Y phục của Nam Khiếu Hoàn đều không còn nguyên vẹn, hiển nhiên là không thể mặc lại. Vu Diệp tùy tay kéo lên sàng đan, tầng tầng lớp lớp phủ vào trên thân nam nhân. Nam Khiếu Hoàn có chút quẫn bách cúi đầu, để cho Vu Diệp dùng sàng đan quấn y lại, còn cẩn thận thắt một nút thắt ở bên hông.
"Hẳn là đã tiêu hóa xong rồi?" Vu Diệp tựa tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm gương mặt ửng đỏ của Nam Khiếu Hoàn, một tay cách lớp sàng đan nhẹ vỗ về nơi mẫn cảm trước ngực y.
"..." Cảm thấy có chút ngứa, Nam Khiếu Hoàn lui về sau nửa bước, kiên định dùng biện pháp trầm mặc để ứng đối người nọ.
"Chúng ta đi tắm." Trong nháy mắt, Vu Diệp cố ý tiến đến bên tai y, phun hơi thở nóng rực lên mặt y, dùng ngữ điệu ám muội nhất khẽ nói vào tai y.
Đêm năm cũ cần phải tắm rửa tẩy hết bụi trần chính là thông lệ, bọn thị nữ đã sớm chuẩn bị thỏa đáng y phục và nước tắm cho hai người. Bởi vậy sau khi Vu Diệp hạ lệnh, hết thảy đều được sắp xếp trong khoảng thời gian cực kỳ nhanh.
Dục trì to lớn được trang trí thập phần thanh lịch, sa trướng mềm nhẹ từ trên cao rũ xuống, bay phất phới quanh bốn phía dục trì. Nhiệt khí không ngừng theo mặt nước lượn lờ phiêu đãng, kết hợp với hương thơm nhàn nhạt tỏa ra từ lư hương trong góc, trong đêm năm cũ khi tất cả mọi người đều tụ hợp chung vui ồn ào, nơi này lại đặc biệt yên tĩnh giống như đang ở một không gian khác.
Thị nữ đầu lĩnh dẫn theo các thị nữ phía sau cùng hành lễ với hai người, sau đó liền cung kính lui ra ngoài.
Đợi cho thân ảnh các thị nữ khuất mất, Vu Diệp liền khẩn cấp đem áo khoác phủ trên người Nam Khiếu Hoàn kéo xuống, nhìn thành quả trong lúc nhất thời nổi hứng của mình lộ ra trước mắt, Vu Diệp không khỏi vừa lòng gật đầu thưởng thức: sàng đan rộng thùng thình quấn mấy vòng trên thân nam nhân, từ trên vai trở xuống tất cả bộ phận cơ thể đều bị che đậy nghiêm kín. Một góc sàng đan quấn từ sau lưng vòng qua bả vai, kết hợp với một góc khác ở bên hông, buộc thành một nút thắt hình con bướm thật to, từ trên xuống dưới, chỉ có hai cẳng chân thon dài hữu lực là lộ ra bên ngoài.
Mặc như vậy đi tới dục trì, cho dù có phủ thêm áo khoác ở bên ngoài, không ai có thể nhìn xuyên qua áo khoác để nhìn thấy bên trong, nhưng nam nhân da mặt mỏng, cho nên trên gương mặt vẫn đỏ hơn phân nửa.
Từ phía sau ôm lấy Nam Khiếu Hoàn kéo vào trong lồng ngực, Vu Diệp một bên dùng tay mở ra nút thắt hình con bướm, một bên khẽ hôn lên phần cổ màu lúa mạch ở ngay trước mắt. Giống như đang thưởng thức một món ăn ngọt liệm, lúc hôn hắn còn cố ý phát ra tiếng nước bọt đầy khiêu khích, làm cho thân thể trong lồng ngực run rẩy càng thêm lợi hại, sau đó mới vừa lòng tiến lên tìm đến môi y hôn xuống.
Nhìn gương mặt tuấn mỹ trước mắt kề sát tới, Nam Khiếu Hoàn hơi rủ xuống lông mi, hai gò má ửng đỏ, tuy rằng da mặt mỏng, nhưng lúc này đã động tình, y chỉ hơi do dự một chút, liền quyết định đáp lại người nọ.
Đương nhiên "đáp lại" của y, chính là thoáng chạm môi Vu Diệp một cái liền rút lui.
"Gấp cái gì?"
Không hài lòng với sự đụng chạm ngắn ngủi của nam nhân, Vu Diệp đem người ôm càng chặt, đầu lưỡi liếm vành tai y, "Đêm nay chỉ vừa mới bắt đầu... chúng ta phải hảo hảo hưởng thụ, ngô... hôn lại nhé?"
Con ngươi đen nhánh thấm nhiễm vài phần dục vọng không thể che dấu, thanh niên nhìn chằm chằm Nam Khiếu Hoàn, một bên dùng lời nói trêu chọc y, một bên không an phận khẽ vuốt ve nhu lộng hai điểm trước ngực y.
Nhìn đôi mắt ngày xưa luôn lạnh lùng lúc này lại ướt át, hơi có chút mê man đang nhìn mình, nội tâm Vu Diệp lại rung động, hai tay không tiếng động tìm xuống vị trí quen thuộc, men theo khe hở tiến vào trong sàng đan, vuốt ve ma sát hai đầu ti đứng thẳng.
"A..."
Nam Khiếu Hoàn rên khẽ một tiếng, thân mình không khỏi hơi cong lại.
Vu Diệp chậm rãi khom người, tay kia cũng tìm tới vải dệt, kéo xuống sàng đan trên thân nam nhân. Đồng thời hôn dọc theo đường cong trên lưng nam nhân, thẳng đến khi nút thắt bị tháo ra, sàng đan quấn quanh thân thể rắn chắc rũ xuống ở bên hông, mới khó khăn dừng lại động tác.
"Nằm xuống..."
Vu Diệp ôm Nam Khiếu Hoàn đi đến trước giường nhỏ bên cạnh dục trì, hơi thở không xong khàn giọng nói.
Nam nhân lúc này cũng đã thở dồn dập, nhìn thật sâu Vu Diệp một cái, liền theo lời chậm rãi nằm lên giường nhỏ.
...
Nam Khiếu Hoàn nằm thẳng trên giường nhỏ, sàng đan màu trắng hỗn độn ở trên người, lộ ra hơn phân nửa hình xăm hùng ưng giương cánh. Tóc dài màu đen có chút rối, một nửa rũ xuống trong không trung, một nửa dính vào cơ thể ướt mồ hôi của nam nhân. Y thở dốc dồn dập, hai mắt mê man đã hoàn toàn mất đi vẻ lạnh thấu xương thường ngày, cả người hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm từ dưới thân truyền đến.
Thanh niên cúi người ở giữa hai chân nam nhân, đang toàn tâm toàn ý muốn đưa nam nhân đạt đến đỉnh điểm của khoái cảm.
Một tay nâng lên một bên đùi của Nam Khiếu Hoàn, một tay nhu lộng phân thân lại đang sung huyết nóng rực kia, đôi môi ấm áp của Vu Diệp khẽ cắn vào túi nhỏ thâm màu dưới gốc phân thân.
Nam Khiếu Hoàn nhíu mày lại, cắn cắn môi, những khi bị kích thích đến thật sự chịu không nổi, sẽ hơi cong lên thắt lưng, cổ ngửa ra sau càng thêm lợi hại.
Hơi nhỏm dậy thân mình, Vu Diệp hôn lên phân thân nóng rực, bàn tay linh hoạt liên tục vuốt ve khắp các vị trí mẫn cảm của y, ma sát qua lại ở khe đùi, sau đó lại ngẫu nhiên ác ý mò mẫn vào rãnh mông, ở cửa huyệt khép chặt ấn ấn vẽ vòng.
"... Chủ, chủ thượng... a... A..."
Tiếng rên rỉ trầm thấp mang theo cảm giác sung sướng không nói nên lời, nam nhân trước đó đã trải qua một lần cao trào lại lần nữa sắp sửa đạt đến đỉnh khoái cảm, theo bản năng khát cầu được thêm thật nhiều âu yếm. Thời điểm phân thân lại được khoang miệng ấm nóng nuốt vào một lần nữa, một tia ý thức cố gìn giữ cuối cùng cũng bị hoàn toàn phá hỏng, tay nhịn không được mà với xuống nắm lấy tóc của thanh niên...
...
Dùng sàng đan lau đi chất lỏng màu trắng dính trên tay, Vu Diệp thở gấp đứng dậy. Nhịn lâu như vậy, phân thân dưới thân hắn đã sớm ngang nhiên đứng thẳng, cực kỳ khó chịu, nhìn ái nhân hai mắt mông lung hai chân rộng mở vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm sau khi phóng thích, dáng vẻ mê người đến cực điểm, lại không khỏi kích thích phân thân hắn trướng đại thêm vài phần.
"Đến... thay ta sờ một chút."
Nghe được thanh âm trầm thấp ám ách ở bên tai, nam nhân đang thở dốc dồn dập chậm rãi tụ về chút ý thức, còn chưa kịp áy náy vì chỉ có một mình mình được hưởng thụ khoái cảm, tay trái đã bị thanh niên nắm lấy, kéo đến nơi đã dựng lên thành một túp lều nhỏ nơi khố hạ kia.
Cảm giác nóng bỏng nơi tay làm cho Nam Khiếu Hoàn cả kinh, không khỏi ngửa mặt lên nhìn Vu Diệp một cái.
Chỉ thấy thanh niên áo trắng y phục hỗn độn đang dùng đôi mắt phượng nhìn chằm chằm y, đôi môi xinh đẹp hơi hé mở, thoải mái khẽ "Ân" ra một tiếng. Trên làn da trắng nõn của hắn nổi lên một tầng sắc đỏ nhàn nhạt, trong lớp sương mù lượn lờ, có thể thấy được mồ hôi đều đã thấm ướt tóc đen cùng lông mi của hắn, một giọt mồ hôi còn đang theo chóp mũi chậm rãi trượt xuống... Hình ảnh trước mắt này, chỉ nhìn một cái liền khiến vật dưới thân nam nhân dù vừa mới tiết ra vẫn rục rịch muốn ngẩng đầu.
Vươn đầu lưỡi có chút trúc trắc liếm vào phân thân nóng rực dưới lớp vải quần, Nam Khiếu Hoàn quỳ ngồi dậy, bắt đầu hết sức chuyên chú sử dụng kỹ thật cằn cỗi của mình hầu hạ người đã giúp y thoải mái gần nửa ngày trước mắt.
"... Ân a... đừng chỉ liếm... sờ sờ nó..."
Thanh âm Vu Diệp khàn khàn, vội vàng cởi bỏ đai lưng, lấy ra phân thân của mình, đưa đến bên miệng Nam Khiếu Hoàn.
Nhìn phân thân cực đại kiêu ngạo trước mắt, hai má Nam Khiếu Hoàn không khỏi có chút đỏ lên, do dự đưa tay chạm vào nó. Y đã từng có kinh nghiệm hai lần dùng miệng phục vụ, nhưng còn dùng tay... thật sự... chính là lần đầu tiên.
Tay nam nhân có chút thô ráp, hàng năm luyện kiếm hình thành thêm mấy vết chai, khi nắm vào gây cho Vu Diệp cảm thụ khác biệt hoàn toàn với dùng miệng, sảng khoái thở nhẹ ra một tiếng, hắn cũng không quên chiếu cố phân thân dưới thân nam nhân, bàn tay từ trước ngực nam nhân trượt dần xuống cầm lấy phân thân trong bụi cỏ đã lại hơi ngẩng đầu lần nữa.
"... A..." Nam nhân đang chuyên tâm hầu hạ thình lình phát ra một tiếng rên rỉ ám ách, nghe vào trong tai Vu Diệp, dục hỏa trong cơ thể nháy mắt lại lớn vài phần, động tác nơi tay nhanh hơn, hai mắt Vu Diệp thoáng đỏ lên, ngay khi nam nhân há miệng định nuốt vào phân thân của hắn liền đột nhiên đem người đẩy ra.
"Chủ thượng?" Nam nhân toàn thân trần trụi kinh ngạc nhìn thanh niên đẩy mình ra.
Vu Diệp thở hổn hển, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm nam nhân, đôi con ngươi hắc bạch phân minh không biết từ khi nào đã trộn lẫn thêm điên cuồng cùng ý muốn xâm lược mạnh mẽ.
"... Xuống nước."
Cố gắng dằn xuống cảm xúc trong nội tâm, thanh niên hít mạnh một hơi, chậm rãi thở ra. Cởi xuống y phục trên người mình, hắn liếm môi trầm giọng nói, vật dưới thân cũng đã sẵn sàng chờ xuất trận.
Tay chống vào bờ dục trì, Nam Khiếu Hoàn còn chưa ngồi vững ở bậc thang đi xuống dục trì, thanh niên nửa thân ngâm trong nước đã lập tức kéo y tới hôn.
"Rầm" một tiếng, Nam Khiếu Hoàn bị kéo ngã xuống nước, tạo ra tầng tầng bọt nước.
Một bàn tay ôm lấy hông y, Vu Diệp xoay người gấp gáp hôn lấy môi nam nhân. Ở dưới nước, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve đùi y, sau khi sờ soạng thỏa thích rồi, đột nhiên đưa tay bắt lấy vật nóng rực giữa hai chân y.
"... Nó cũng thật lợi hại... đã hai lần... cư nhiên còn tinh thần như vậy..." Khẳng cắn đôi môi của Nam Khiếu Hoàn, Vu Diệp thấp giọng khẽ nói.
"... A... ân..." Lời nói mang theo ý trêu chọc rõ ràng, khiến cho nam nhân ở trong nước không khỏi lại đỏ mặt, quẫn bách nghiêng đầu đi.
"Ha hả..." Vu Diệp nhẹ cười ra tiếng, nước ấm trong dục trì làm cho lý trí bị dục vọng bao phủ trước đó tụ trở về một ít, bởi vì hôm nay là sinh nhật của nam nhân, cho nên dù nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng quẫn bách mà hắn thích nhất ở y, hắn cũng phải miễn cưỡng áp chế xuống ý nghĩ xấu xa muốn tiếp tục trêu chọc như xưa kia, ngược lại còn mềm nhẹ hôn hôn chóp mũi y, giọng điệu mê hoặc nói, "... Để tay lên đầu... ta cam đoan ngươi sẽ càng thêm thoải mái..."
Nói xong, bàn tay sờ soạng trên lưng Nam Khiếu Hoàn chậm rãi vuốt ve lên trên, bắt lấy cánh tay nam nhân thuận theo mà giơ lên, đem nó áp lên đỉnh đầu của y: "Thả lỏng..."
Từ vật thể dưới thân liên tục truyền đến kích thích, Nam Khiếu Hoàn hừ nhẹ một tiếng, thân thể bị nước dục trì vây quanh dần dần trầm tĩnh lại.
Vu Diệp khẽ cười, đột nhiên buông ra phân thân của Nam Khiếu Hoàn, vốc lấy một ít nước tưới lên phân thân đứng thẳng nóng rực.
"Ân..." Nam Khiếu Hoàn khó nhịn hừ ra tiếng, thân thể tựa vào dục trì hơi vặn vẹo, hình xăm tinh xảo đã hiện ra hoàn toàn trên da thịt màu lúa mạch mà Vu Diệp yêu thích nhất, khiến cho thanh niên ngâm trong nước không khỏi nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Con mẹ nó... phải nhanh tốc chiến tốc thắng! Bằng không lão nhị của hắn chắc chắn sẽ tạo phản! Trên mặt vẫn giữ nét mặt không vội không gấp, nhưng thực chất nội tâm hắn đã hóa thú phân nửa, một bên nhu lộng phân thân nam nhân, một bên âm thầm rơi lệ đầy mặt.
Chơi trò dùng nước tắm phân thân nửa ngày, Nam Khiếu Hoàn đã hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm, kích thích không ngừng làm cho y hoàn toàn rơi vào tay giặc, mất đi lý trí, chỉ thuận theo bản năng khàn khàn cổ họng rên rỉ, vặn vẹo thân mình, khát cầu người nọ càng cho mình nhiều hơn.
Bàn tay nắm phân thân dần dời xuống phía dưới, tách ra hai túi nhỏ, lướt qua đáy chậu, đi vào bí huyệt, theo dòng nước, chậm rãi sáp nhập ngón trỏ.
"Ngô a..." Đau đớn do dị vật tiến vào khiến Nam Khiếu Hoàn thanh tỉnh một ít. Y dùng tay trái chống thân thể dậy, còn chưa thấy rõ hình ảnh mông lung hơi nước trước mắt, bóng người mơ hồ liền tiến tới gần hôn lấy môi y. Bàn tay đang sờ soạng ở mông cơ hồ đồng thời nắm lấy phân thân y, ngón trỏ cắm ở trong dũng đạo rút ra một chút, đợi cho nam nhân cứng ngắc dưới thân trầm tĩnh lại, mới cẩn thận tham nhập lần nữa.
Nam Khiếu Hoàn vô thức mà thẳng lưng, hai chân cường tráng hữu lực mở rộng ra, tay chống ở cầu thang ngập nước, hạ thân hơi nâng lên.
Vu Diệp nghiêng người về phía trước, hôn liếm lên đôi mắt sắc bén của hùng ưng, tay nắm phân thân của nam nhân cũng mơn trớn dần lên, vuốt ve thắt lưng hữu lực, sờ soạng cơ ngực rắn chắc...
Cắn lấy đầu ti bên trái, lập tức như dự kiến liền nghe được tiếng hô hấp của Nam Khiếu Hoàn trong nháy mắt tăng mạnh, cảm thụ thân thể trong lòng hơi hơi run rẩy, Vu Diệp tiến lên thêm chút nữa, hung hăng hôn môi nam nhân giờ phút này đã lâm vào tình triều nồng đậm.
Đầu lưỡi quấn quanh đầu lưỡi, hai người trao đổi hơi thở cùng nước bọt lẫn nhau. Các ngón tay chống trên bậc thang của nam nhân đều đã trắng bệch, thân thể càng thêm ngửa ra sau.
Bàn tay tùy ý vuốt ve đốt lửa ở phân thân sau một lúc lâu, lại bắt đầu nhu lộng chơi đùa với hai túi tinh, thừa dịp nam nhân đang đắm chìm trong khoái cảm, Vu Diệp nuốt nuốt nước bọt, lại tăng thêm ngón giữa chen vào tiểu huyệt đang cắn chặt ngón trỏ của hắn.
Vu Diệp quỳ gối ở bên cạnh Nam Khiếu Hoàn, hôn liếm lên phần cổ ngửa ra sau, hai ngón tay cùng nhau khuếch trương bên trong dũng đạo nhỏ hẹp nóng rực, một chút nước ấm theo khe hở chảy vào trong dũng đạo, khiến cho tiếng thở dốc của Nam Khiếu Hoàn càng thêm kịch liệt dồn dập.
"Ách a... A... ưm..."
Thời điểm ngón tay bắt đầu ở trong cơ thể sờ soạng xung quanh, đôi mi ẩm ướt của nam nhân khẽ run rẩy, mơ hồ không rõ nhẹ rên ra tiếng. Vu Diệp tiến đến trước mặt y, cúi đầu cắn mút lấy đôi môi Nam Khiếu Hoàn.
...
Bàn tay ôm ở bên hông Nam Khiếu Hoàn buông ra, nam nhân toàn thân vô lực lập tức trượt xuống mấy tấc.
Nước dục trì ngập đến bụng nam nhân, bao phủ phân thân phía trước.
Vu Diệp quỳ ở trong nước, một tay vuốt ve cánh mông Nam Khiếu Hoàn, rút ra hai ngón tay đang sáp nhập trong hậu huyệt ấm nóng, làm cho nam nhân giờ phút này đã ý thức không rõ thoáng bất mãn mà vặn vẹo thắt lưng.
Khi Vu Diệp lại một lần nữa đem ngón tay rút ra, nam nhân rốt cục không thể chịu đựng được sự khiêu khích như vậy nữa, bắt đầu chủ động di chuyển cọ sát.
Nam Khiếu Hoàn chủ động vặn vẹo thắt lưng, huyệt khẩu chủ động phun ra nuốt vào ngón tay của Vu Diệp.
Tiếng nước "rào rào" vang lên rồi lại trầm tĩnh xuống. Dưới nước, Vu Diệp một tay nhu lộng phân thân đã trướng đến sung huyết của Nam Khiếu Hoàn, một tay ở trong dũng đạo của y tùy ý ma sát nội vách khuếch trương. Trên nước, hai người kịch liệt hôn cắn môi, cằm, cổ, xương quai xanh của đối phương...
Trong cực hạn khoái cảm, Nam Khiếu Hoàn quên đi hết thảy, trong đầu đều chỉ có thanh niên trước mắt, so với trước kia càng thêm rõ ràng, càng thêm chân thật.
Thứ cơ thể y đang chặt chẽ nuốt lấy chính là ngón tay của người nọ, bàn tay đang nắm lấy phân thân mẫn cảm của y chính là bàn tay của người nọ, trước đôi môi đang cảm nhận được chính là hơi thở cùng hương vị của người nọ.. Mỗi một tấc trên thân thể, mỗi một dây thần kinh trong đầu, vào giờ khắc này, toàn bộ đều nằm trong tay của người nọ...
Cảm tình dâng lên trong lòng làm cho y muốn rơi lệ, Nam Khiếu Hoàn khép hờ hai mắt, phóng túng để bản thân đắm chìm trong khoái cảm, âm thầm dùng sức đung đưa phần eo.
Những cố kỵ trước kia, sự kiềm chế trước kia, hết thảy kiên trì trước kia... Tại đêm nay, đều bất tri bất giác bị y vứt đi hết...
"Khiếu Hoàn..."
Tiếng nói bao hàm dục vọng cùng nhu tình khẽ gọi ở bên tai, Nam Khiếu Hoàn mở mắt, dưới màn hơi nước ngập tràn, gương mặt tuấn mỹ của người nọ chiếm cứ toàn bộ tầm nhìn của y. Lông mày người nọ hơi nhíu lại, trong con ngươi đen ẩn hiện một chút gợn nước cho thấy chủ nhân là đang kiệt lực áp chế dục vọng. Thanh niên nhìn y, tiếng nói hàm chứa vài tia khao khát cùng không chịu nổi, có chút áy náy mở miệng: "... Ta... nhịn không được nữa. Ta muốn đi vào ngay lập tức..."
"... Chủ thượng..." Nam Khiếu Hoàn nhìn nhìn, bỗng nhiên thở dài ra tiếng, sau đó để mặc cho ý niệm trong đầu điều khiển hành động của thân thể, y thoáng nhổm dậy, chủ động nghiêng về phía trước, nhẹ nhàng hôn lên môi thanh niên.
"Không sao... ngài... vào đi."
... Tiền diễn lâu như vậy, kẻ bị tra tấn không riêng gì người trước mắt, mà chính y cũng không dễ chịu gì.
Muốn người thanh niên này tiến vào thân thể mình... Muốn cùng hắn kết hợp càng thêm chặt chẽ... Muốn hắn bởi vì mình mà đặt được cao trào...
Cảm thụ được ý niệm trong đầu cùng với cảm tình tràn ra trong cơ thể, Nam Khiếu Hoàn hơi cong lên khóe miệng. Chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày kẻ nam tính như y, lại khát cầu hơi ấm từ một người khác như thế, chân chân thật thật chờ đợi thời khắc được kết hợp cùng một người khác, không chừa một khe hở, hai hòa làm một...
Vu Diệp vẫn nhìn chăm chú vào nam nhân, vì nụ cười nhẹ của y mà thất thần hồi lâu.
Bộ dạng Nam Khiếu Hoàn vốn anh tuấn, thân thể cường tráng, dương khí mười phần, trong ngày thường lại luôn giữ vẻ mặt lạnh băng, càng làm tăng thêm vẻ xơ xác tiêu điều.
Vu Diệp đến nay còn nhớ rõ bộ dáng nam nhân trước mắt này đối đãi hờ hững với thân thể của y khi hắn lần đầu tiên tỉnh lại ở thế giới này.
Mà hiện tại... dưới nhiệt khí nồng đậm, nam nhân hai má hồng nhuận, hai tròng mắt ướt át, vẻ lãnh ngạnh ngày xưa sớm đã gỡ xuống, giờ phút này là hoàn toàn chân thực trình hiện ở trước mắt Vu Diệp...
Mạt ý cười thật nhạt kia chắc hẳn chính là nụ cười phản ánh cho cảm xúc trong lòng lúc này của nam nhân... Làm cho lòng người nhộn nhạo.
Quả thực là...
Giờ khắc này, Vu Diệp căn bản không thể mở miệng nói được lời gì, chỉ muốn đem nam nhân vĩnh viễn ôm vào trong ngực. Không cho y lộ ra vẻ mặt tịch mịch, không cho y một lần nữa một mình ở trong bóng đêm yên lặng chịu đựng thương tổn...
—— Người này... Chính là điểm dừng chân của hắn trong cuộc đời này...
Không lúc nào so với lúc này, Vu Diệp càng thêm xác thực vấn đề này một cách sâu sắc nhất.