- Phệ Châu? Quả nhiên là nó!
Hoàng Văn thoáng ngẩn ra, ngay lập tức cười gượng. Chỉ có nó mới có thể thôn phệ năng lượng thuộc tính. Hắn đã đoán được là Phệ Châu. Đây là thiên tài địa bảo biến thái. Cho dù hắn nghe thấy trái tim cũng có chút băng giá. Thảo nào Nghệ Phong bằng vào thực lực nhị giai có thể đánh hòa với lực lượng của hắn.
- Đáng tiếc ngươi không khống chế được nó, bằng không ta đã bị đánh bại!
Hoàng Văn có chút đáng tiếc nói. Tuy rằng thực lực của Hoàng Văn ở trưởng lão viện không phải mạnh nhất, nhưng nhãn lực lại không kém. Liếc mắt một cái có thể nhìn ra Nghệ Phong chỉ có thể vận dụng năng lượng Phệ Châu một cách thô sơ, không có chút tính kỹ xảo. Hơn nữa chỉ có thể lợi dụng được một chút trong đó. Nếu có thể hoàn toàn nắm được Phệ Châu trong tay, vậy đừng nói là hắn, cho dù Nghệ Phong đối mặt với Liễu Nhiên cũng có khả năng chiến đấu một trận.
Nhưng, nếu muốn hoàn toàn nắm được Phệ Châu trong tay, phiến đại lục này có thể gần như không ai địch nổi. Cho dù là vị bằng hữu của Liễu Nhiên đạt cấp Tông Sư trên phương diện Nhiếp Hồn Sư, nhưng vẫn không thể hoàn toàn nắm được Phệ Châu trong tay. Bằng không hắn cũng không đến mức bằng vào thân phận của Nhiếp Hồn Sư, còn bị Liễu Nhiên áp chế.
Nghệ Phong nghe Hoàng Văn nói, không thể nói gì, đành cười cười:
- Cho dù ta không khống chế được, vẫn có thể bại ngài!
- Ha ha!
Hoàng Văn nghe Nghệ Phong nói, phá lên cười ha ha.
- Nếu ngươi có bản lĩnh, ta đây cao hứng nhìn thấy cảnh tượng này!
Sau khi Hoàng Văn nói xong, hai tay lại hợp cùng một chỗ, đấu khí toàn thân giống như dòng nước từ hai cánh tay chảy xuống phía trên nắm tay. Trong hai lần thay đổi nắm tay trên dưới, một mũi tên sắc bén được gọi ra. Năng lượng tập trung vào bên trong, có thể khiến môi trường xung quanh trở nên mơ hồ. Cho dù dùng mắt thường xem qua, cũng có thể nhìn thấy được sự sắc bén trong đó, so với sự sắc nhọn của mũi tên bình thường, năng lượng này tạo thành mũi tên càng khiến Nghệ Phong kinh hãi. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, ổn định một chút khí huyết vừa bị chấn động, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào Hoàng Văn. Đấu khí trút xuống hai chân. Toàn bộ thân thể dường như căng cứng. Đối với Hoàng Văn, Nghệ Phong không hề có chút coi thường. Khi hắn thi triển Phệ Châu và Tà Đế lực còn ăn một chút mệt nhỏ, liền có thể thấy được Hoàng Văn và Lưu Vĩ chí hoàn toàn khác nhau, mặc dù bọn họ là cùng một cấp bậc.
Xuy…
Năng lượng tiễn của Hoàng Văn lại thoát khỏi thân thể, hóa thành một mũi tên nhọn bắn nhanh về phía Nghệ Phong. Hơn nữa, nơi mũi tên nhọn đi qua, từng đạo gợn sóng từ hư không lan rộng ra toàn bộ không trung. Tiếng kim loại xé gió chói tai vang vọng khắp nơi.
Trong nháy mắt mũi tên nhọn liền tới, khiến ánh mắt Nghệ Phong mạnh mẽ tập trung, hắn không dám có chút do dự, thân ảnh mạnh mẽ chớp động. Trong nháy mắt ngay khi hắn rời khỏi, mũi tên nhọn liền nổ tung tàn ảnh của Nghệ Phong, gần như sát mặt Nghệ Phong. Một sợi tóc cũng bị cắt đứt. Sau đó tung bay ở phía trên không gian.
Mấy người Đại trưởng lão nhìn Nghệ Phong hiểm hiểm tránh được một đạo công kích này, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Ha hả, tốc độ của tiểu tử này thật sự đúng là cường hãn, cũng không biết là loại công pháp gì, chắc cũng không thua Địa giai!
- Lão gia hỏa Liễu Nhiên kia tích trữ cũng nhiều, quá thấp sao hắn có thể lấy ra đưa cho đệ tử hắn!
Tam trưởng lão cũng nở nụ cười.
- Chỉ là tiểu tử này dung hợp Phệ Châu thật ra khiến ta có chút kinh ngạc.
- Lúc trước hắn gọi Thiên Nghịch lên núi giúp, ta còn tưởng rằng cho dù hắn nhận được Phệ Châu, cũng phải đến trên ngũ giai mới dám dung hợp. Không thể tưởng tượng được lúc này cũng đã dung hợp. Khó trách ta luôn cảm giác khí tức của tiểu tử này có chút cổ quái. Cũng thật sự không ngờ được là vì Phệ Châu.
Đại trưởng lão cười nói, ánh mắt nhìn về phía Nghệ Phong đang né tránh Hoàng Văn.
- Có Phệ Châu, Nghệ Phong có khả năng liều mạng với Hoàng Văn. Tuy nhiên chính như Hoàng Văn đã nói. Đáng tiếc phương pháp khống chế của hắn còn thô thiển, bằng không đối mặt với một ngũ giai cũng không đến mức khó giải quyết như thế!
- Chậm rãi xem đi. Tuy rằng tiểu tử này bị cấm sử dụng kỹ năng Tà Đế, nhưng hắn vẫn là một Nhiếp Hồn Sư. Một trận chiến này ta sợ là Hoàng Văn sẽ không tốt. Cũng không biết Triệu lão nghĩ như thế nào, biết Nghệ Phong có Phệ Châu, còn phái một ngũ giai giao chiến với hắn. Cho dù hắn cưng chiều Nghệ Phong, đây cũng không giống với phong cách của hắn!
- Tâm tư của Triệu lão, chúng ta sao có thể hiểu được!
Tam trưởng lão mỉm cười, thật ra là không dám chê Triệu lão. Ánh mắt nhìn quay sang Nghệ Phong, vốn hắn còn lo lắng cho an toàn của Nghệ Phong, hiện tại cũng đã hoàn toàn yên lòng.
Mà Nghệ Phong ở trên đài lại chăm chú cau mày, tốc độ mũi tên nhọn của Hoàng Văn quá nhanh. Một khi không cẩn thận có thể bị nó đánh phải. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, sau khi mũi tên nhọn bắn ra, không tấn công được mục tiêu, lại còn có thể trở về trong cơ thể hắn. Cứ như vậy Hoàng Văn gần như không cần thiết tiêu hao đấu khí.
Nhưng Nghệ Phong lại khác. Tuy rằng hắn lăng không phi hành tiêu hao ít hơn nhiều so với người khác. Nhưng Vương cấp lăng không phi hành vẫn tiêu hao rất lớn. Cho dù có Phệ Châu trợ giúp, sau thời gian hắn tránh né Hoàng Văn, cũng đã tiêu hao hơn một nửa.
Hơn nữa ở phía trên không gian vận dụng thân pháp Mị Ảnh, tốc độ tiêu hao càng lớn hơn. Cho dù có Lăng Thần Quyết và Phệ Châu, hắn đều có chút ăn không tiêu. Bây giờ Nghệ Phong còn có thể ngăn cản, nhưng còn tiếp tục như vậy, hắn sẽ không thê kiên trì được quá một khắc.
- Không thể tiếp tục như vậy được!
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, hoàn cảnh xấu như vậy khiến hắn có chút bất mãn. Rốt cục Nghệ Phong vận dụng hồn lực trong thức hải. Nếu hiện tại bị hắn áp chế, vậy chỉ có thể thi triển Nhiếp Hồn Thuật.
Sau khi hồn lực của Nghệ Phong nhập vào cơ thể, ngưng tụ thành một đạo công kích hồn châm. Khi Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong đạt được lục tinh, mức độ ngưng tụ hồn châm mạnh hơn nhiều so với ngũ tinh. Tuy rằng chỉ là Nhiếp Hồn Thuật sơ cấp. Nhưng sự quỷ dị của Nhiếp Hồn Sư, đủ để cho bất kỳ Vương cấp nào phải đối phó với hồn châm cũng cảm thấy đau đầu. Lúc này, năng lượng ẩn chứa bên trong hồn châm, có thể trực tiếp phá hủy phòng ngự của một Tướng cấp. Cho dù Vương cấp, trở tay không kịp, cũng có thể khiến hắn ăn mệt.
Nghệ Phong không hy vọng xa vời hồn châm có thể đánh bại Hoàng Văn, tuy nhiên chỉ cần có thể ảnh hưởng tới Hoàng Văn một chút như vậy cũng đủ rồi.
Đù sao Hoàng Văn có kinh nghiệm, tuy rằng hồn châm im hơi lặng tiếng, nhưng dù sao hồn châm cũng là một loại năng lượng, mang lên dao động năng lượng không thể gạt được Hoàng Văn, gần như chỉ trong nháy mắt, đấu khí của Hoàng Văn liền đánh về phía hồn châm đang ầm ầm lao tới.
Ầm...
Trong nháy mắt, hồn châm đã bị Hoàng Văn nổ tung, nhưng thời gian trong nháy mắt này, Nghệ Phong cũng đã từ phía trên không gian bay xuống, một quyền tập trung năng lượng Phệ Châu, hung hăng đánh về phía ngực Hoàng Văn.
- Ha ha... Hảo tiểu tử!
Hoàng Văn thấy tốc độ Nghệ Phong nhanh như vậy, hắn cười to vài tiếng, cánh tay mạnh mẽ lộ ra, đón về phía Nghệ Phong.
Khóe miệng Nghệ Phong chợt hiện lên chút tươi cười tà mị. Nhiếp Hồn Thuật đã sử dụng đến mức tận cùng, hơn mười hồn châm mạnh mẽ đâm về phía Hoàng Văn.
Hoàng Văn nhìn vẻ tà mị trên khóe miệng của Nghệ Phong, hắn cũng cảm thấy có chút không ổn. Phía trên không gian, hơn mười đạo năng lượng dao động, khiến hắn nhíu mày. Đấu khí trên người phát ra, hình thành một đạo phòng hộ, ngăn cản tất cả hồn châm ở bên ngoài.
Nhưng, Hoàng Văn còn chưa kịp cao hứng, hắn phát hiện vẻ tươi cười trên mặt Nghệ Phong càng thêm quỷ dị. Hắn còn không có hiểu được tại sao, Hoàng Văn liền phát hiện phía trên đầu hắn, dâng lên một năng lượng khổng lồ. Chỉ một lát sau năng lượng quyền thân cách đó một trượng liền tập trung đánh ra. Sau đó mạnh mẽ đập xuống đầu Hoàng Văn.
Quyền này là do Nghệ Phong vận dụng Nhiếp Hồn Thuật, tập trung thành năng lượng công kích lớn nhất. Lực lượng khổng lồ này đủ để cho Hoàng Văn biến sắc. Hoàng Văn hiểu rất rõ, năng lượng này nện ở trên đầu hắn, một lát sau có thể đập vỡ đầu hắn, óc cũng bắn ra.
Nếu gần như vậy, Hoàng Văn vô cùng lo lắng, nhưng hắn phát hiện lại có thêm vài chục đạo hồn châm bay như tên bắn về phía thức hải của hắn.