Khải Minh vừa ngẩng đầu nhìn thấy, đúng là mấy nữ đồng nghiệp trẻ tuổi cùng tổ.
Hiển nhiên các cô cũng đang tìm chỗ để ăn cơm.
Vừa lúc nhìn thấy Khải Minh.
Mà Khải Minh nhìn thấy các cô, cũng cười cưỡi gật đầu với các cô.
“Trời ơi, thật sự say mê rồi, cái gì cũng không hiểu, đi ăn chỗ nào cũng không ngon, làm thế nào cũng phải ăn ở đây!”
Ngược lại đối với nụ cười của Khải Minh, các cô cũng không thèm để ý tới.
Mà dưỡng như rất buồn cười, từng người che miệng.
Sau đó liền xoay người rời khỏi cũng không quay đầu lại.
“Ô, các cô mau nhìn, hình như là thầy Dư Giang và cô Thẩm Mộng, xin chào!”
Mấy cô gái nhìn thấy Dư Giang, lập tức vẫy vẫy tay, mỉm cười.
“Trùng hợp vậy, sớm biết gọi các cô cùng đến đây, đến đây ngồi cùng nhau đi?”
Dư Giang cười sang sảng.
“Như vậy được chứ?”
Mấy cô gái cười, những cuối cũng vẫn đi qua ngồi.
Đoàn người nói nói cười cười.
Khải Minh cũng hiểu rõ, bản thân cùng so với Dư Giang, đúng thật không là gì, nhưng đồng thời, Khải Minh cũng không muốn có nhiều liên quan với nhóm đồng nghiệp này.
Dù sao đây không phải nhiệm vụ chính của mình.
Khải Minh muốn nhanh chóng nhìn thấy Úc Kim Hương kia.
Đến khi cuộc họp buổi chiều kết thUất.
Khải Minh được đến tiết học thứ nhất, trong lớp có tổng cộng hơn ba mươi học sinh, dễ làm người ta chú ý nhất, chính là phải kể đến Úc Kim Hương.
Bởi vì khuôn mặt xinh đẹp của cô bé, hiển nhiên trở thành chị lớn trong lớp.
Bởi vì là tiết học thứ nhất, là tiết thực nghiệm, cần phải đến phòng thí nghiệm, dẫn các học sinh đi quan sát một số tiêu bản (mẫu vật còn bảo tồn nguyên dạng dùng để nghiên cứu.
Đây được xem như là một môn chính trong khoa Sinh học.
Mà khi nghe nói không cần phải ở lại lớp học, các học sinh hiển nhiên đều rất phấn khởi, cầm lấy bút, vờ gi chép đi theo Khải Minh.
“Hì hì, Kim Hương, cậu có phát hiện hay không, thầy giáo này của chúng ta có chút đẹp trai, dường như có hứng thú đối với cậu?”
Trên đường, một nữ sinh kéo Kim Hương lại nói.
“Con nhóc chết tiệt kia, nói bậy bạn gì đó?”
Kim Hương không còn gì để nói.
“Thật sự, từ lUất thầy ấy tiến vào, đến khi giới thiệu xong bản thân, toàn bộ quá trình, tớ phát hiện Khải Minh, và lớp của Thẩm Mộng dùng chung.
Nhưng mà hiện giờ, Dư Giang đang dẫn theo học sinh lớp anh ta ở bên trong.
“Thầy Khải?”
Thẩm Mộng nhìn thấy Khải Minh, có chút lúng túng nói.
“Tiết học này, không phải là hai lớp của chúng ta dùng chung sao? Tại sao thầy giáo Dư lại dẫn học sinh lại đây?”
Mặc dù Khải Minh không có chút gắn bó gì với nơi này, nhưng vẫn làm cho cậu có chút khó chịu.
“Ngại quá thầy Khải, thầy Dư nói với tôi đây là lần đầu thầy ấy dẫn dắt học sinh, không có kinh nghiệm, muốn tới liên kết tiết học chung với tôi, tôi nghĩ thầy ấy đã nói cho thầy, cho nên đã đồng ý!”
Khuôn mặt Thẩm Mộng hơi đỏ lên.
“Khu khụ, thầycô, em thấy sau này tính vậy đi, cứ dứt khoát để hai lớp chúng ta liên kết tiết học đi? Chúng em thích học chung với cô Thẩm và thầy Dư?”
Khải Minh, và lớp của Thẩm Mộng dùng chung.
Nhưng mà hiện giờ, Dư Giang đang dẫn theo học sinh lớp anh ta ở bên trong.
“Thầy Khải?”
Thẩm Mộng nhìn thấy Khải Minh, có chút lúng túng nói.
“Tiết học này, không phải là hai lớp của chúng ta dùng chung sao? Tại sao thầy giáo Dư lại dẫn học sinh lại đây?”
Mặc dù Khải Minh không có chút gắn bó gì với nơi này, nhưng vẫn làm cho cậu có chút khó chịu.
“Ngại quá thầy Khải, thầy Dư nói với tôi đây là lần đầu thầy ấy dẫn dắt học sinh, không có kinh nghiệm, muốn tới liên kết tiết học chung với tôi, tôi nghĩ thầy ấy đã nói cho thầy, cho nên đã đồng ý!”
Khuôn mặt Thẩm Mộng hơi đỏ lên.
“Khu khụ, thầycô, em thấy sau này tính vậy đi, cứ dứt khoát để hai lớp chúng ta liên kết tiết học đi? Chúng em thích học chung với cô Thẩm và thầy Dư?”
Mấy học sinh lớp của Dư Giang kêu lên.
“Dựa vào cái gì, đây đều đã được sắp xếp tốt, các cậu nghĩ muốn giao cho ai liền giao cho người ấy sao?”
Úc Kim Hương không vừa lòng, lập tức dẫn theo mấy nữ sinh phản bác lại.
Mắt thấy sẽ sắp ầm ï.
Thử nghĩ xem, điều này giống như ném hết mặt già ở lại đây, còn phấn khởi cầm bút vờ vội vàng đến đây, kết quả bị người ta chào cũng không chào một câu, trực tiếp chiếm lấy phòng thí nghiệm.
Nghĩ lại cũng thật là sỉ nhục.
“Khu khụ, thầy Khải, chúng tôi đã chuẩn bị muốn làm thực nghiệm, như vậy đi, anh vẫn nên dẫn học sinh của minh quay về đi?”
Dư Giang hai tay đút vào túi, lạnh lùng cười.
“Làm sao vậy? Làm sao lại ầm ï như vậy, còn muốn để cho người khác học không hả?”
Ngay tại phòng thí nghiệm bên cạnh, có hai cô giáo trẻ tuổi đi tới.
Lập tức không hài lòng nói.
Sau đó Dư Giang liền nói với các cô, “Là thầy Khải, cũng không phải là, tôi cùng lên lớp với cô giáo Thẩm, muốn học tập một chút kinh nghiệm, kết quả không cẩm thận xung đột với tiết của thầy Khải! Haizz, là tôi không đúng!”
“Thầy Giang chuyện này cũng không tính là lỗi của thầy, trái lại là thầy Khải không biết thông cảm, cũng lắm thì thầy ấy lùi xuống một tiết học thôi?”
Hai giáo viên nữ cùng nói.
Thẩm Mộng hơi chút sửa sang lại mái tóc của mình: “Thầy Khải, nếu không thì thầy đi về trước đi?”
Dù sao ở chỗ này ầm ï cũng không tốt.
Khai Minh hơi nhíu mày.
Chấp nhặt cùng mấy người bọn họ, thật sự không đáng.
Lập tức thản nhiên nói: “Chúng ta đi!”
Nói xong, liền xoay người dẫn theo học sinh quay trở về.
“Được rồi, đi nhanh đi”
Đám học sinh trong lớp lớn tiếng ồn ào.
“Mẹ nó, mẹ nó, thật sự là làm tớ tức chết!”
Úc Kim Hương quăng mạnh bút vỡ.
Hai tay nắm lại vung vầy.
Chuyện này, xem như một bản nhạc đệm nhỏ xảy ra, sau khi Khải Minh vào trường học.
Các học sinh cũng đặt cho Khải Minh một biệt danh, gọi là thầy giáo trứng mềm (hèn nhát).
Nhưng thật ra suy nghĩ của Khai Minh, cũng không đặt tại đây.
Chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc Khải Minh quan sát tình hình xung quanh Úc Kim Hương Khải Minh phát hiện, trong trường thật sự đúng là có chút mạch nước ngầm có xu hướng bắt đầu khởi động.
Có một số thế lực, đã bắt đầu muốn đánh chủ ý lên Úc Kim Hương.
Nhưng mà cho dù khoảng thời gian trước Úc Kim Hương đã từng bị bắt cóc một lần, nhưng mà vẫn không biết sợ hãi.
Vẫn là điệu bộ chị lớn ð trường học.
“Ôi trời, làm sao bây giờ? Ai nha, Kim Hương lại chạy ra ngoài!”
Tiết học thứ nhất này hiển nhiên đã kết thúc trong một bầu không khí khác thường.
Đợi đến tiết học thứ hai, thời điểm Khải Minh lại đi vào lớp học.
Mới vừa tiến vào lớp, chợt nghe thấy mấy học sinh nữ đang lo lắng bàn luận.
“Làm sao vậy?”
Khải Minh nhíu mày, đi qua hỏi.
“Hừ, liên quan rắm gì đến thầy, một người vô dụng, bị người ta đuổi ra liền bị đuổi ra, làm học sinh của thầy, vừa uất ức vừa mất mặt! Kim Hương không muốn lên lớp của thầy, tự mình lái xe ra ngoài chơi rồi!”
Một học sinh nữ đầy bụng oán hận nói: “Ba của Kim Hương đã nhiều lần dặn dò với tôi, phải trông chừng Kim Hương, giờ thì tốt rồi, ngay cả tôi cũng phải bị mắng, đầu sỏ gây nên, chính là thầy, hừ!”
Nữ sinh nói xong, đẩy Khải Minh ra một bên.
Sau đó thở hồng hộc muốn chạy ra ngoài tìm Úc Kim Hương.
Tính cách Úc Kim Hương chính là như vậy, nuông chiều, tự do, không rằng buộc, có khí thế trời đất bao la mặc ta lang bạt.
Không vừa ý một cái, đã muốn ra ngoài chơi đùa.
Nhưng tại lúc này.
Một học sinh nam đeo mắt kính chạy lại.
Vừa lúc đụng phải bạn thân của Úc Kim Hương.
Cậu ta thở hổn hển: “Chị Ngưng Ngưng, không ổn, em thấy chị Kim Hương lái chiếc xe thể thao trực tiếp đi về phía Bát Bộ Lĩnh, chị ấy nói chị ấy đi ra ngoài chơi đùa, bảo em nói cho chị, chờ tiết học của trứng Chàng trai kính mắt nói tới đây, sau đó nhìn thấy Khải Minh, liền không tiếp tục mở miệng, vẻ mặt xấu hổ.
“Trði ơi, chạy tới Bát Bộ Lĩnh? Xong rồi, xong rồi, nếu để cho bác biết, cậu ấy đi vào trong đó chơi, đoán chừng ngay cả ba mình cũng bị đánh chết! Chỗ kia người tốt người xấu lẫn lộn, rất nguy hiểm, làm sao bây giờ? Các cậu đi cùng tớ, đi tìm Kim Hương trở về!”
Lý Ngưng Ngưng sốt ruột giậm chân.
“Tớ đi!”
“Tớ cũng đi!”
Một nhóm học sinh nam xung phong nhận việc nói.
“Bát Bộ Lĩnh, đó là chỗ nào?”
Đúng lúc này, Khải Minh không khỏi hỏi.