nếu như đánh nhau, ai dám đánh với Mã Hồng tôi chứ, thằng Mỹ, cút xuống đi!”
Mã Hồng lạnh lùng quát.
“Ông nói cái gì?”
Mà ánh mắt của người đàn ông trẻ tuổi đông lại, một đôi mắt ưng khóa chặt Mã Hồng lại.
Đôi mắt màu xanh lam kia cực sáng.
Một giây sau, sắc mặt Mã Hồng bỗng nhiên trắng bệch, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Ánh mắt càng trở nên ngây ngốc.
Bịch một tiếng.
Thế mà trực tiếp quỳ xuống.
“Đại cat”
Tất cả đàn em sau lưng đều ngây ngẩn cả người.
Mà Mã Hồng, lại vẫn giữ nguyên vẻ mặt, hành vi cứ như điên rồ.
“ÒạI”
Mà một màn này, trong nháy mắt đã dẫn đến ồn ào cực lớn.
“Cái gì? Mã Hồng Thái Đô luôn luôn được gọi là độc ác tàn nhẫn, thế mà lại bị người này trừng một cái, liền trực tiếp quỳ xuống ư?”
“Không đúng không đúng, mọi người có phát hiện hay không, tên nước Mỹ này rất kì lạ, mọi người nhìn ánh mắt vừa rồi của anh ta đi, giống như có thể làm chấn động cả hồn phách vậy!”
“Chẳng lẽ lại người này biết pháp thuật sao, cũng quá kì dị?”
Đám người nghị luận ầm ï.
“Các vị cảm thấy đề nghị này của tôi như thế nào? Thứ tốt đẹp trên đời, vĩnh viễn thuộc về kẻ mạnh, đúng không?”
Người trẻ tuổi liếc xuống.
Không ít đại ca bị dọa sợ đến mức không dám nói lời nào.
“Lôi Mục Long của công ty Lôi Long, cậu Lôi, quả nhiên không tầm thường, không trách công ty Lôi Long xưng bá không ít thế lực ngầm! Thật sự là không bình thường!”
Có người thấp giọng nói.
“Được, tôi đồng ý, thắng lợi, vĩnh viễn thuộc về kẻ mạnh!”
Cuối cùng, đám người thi nhau đồng ý.
Lập tức quyết định, bên nào muốn có được sâm vương, nhất định phải phái người ra giao đấu, thua cuộc thì tự động rời khỏi.
“Tại sao có thể thế được!”
Mà Tần Lam cũng ngồi ở phía trước, lập tức khẩn trương nói.
Lần này ra ngoài, Tần Lam cũng không dẫn theo cao thủ của gia tộc đi theo.
Vừa nghe nói đến giao đấu, cô lấy cái gì để đấu đây.
Những người này đều không phải là hạng người hời hợt.
“Chị dâu, chị đừng lo lắng, chúng ta chỉ cần chỉ tiền, đợi chút nữa, sẽ có người ra tay, chúng ta giúp tập đoàn Thiên Long lấy được sâm vương là được!”
Tiểu Bối khẽ mỉm cưỡi nói.
“Tập đoàn Thiên Long? Tiểu Bối, cả ngày hôm nay em cứ nói với chị về tập đoàn Thiên Long, em không tiếp xúc với bọn họ, sao lại cứ nghĩ đến việc giúp bọn họ thế?”
Tần Lam không khỏi kỳ quái nói.
“Trời ơi, chị đừng hỏi nữa, tóm lại chị dâu, chị cứ giúp đi, hơn nữa cũng không phải là giúp vô ích, cứ tin tưởng em, thật đấy!”
Tiểu Bối nắm tay Tần Lam thật chặt, mang theo vẻ hưng phấn.
“Con bé này, có phải là có chuyện gì giấu giếm chị hay không?”
Tần Lam cảm giác hôm nay Tiểu Bối thật kỳ quái.
“Hì hì, bây giờ em không thể nói cho chị được, tóm lại, là chuyện cực kì tốt!”
Tiểu Bối nói.
Tần Lam bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không biết cô nhóc Tiểu Bối này đang nói cái gì.
Mà lúc các cô đang nói chuyện, trận thi đấu trên đài cũng đã bắt đầu.
Công ty Lôi Long, cậu Lôi trực tiếp đứng ra làm đại diện, đứng ở trên đài.
Chỉ là một hàng động kia, đã khiến cho không ít người giao đấu trên đài, trong nháy mắt không có sức mạnh.
Mà cậu Lôi này cũng là cao thủ, không ai có thể đánh được ba hiệp với anh ta cả.
Đều khiến cho rất nhiều thế lực đánh trống lui quân, từ bỏ cạnh tranh lấy được sâm vương.
“Lần này chắc chắn sâm vương sẽ thuộc về công ty Lôi Long rồi nhỉ?”
Mấy người Úc Kim Hương thảo luận.
Bởi vì, hơn nửa thế lực bị đã đánh bại, gần nửa thế lực thì từ bỏ.
Đúng lúc này, trên đài cậu Lôi đá ra một cú, trong nháy mắt đã đạp bay một người cao lớn thô kệch ra khỏi đài cao, nằm trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, đã không có cảm giác.
“Ôi trời, lại thêm một người nữa! Sau khi tập đoàn Wenson không có Wenson, quả nhiên đã tụt dốc rồi! Đây đã là thế lực cuối cùng đi?”
Có người nói.
“Đánh rắm, tập đoàn Thiên Long và gia tộc Takena còn chưa phái người ra đâu!”
“Chị Miko, chúng ta…?”
Đúng lúc này, bên cạnh Takena Miko, một thanh niên vẻ mặt lạnh lùng đang xin ý kiến, Mà Takena Miko lại có vẻ bình tĩnh, nhìn thoáng qua tập đoàn Thiên Long bên cạnh.
Thấy bọn họ không có ý hành động.
Lúc này mới nhẹ nhàng gật đầu.
“Yihu, sau khi lên đài, cố gắng khiêm tốn một chút, chúng ta không cần liều mạng, chỉ cần đánh lui công ty Lôi Long là được rồi!”
Takena Miko cười nói.
Cô ta lại nhìn thoáng qua phía tập đoàn Thiên Long.
Takena Miko vẫn luôn chờ đợi tập đoàn Thiên Long ra tay, muốn nhìn một chút xem trên Thiên Thành này, thế lực lớn nhất vọt lên trong thời gian ngắn, rốt cuộc là có thực lực gì, nhưng bọn họ đã từ bỏ rồi sao? Điều này không khỏi khiến Takena Miko có chút thất vọng.
“Được!”
Takena Yihu nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó đứng lên.