Nghệ Phong từ trong miệng tiểu nhị, rốt cục hiểu được thế cục hiện tại.
Hắn ở thánh địa chưa đến hai tháng, toàn bộ đế quốc Trạm Lam phong vân biến sắc. Hai vị hoàng tử từ hòa khí tới tức giận, rốt cục bắt đầu lần giao phong đầu tiên. Hai phe cánh, lần giao phong đầu tiên đã chết hơn mười vạn người.
Trong hai tháng giao phong, người chết đã đạt được mười vạn. Mạng người ở thời kỳ chiến tranh, vốn là thứ rẻ mạt nhất.
Mà điều khiến người ta không thể tưởng tượng được chính là, Tĩnh Vân Tông gia nhập vào trận chiến tranh đoạt đế quốc này, một lòng phụ tá tam hoàng tử muốn thống nhất toàn bộ đế quốc Trạm Lam. Mà Yêu Hậu và Thánh Âm Tông vẫn như trước kia, làm trái lại Tĩnh Vân Tông. Màng chủ động tìm Đại hoàng tử, bắt đầu phụ trợ Đại hoàng tử ngăn cản công kích của Tĩnh Vân Tông.
Hai đế quốc lại thêm hai quái vật đại tông môn tham dự, trận chiến tranh này càng có vẻ càng lúc càng lớn.
Mà hai nàng là Thiếu tông chủ hai tông môn, từ khi vừa xuất hiện đã bắt đầu đối chọi gay gắt. Tranh đấu giữa hai người không có lúc nào là không đang tiến hành.
Thực lực hai nàng cao siêu, dáng vẻ tuyệt mỹ, thiên phú siêu cường, lập tức cũng thu hút vô số thiếu niên tài tuấn. Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người trong bọn họ cho rằng đó là mỹ nữ không thể khinh nhờn.
Các tài tuấn trẻ tuổi vốn còn đang tọa sơn quan hổ, cũng bắt đầu đứng về phía nữ thần mà bọn họ thầm ngưỡng mộ, ngăn cản công kích của đối phương. Mà bởi vì có sự gia nhập của tài tuấn trẻ tuổi này, thế lực phía sau bọn họ cũng bắt đầu hình thành phe cánh.
Trong thời gian ngắn ngủi, tranh đấu giữa hai vị hoàng tử, thế lực ít ỏi không có mấy lại có thể dẫn tới tranh đấu của toàn bộ đế quốc Trạm Lam.
Cũng bởi vì hai nàng này, tạo nên hình tượng hai nàng với sức hấp dẫn vô hạn. Một bên bị gọi là tiên tử, một bị gọi là ma nữ.
Hai nàng, cho dù trên xưng hô cũng không phân chia thắng bại.
Danh tiếng của hai nàng đã hoàn toàn vang vọng toàn bộ đế quốc Trạm Lam. Tất cả mọi người đều biết. Trong Tĩnh Vân Tông Đế quốc Trạm Lam, có một Thủy tiên tử thoát tục tuyệt mỹ. Mà bên trong Thánh Âm Tông, có một Thi ma nữ mị hoặc tàn nhẫn.
Nghệ Phong nghe tiểu nhị kể xong, đã bị kinh hãi hoàn toàn há hốc miệng?
- Thi Đại Nhi đứng ở phía Đại hoàng tử, mà Thủy Nhược Vân thì phụ trợ Tam hoàng tử? Ta ngất, rốt cuộc ta hẳn nên đứng ở đâu đây?
Nghệ Phong cười khổ một tiếng. Đối với kết quả như vậy, hắn thật sự cảm thấy bất đắc dĩ.
Tuy nhiên, Nghệ Phong cũng thật sự không ngờ được hai nàng lại có sức hấp dẫn như vậy. Lại có thể khiến toàn bộ tài tuấn trẻ tuổi trong đế quốc mê mẩn tới mức thần hồn điên đảo. Tuy nhiên nhớ tới bộ dáng hai nàng, Nghệ Phong không cảm thấy có gì kỳ lạ.
Khí chất, dung mạo và thiên phú của hai nàng, cho dù là hắn cũng phải thất thần, huống chi là tài tuấn trẻ tuổi khác.
Thủy Nhược Vân thanh thuần thoát tục, khiến người ta không dám khinh nhờn.
Thi Đại Nhi xinh đẹp mị hoặc, phóng thích liêu nhân dụ hoặc!
Hai nữ tử như vậy, quả thật có thể khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải thần hồn điên đảo.
Tranh đấu giữa hai nàng, cũng từ từ bay lên đến tranh đấu chính tà. Tất nhiên Thi Đại Nhi đứng ở bên tà. Tranh đấu giữa hai bên cũng từ từ kéo theo các thực lực lánh đời của đế quốc Trạm Lam tiến vào.
Có lẽ kết quả như vậy, cho dù là hai vị hoàng tử hay chính bọn họ cũng thật sự không ngờ được.
Tranh đấu giữa hai nàng, đến cuối cùng càng ngày càng không thể khống chế được.
Thi Đại Nhi đã xong hoàn toàn đại biểu cho toàn bộ thế lực bên tà. Mà Thủy Nhược Vân thì tụ tập toàn bộ thế lực chính phái của đế quốc Trạm Lam.
Với xu thế không thể khống chế được như thế, khiến Nghệ Phong cũng không nhịn được cười gượng. Hắn thật sự bất ngờ khi hai nàng có lực ảnh hưởng lớn như vậy. Đương nhiên, phần lớn điều này còn là do tông môn của bọn họ. Tông môn của bọn họ, ở đế quốc Trạm Lam vẫn là đại biểu cho một chính một tà.
...
Nghệ Phong vốn quyết định sáng mai sẽ tìm Truyền Tống Trận rời khỏi. Nhưng tình huống như vậy, ngược lại khiến Nghệ Phong dự tính ở lại thêm vài ngày. Hắn cũng muốn xem thử trong hai nàng, rốt cuộc ai mạnh hơn.
- Công tử, thật ra khách điếm chúng ta còn có một gian phòng hảo hạng!
Tiểu nhị nhìn kim tệ trong tay, hắn suy nghĩ một chút vẫn nói. Một kim tệ, nhưng đủ hắn cho hắn làm tốt công tác này.
- Hả?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
- Đó là nơi hẹn hò của ông chủ và tình nhân nhỏ. Tuy nhiên mấy ngày nay tình nhân nhỏ của ông chủ không ở. Thật ra có thể để lại cho ngươi. Chẳng qua, giá cả phải gấp ba. Ngài xem có thể chứ?
Tiểu nhị cũng một người khôn khéo, vừa muốn giúp Nghệ Phong, lại không muốn làm mất lòng ông chủ hắn. Chỉ có thể nâng giá lên. Dù sao đi nữa phòng cũng để không. Nếu có giá gấp ba, hẳn là ông chủ keo kiệt của hắn cũng sẽ không nói gì.
- Ha ha, được!
Nghệ Phong đối với khái niệm tiền tài thật sự không quan tâm. Kim Lâu một ngày tùy ý thu được kim tệ, cũng không biết có thể khiến hắn dùng bao lâu mới hết.
Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị lấy kim tệ ra, một giọng nói càn rỡ vang dội bên tai Nghệ Phong.
- Không phải ngươi nói với lão tử là không còn phòng hảo hạng sao? Vì sao lại để cho hắn một gian!
Tiểu nhị quay đầu nhìn về phía giọng nói vừa phát ra, chỉ thấy một nam tử mặt sẹo ôm một nữ tử trang điểm rất đậm, mặt lộ vẻ hung hãn nhìn hắn. Ngay khi tiểu nhị có chút hoảng sợ, hắn liền phát hiện quần áo hắn bị người ta hung hăng túm lấy.
- Ta muốn gian phòng hảo hạng này!
Nam tử mặt sẹo hung ác trừng mắt với Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong thoáng nhíu mày, không nói gì thêm, lấy ra kim tệ gấp ba đặt ở trên quầy, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái.
- Tiểu tử, ngươi không nghe thấy bổn đại gia nói chuyện sao? Ta muốn gian phòng hảo hạng này?
Nói xong, hắn bỏ qua tiểu nhị, nhìn Nghệ Phong cả giận nói.
Tiểu nhị thật sự không ngờ được hắn nói nhỏ như vậy mà sát tinh này vẫn có thể nghe, hắn vội vàng đi về phía trước Nghệ Phong kéo áo nói:
- Công tử...
Tiểu nhị còn chưa nói xong, Nghệ Phong liền thản nhiên nói:
- Không phải nói giá gấp ba sao? Kim tệ ở đây, ngươi kiểm tra và nhận đi!
- Công tử...
Tiểu nhị khẩn trương. Tiểu tử này ở Bàn Long Cổ Thành cũng coi như một kẻ lưu manh vô lại. Hết lần này tới lần khác thực lực lại đạt được Tướng cấp. Cho dù ông chủ bọn họ cũng không nguyện ý trêu chọc hắn. Thân thể Nghệ Phong nhỏ như vậy, đối nghịch với hắn không phải tự tìm cái chết sao.
- Phu quân, người ta muốn lên phòng!
Nữ tử xinh đẹp trang điểm đậm kia thấy Nghệ Phong không muốn, bắt đầu dùng giọng điệu làm nũng khiến người ta nổi da gà nói.
- Bảo bối ngoan đừng nóng vội, đừng nóng vội!
Nam tử mặt sẹo rất buồn nôn, an ủi một câu. Ngay lập tức giận trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói.
- Nghe tiểu điềm điềm của ta nói không? Cầm tiền cút cho ta, ta coi như chưa từng phát sinh.
Nghệ Phong liếc mắt nhìn hắn một cái nói:
- Nếu ta không cút thì sao?
- Ha ha! Nếu ngươi không cút, vậy nằm ở trong này đi!
Nam tử mặt sẹo càn rỡ nhìn Nghệ Phong.
- Ha ha, nếu ngươi đã giúp ta đưa ra quyết định, ta cũng lười suy nghĩ khác. Ngươi thích nằm, vậy nằm ở trong này đi!
Nghệ Phong nhìn Nam tử mặt sẹo, đôi tay trắng nõn cứ như vậy lộ ra, sau đó nhẹ nhàng duỗi về phía đối phương.
Nam tử mặt sẹo thấy còn có người dám ra tay đối với hắn, gầm lên một tiếng đầy giận dữ, đấu khí ầm ầm vọt tới. Hắn đã quyết định, phải đánh tiểu tử này nát bấy mới được.
Bình
Phụt...
Một ngụm máu phụt ra. Nam tử mặt sẹo hung hăng nện ở phía trên mặt đất. Sau đó lại phun mấy bụm máu, cố gắng đứng lên, nhưng phát hiện căn bản thân thể không di động được. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nữ tử trang điểm đậm và tiểu nhị nhìn thấy cảnh tượng này, trừng mắt hoảng sợ nhìn Nghệ Phong.
- Dẫn theo nam nhân của ngươi cút đi. Lần sau ta nhìn thấy, mạng hắn lưu lại!
Ngay giờ phút này thản nhiên nói những lời này xong, thân ảnh Nghệ Phong đã biến mất. Tiểu nhị nhìn bóng dáng biến mất, hắn dùng sức nuốt nuốt một ngụm nước miếng, thốt ra hai chữ:
- Vương cấp!
Vương cấp trẻ tuổi như thế, rốt cục Nam tử mặt sẹo đá đến thiết bản. Tiểu nhị không khỏi thông cảm nhìn hắn một cái.