Nghe thấy đầu dây bên kia truyền tới âm thanh tút tút liên tục, Tô Tuệ Anh vẫn giữ nguyên tư thế cầm điện thoại trong tay, rất lâu sau đó không thấy cô có phản ứng gì.
Lúc này thái độ của Sở Trình Thiên càng bình thản thì trong lòng Tô Tuệ Anh lại càng bất an, cô thà bị Sở Trình Thiên đánh mắng cũng không muốn rơi vào tình trạng chiến tranh lạnh như bây giờ.
Suốt một đêm, Tô Tuệ Anh hoàn toàn mất ngủ.
Những ngày qua cô sớm đã quen ôm Sở Trình Thiên chìm vào giấc ngủ, đêm nay cả ngôi biệt thự này chỉ còn lại mình cô, đột nhiên cô cảm thấy trong lòng trống rỗng, vô cùng hoảng sợ, trằn trọc không sao ngủ được.
Ngày hôm sau thức dậy, sắc mặt Tô Tuệ Anh vô cùng kém, nhưng vẫn phải trang điểm nhẹ, đến công ty sớm để làm việc.
Nhưng Tô Tuệ Anh không ngờ hôm nay Tô Tuệ Vân lại tiếp tục đi làm.
Tô Tuệ Anh nào hay biết, tối qua sau khi Hoắc Anh Tú mang tâm trạng bực tức trở về từ bệnh viện, liền trực tiếp trở về nhà, khi đó Tô Tuệ Vân đã nhanh chóng trở về nhà trước Hoắc Anh Tú.
Trong lòng Hoắc Anh Tú đang rất tức giận, đang muốn tìm Tô Tuệ Vân “trút hỏa” nhưng chỗ đó của Tô Tuệ Vân đã bị Tề Huynh làm bị thương, hơn nữa trong lòng cô ta cũng đang tức giận, đương nhiên không đồng ý rồi.
Nhưng Hoắc Anh Tú đã tức đến đỏ cả mắt, Tô Tuệ Vân cũng chẳng còn sức mà phản kháng, kết quả là… trong cùng một ngày, Tô Tuệ Vân đã bị cưỡng bức bởi hai người đàn ông.
Sau chuyện này, Tô Tuệ Vân còn hận Hoắc Anh Tú hơn cả Tề Huynh.
Sau một đêm cần thận suy nghĩ, Tô Tuệ Vân quyết định tiếp tục làm việc ở tập đoàn FL, bởi vì lúc đó cô qua lại với hai người đàn ông, đây chính là một hình thức trả thù trá hình cho hai kẻ đê tiện có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt kia.
Cả ngày hôm nay Tô Tuệ Anh đều không thể tập trung làm việc, vừa đến giờ tan tầm là cô liền vội vàng chạy đến bệnh viện để thăm cha, sau đó lại vội vàng về nhà.
Sở Trình Thiên vẫn chưa về đến nhà.
Tô Tuệ Anh cảm thấy hụt hẫng, cô ngồi bệt xuống đất, cầm điện thoại ở trong tay, cô muốn gọi điện thoại cho Sở Trình Thiên nhưng lại không dám, cuối cùng thì Tô Tuệ Anh quyết định gọi điện thoại cầu cứu Tô Tuệ Kỳ.
Kết quả là cô còn chưa kịp nói gì thì giọng nói của Tô Tuệ Kỳ đã vang lên từ đầu dây bên kia: “Alo, Tuệ Anh à, thật là trùng hợp, tớ cũng đang định gọi điện cho cậu, tớ đang ở FLub ASN nhưng lại quên mang tiền, cậu mau đến đây thanh toán giúp tớ, được rồi, cứ như thế nhé, bye bye!”
Đối phương vừa nói xong liền lập tức tắt máy.
Tô Tuệ Anh cầm điện thoại, biểu cảm có phần dại ra, nghe giọng của Tuệ Kỳ là cô biết cô ấy đã uống rất nhiều, cho nên Tô Tuệ Anh vội vàng cầm lấy ví tiền rồi ra khỏi nhà mà không chút do dự.
Hai mươi phút sau Tô Tuệ Anh đã đứng ở trước cửa FLub ASN.
Đây là lần thứ hai Tô Tuệ Anh đến những chỗ như thế này, vì thế cô không chỉ không quá khẩn trương như lần thứ nhất mà còn có phần bình tĩnh.
Tìm kiếm một lúc lâu thì Tô Tuệ Anh cũng tìm thấy Tô Tuệ Kỳ.
Nhưng bên cạnh Tuệ Kỳ còn có một người phụ nữ xinh đẹp, trang điểm quyến rũ, người phụ nữ này ôm lấy eo của Tô Tuệ Kỳ, hai người dính lấy nhau, cùng nhau uống rượu thế nhưng tư thế của bọn họ lại vô cùng mập mờ.
Vừa nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ kia thì cả người cô đều trở nên cảnh giác, bởi vì cô ta cũng chính là người mà cô đã gặp trong lần đầu đến đây, nếu như lúc đó không có Sở Trình Thiên đứng ra thì chỉ sợ là cô sẽ phải chịu thiệt.
Cô tiến về phía hai người bọn họ, sau đó bỏ tay của người phụ nữ kia ra khỏi eo của Tô Tuệ Kỳ, rồi kéo con ma men Tuệ Kỳ về phía của mình, dáng vẻ của cô lúc này giống như một con gà mẹ đang xù lông bảo vệ con mình, cô trừng mắt về phía người phụ nữ xinh đẹp kia: “Cô ấy là bạn của tôi, với lại cô ấy cũng chỉ thích đàn ông nên mong cô đừng làm phiền cô ấy.”