Sở Trình Thiên vẫn ôm cô không buông, còn đưa phần dưới đang cương cứng của mình cọ sát vào hai đùi cô, Tô Tuệ Anh muốn thoát cũng không thoát được, cắn mạnh vào tay Sở Trình Thiên.
Ui cha!
Sở Trình Thiên bị đau, bàn tay ôm Tuệ Anh nới lỏng, nhân cơ hội này cô nhanh chóng nhấc váy chạy về phái trước.
“Này, em chạy chậm một chút, cẩn thận đã dưới chân”
Sở Trình Thiên thấy Tô Tuệ Anh chạy nhanh, trong lòng có chút lo sợ cô sẽ bị ngã.
Tô Tuệ Anh nghe thấy vậy quay người lại nhìn anh với bộ mặt tinh nghịch, cười khúc khích rồi tiếp tục chạy về phía trước.
Sở Trình Thiên nhanh chóng bắt kịp cô, một người đàn ông cao to vạm vỡ như vậy thì Tô Tuệ Anh không phải đối thủ của anh rồi.
Hai phút sau, cô bị anh đuổi kịp.
Hai người đang chạy nhảy nô đùa thì nghe thấy tiếng ngựa hí, ngoảnh đầu lại xem thì thấy Tô Tuệ Kỳ và Hắc Tiêu đang ngồi sát bên nhau trên lưng ngựa, đi về hướng con đường nhỏ dưới núi.
Oa, là Tuệ Kỳ và Hắc Tiêu.
Tô Tuệ Anh thích thú ra mặt, muốn chạy ra chào hỏi hai người ấy.
Sở Trình Thiên thấy vậy nói ” Coi như chưa nhìn thấy họ đi, hai người họ đang “làm việc”, E đừng làm phiền hộ lúc này”.
Tuệ Anh bị anh nói vậy cau mày “Làm việc gì?”
Hai bọn họ chỉ là đang cưỡi ngựa thôi mà, có lẽ Hắc Tiêu đang dạy Tuệ Kỳ cưỡi ngựa cũng nên
“Em đúng là ngốc!”
Sở Trình Thiên dí mũi Tuệ Anh sau đó chỉ về phái hai người kia nói: “Em nhìn đi, hai bọn họ đang ngồi dính chặt vào nhau, như vậy chỉ có thể là đang làm tình.
Tô Tuệ Anh bị Sở Trình Thiên làm cho một phen kinh ngạc, hai mày cô chau lại đấm cho Sở Trình Thiên một cú đấm nói “Sao anh lại nói Tuệ Kỳ như vậy, người mà cô ấy thích là Triệu Dân Thường, cô ấy sao có thể thích loại người như Hắc Tiêu được, em không cho phép anh nói Tuệ Kỳ như vậy.”
Sở Trình Thiên vẫn cố nói thêm ” Em nếu như không tin có thể nhìn thấy biết hiện của Tuệ Kỳ, mặt cô ấy đỏ ửng, mắt nhằm hờ, môi khẽ mở, đây rõ ràng là khuôn mặt đang tận hưởng, và nếu không có gì thì sao họ phải dùng chiếc áo choàng lớn như vậy để che lại, Bảo bối à, e phải tin vào IQ của anh, anh đoán tuyệt đối không sai.
Tô Tuệ Anh vẫn lắc đầu không tin “Không thể như thế được, Tuệ Kỳ rõ ràng là thích Triệu Dân Thường, cô ấy không thể….không thể cùng tên Hắc Tiêu kia…. được”.
Nhưng giọng nói của cô ngày một yếu đi, bởi những gì Sở Trình Thiên nói cùng với biểu hiện trên khuôn mặt Tuệ Kỳ đã chứng mình đây là sự thật.
“Em không tin đúng không, được, để anh gọi bọn họ hỏi rõ sự việc rốt cuộc như thế nào!”
Sở Trình Thiên khó chịu với bộ dạng có đánh chết cũng không tin của Tuệ Anh bèn giơ tay lên gọi “Hey, Tô Tuệ Kỳn Hắc Tiêu, hai người đang làm vì vậy?.”
Tô Tuệ Anh muốn ngăn cản th́ đă không kịp nữa, Sở Trình Thiên đã hét lên.
Trong khi đang tận hưởng những giây phút ngọt ngào Tô Tuệ Kỳ và Hắc Tiêu nghe thấy có người đang gọi tên mình, tức thì nét mặt hai người đột ngột thay đổi, ngẩng đầu nhìn theo hướng mà giọng nói phát ra, liền nhìn thấy Tô Tuệ Anh và Sở Trình Thiên đang đứng trên đỉnh núi.
“ Hắc Tiêu, bây giờ phải làm thế nào, mau đi ra đi”