Khi Hồ Huệ Mẫn nhìn thấy Khải Minh hoàn toàn không để ý đến mình, cô ta lo lắng gọi Khải Minh.
Cậu có ý gì, nhìn thấy tôi rồi lại làm ra vẻ không quen biết.
“Có chuyện gì?”
Cảm giác của Khải Minh với Hồ Huệ Mẫn vô cùng phức tạp, tốt nhất là cậu nên phớt lờ cô ta đi, cậu cũng hiểu rằng bây giờ cậu giàu có, nên tâm trạng của cô ta có chút mất cân bằng.
Cậu không muốn nghĩ về điều nhàm chán này.
“Anh không phải vừa có tiền sao, ha ha, anh còn giả bộ không quen biết tôi, tôi gọi anh cũng không có việc gì, chỉ muốn biết anh lấy tiền ở đâu ra thôi?”
Hồ Huệ Mẫn nhìn Khải Minh và hỏi.
“Xin lỗi, đây là quyền riêng tư của tôi!”
Khải Minh lạnh lùng nói.
“Anh cũng đồi quyền riêng tư, haha, có tiền rồi đúng là khác.
Nhìn lại phẩm chất của anh trước đây, lại nhìn cậu bây giờ, nói cho cậu biết Khải Minh, cậu chỉ là loại nhà giàu mới nổi thôi.
Hơn nữa cậu còn mang thái độ vô cùng hống hách của bọn nhà giàu mới nổi nữa! Đúng là, cậu không có một chút trưởng thành và trầm ổn như Vương Tuấn Kiệt.! ”
Hồ Huệ Mẫn nói.
“Muốn nói gì thì nói, tôi và Tiểu Hoa phải chọn địa chỉ của công ty mới, vì vậy chúng tôi đi trước!”
Khải Minh lắc đầu và mỉm cười.
Dù sao đây không phải lần đầu tiên cậu bị đối xử thế này rồi, cậu cũng chả buồn giải thích.
“Thành lập công ty? Cậu đang thành lập công ty mới?”
Không biết tại sao, nhìn thấy Khải Minh từng bước tốt lên, Hồ Huệ Mẫn thực sự cảm thấy khó chịu.
“Tôi không biết, anh Khải, tôi đã gọi cho người đó, và điện thoại của người đó đang bận!”
“Được, trung tâm thương mại đông người như thế này, chúng ta hãy chờ một lúc vậy!”
Khải Minh nhìn đồng hồ, bất lực lắc đầu cười.
Tình trạng sức khỏe của bà anh ta gần đây cũng rất tệ, bà cũng gặp phải vấn đề về cảm xúc, Vương Hiểu Hoa thực sự đã phải chịu rất nhiều áp lực.
Sự tài trợ kịp thời của Khải Minh đã trực tiếp đưa Vương Tiểu Hoa vượt qua mọi khủng hoảng.
Vì vậy, bây giờ Vương Tiểu Hoa gần như nằm mơ cũng gọi tên anh Khải, anh Khải, anh Khải, gọi tên cậu như gọi tên một người anh thân thiết.
Nhìn theo bóng lưng hai người họ, “Tôi thực sự không biết hai tên này có gặp được may mắn chết tiệt gì!”
Thẩm Quân Văn trông có vẻ khó chịu.
“Ai biết được, nhưng ngay cả người như Khải Minh cũng thành lập được công ty, lại còn chỉ tiền rất hào phóng!”
Huệ Mẫn lo lắng dậm chân, hiển nhiên là không có cách nào.
“Hừ hừ, cứ để cậu tiêu, đợi đến lúc tiêu hết rồi, xem cậu ta còn có cái gì!”
“Đúng vậy, anh Khải đã đầu tư tiền, và chúng tôi hợp tác để mở một công ty du lịch!”
Vương Tiểu Hoa lần đầu tiên nói một cách hào hứng như vậy.
Sau đó đi cùng Khải Minh.
Đó là sự thật, chiều hôm qua anh Khải đã gọi điện cho cậu để nói về điều đó.
Thẩm Quân Văn chua chát nói, sau đó nói: “Không nghĩ tới Khải Minh, đi thôi, hôm nay trong trường sẽ có cuộc thi taekwondo.
Trong tất cả các hoạt động của khuôn viên trường, tôi rất có hứng thú với cuộc thi này!”
Cố Hoài Nam nói: “Đúng vậy, trước khi còn là học viện cảnh sát, cậu đã từng vô địch cấp ba, giải vô địch Taekwondo Hải Phòng, bây giờ khi tiến hành hình thức thi đấu này, cậu có thể nhận xét các thế hệ trẻ đúng không?”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào.
Sau khi Khải Minh và Vương Tiểu Hoa điểm danh, vì sáng nay chỉ có một môn học môn tư tưởng, nên hai người họ xin nghỉ học luôn.
Khải Minh giúp đỡ Vương Tiểu Hoa, đầu tiên là vì Vương Tiểu Hoa ít nhiều có hình ảnh của chính cậu, trong suốt thời gian qua, Khải Minh luôn coi Vương Tiểu Hoa như anh em của mình.
Anh ta gặp chuyện khó khăn, nếu cậu có thể giúp thì cậu sẽ giúp, chuyện này cũng không có gì to tát.
Thứ hai, Vương Tiểu Hoa rất hiếu thảo, hiếu thảo với cha mẹ, ông bà.
Điều này khiến Khải Minh cũng nghĩ rằng Vương Tiểu Hoa có bản lĩnh tốt và sẵn sàng hỗ trợ anh ta.
Vì vậy, Khải Minh đã có ý tưởng sẽ cùng nhau mở một công ty du lịch.
Điều đầu tiên đương nhiên là lựa chọn vị trí của công ty.
Vị trí đặt gần khu chung cư ở gần trường đại học, một tòa văn phòng trong một tòa nhà thương mại sang trọng.
Bản thân nơi này do núi sông tạo dựng, nhiều ngành công nghiệp cùng tham gia, độ nổi tiếng cũng rất cao.
Công ty du lịch chỉ vì để nhiều công ty khác có thể đến và tổ chức các cuộc họp thường niên, nên đương nhiên họ không thể chọn ở những vùng nông thôn nghèo khó được.
Hai người đến trung tâm đầu tư của tòa nhà thương mại lớn.
“Không phải chúng ta nói chuyện qua điện thoại rồi sao, sao không ai ra tiếp chúng ta?”
Sau khi Khải Minh bước vào, cậu hỏi Vương Tiểu Hoa.
Đột nhiên, Khải Minh nhìn thấy Vương Tiểu Hoa ngơ ngác nhìn ra cửa, cậu cũng ngay lập tức nhìn lên.
Đúng lúc này, một số nam nữ thanh niên cùng nhau xuống xe đi về phía trung tâm đầu tư.
Một trong hai cô gái đang âu yếm nắm tay người thanh niên rời khỏi vị trí lái xe, hai người vừa nói vừa cười rồi đi vào cùng hai cô gái phía sau.
“Noãn Noãn, sáng nay cậu không tham gia trận đấu bảng của mỗi lớp sao?”
Hai cô gái hỏi.
“Vòng bảng quá tầm thường, haha, Noãn Noãn là cao thủ taekwondo.
Có thể trực tiếp tham gia trận chung kết buổi chiều.
Đương nhiên không cần tham gia! Anh nói đúng không?”
Cậu con trai mỉm cười.
“Cũng đúng, chao ôi, Noãn Noãn bây gið quả thật vô cùng hạnh phúc, bây giờ cùng Lý Tường có thể khai giảng lớp huấn luyện của riêng mình rồi!”
Các cô gái ghen tị nói.
“Ù, nhưng Noãn Noãn, em phải chuẩn bị tâm lý, không thể không đề phòng được.
Bây giờ sự cạnh tranh giữa các cơ sở đào tạo quá lớn.
Có đủ loại hình đào tạo lạ mắt.
Anh không biết nhiều về Taekwondo của em.
Nhưng em gái anh cũng tập luyện với em, nghe con bé nói, giữa các em cạnh tranh rất khốc liệt.
Dù anh đã sử dụng rất nhiều mối quan hệ của gia đình nhưng sau khi ra mắt, em và em gái anh sẽ phải cố gắng rất nhiều! ”
Lý Tường nói.
“Không sao, vậy nên vì tính cạnh tranh cao, nên em mới muốn chọn vị trí gần tòa nhà thương mại Chấn Đạt, ở đây đông người qua lại!”
“Nhưng ở đây … được rồi, được rồi, đừng nói chuyện này nữa, trước tiên đi tìm bạn của anh trai anh đã, anh ấy là giám đốc kinh doanh ở đây!”
“Được chứt”
“Noãn Noãn?”
Đúng lúc này, Vương Tiểu Hoa đi tới trước mặt Tần Noãn, anh ta hơi ngạc nhiên khi nhìn cảnh tượng trước mất.
Về phần Tần Noãn, cô ta có chút ngượng ngùng buông tay Lý Tường ra.
“Chuyện này có gì đâu, chỉ là một lớp bồi dưỡng thôi mà, tôi sẽ làm việc mà tôi thích làm, anh nói đúng không anh Tường?”
Tần Noãn vui vẻ cười nói.
Đúng thế, trước đây cô ta đã nói với Vương Tiểu Hoa rằng hai người nên xa nhau một thời gian.
Trong khoảng thời gian này, cô ta cho Vương Tiểu Hoa đủ không gian để anh ta thể hiện mình thật tốt, đồng thời để bản thân chuyên tâm vào việc luyện tập.
Vì vậy, Vương Tiểu Hoa hứa rằng tạm thời hai người sẽ không ở bên nhau.
Nhưng về sau, thái độ của Tần Noãn đối với Vương Tiểu Hoa đã hoàn toàn thay đổi.
Bây giờ, cô ta thực sự đã cặp kè với một chàng trai khác.
Vương Tiểu Hoa cuối cùng cũng hiểu tại sao rồi, những gì Tần Noãn nói đều là giả dối.
Tần Noãn cũng chột dạ khi nhìn thấy Vương Tiểu Hoa, lương tâm cô ta có chút cắn rứt.
“Hóa ra em vẫn luôn lừa anh!”
Hai tay Vương Hiểu Hoa run rẩy, toàn bộ tài liệu xin đầu tư trong tay rơi xuống đất…