Mị Ảnh

Chương 781: Hẹn ngày mai



 
- Thật nhiều năm không lên võ đài. Bỗng nhiên muốn chơi một chuyến. Không biết ngươi có nguyện ý chỉ giáo hay không?
Hắc Vương nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, không chút che dấu sát ý trong mắt hắn.
Nghệ Phong thoáng nhìn về phía Lục Chỉ, thấy đối phương vẫn đang phụn máu. Tình huống như vậy, nếu không khống chế, cho dù đợi được y sư cao giai, hắn cũng sẽ mất nhiều máu mà chết.
- Không có hứng thú!
Nghệ Phong từ chối thẳng thừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Câu nói của Nghệ Phong, khiến đám người phía bên Hắc Vương cảm thấy có chút choáng váng. Bọn họ thật sự không ngờ được Nghệ Phong sẽ từ chối.
- Ha ha! Ở nơi bạo loạn này, ngươi là người đầu tiên dám từ chối ta!
Ánh mắt Hắc Vương hiện lên hàn ý.
- Bởi vì ở nơi bạo loạn, ta mới từ chối ngươi!
Mọi người nghe Nghệ Phong nói, ánh mắt nhìn Hắc Vương cũng có chút hả hê. Ý tứ Nghệ Phong rất rõ ràng. Bởi vì khinh thường ngươi, cho nên mới từ chối ngươi.
Ánh mắt Hắc Vương nhất thời cứng lại, trên mặt xuất hiện vẻ tức giận, hừ một tiếng nói:
- Ở Tội Ác Chi Thành, cho dù ngươi không đồng ý, chẳng lẽ ngươi có thể trốn được? Giết người là một chuyện tùy ý!
Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Nếu ta không muốn, không ai có thể ép ta! Không tin ngươi có thể thử xem!
Hắc Vương nghe Nghệ Phong nói vậy, giận dữ cười gằn một tiếng. Hắn không chút nghĩ ngợi, liền một quyền đánh về phía Nghệ Phong. Tuy rằng một quyền này là tùy ý đánh ra, nhưng tất cả mọi người đều nhận ra, mặc kệ là lực đạo hay khí thế đều mạnh hơn nhiều so với Lục Chỉ.
Ầm...
Một quyền của Hắc Vương hung hăng nện vào chỗ Nghệ Phong vốn đang đứng. Tàn ảnh của Nghệ Phong dưới lực lượng này, lập tức bị đánh tan.
- Bản thiếu gia đã từng nói qua! Nếu ta không muốn, bất kỳ ai trong các ngươi cũng không thể ép ta!
Giọng điệu thản nhiên từ khác một chỗ khác truyền đến. Mọi người định nhãn nhìn lại, thấy Nghệ Phong lại cách xa lôi đài hơn mười mét. Tốc độ này, khiến mọi người thầm chấn động. Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng dâng lên hàn ý. Nếu Nghệ Phong muốn giết bọn họ, gần như ngay cả cơ hội chạy trốn bọn họ cũng không có.
Hắc Vương nhìn Nghệ Phong, trong mắt gần như đã phun ra lửa. Hắn biết rõ, nếu Nghệ Phong muốn chạy, không ai có thể đuổi kịp Nghệ Phong. Hắn không làm gì được Nghệ Phong!
- Nói đi! Mục đích của ngươi!
Hắc Vương thản nhiên nhìn Nghệ Phong. Hắc Vương hiểu rất rõ, nếu Nghệ Phong không có mục đích gì, hắn không có khả năng liên tục giết chóc bảy ngày ở trong này. Hắc Vương mơ hồ suy đoán, thiếu niên trước mặt, cũng muốn trở thành một trong những bá chủ của Tội Ác Chi Thành.
- Nửa tháng trước, cánh cửa thành chủ phủ của bản thiếu gia đã mở ra!
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Mọi người sửng sốt, ngay lập tức đều thất thanh hô lớn:
- Thành chủ mới nhậm chức!
Ánh mắt của bọn họ nhìn Nghệ Phong cũng có vẻ chấn động. Mấy ngày nay, bọn họ bàn luận nhiều nhất chính là thành chủ cùng với Nghệ Phong. Nhưng bọn họ thật sự không ngờ được hai người thật sự là một. Mọi người ngơ ngác nhìn Nghệ Phong. Thật không ngờ được thành chủ mới nhậm chức trẻ tuổi như vậy, hơn nữa còn cường thế như vậy. Mục tiêu đầu tiên là tìm một trong những bá chủ, Hắc Vương!
- Thảo nào, thảo nào!
Nghi hoặc của Hắc Vương biến mất không còn một mảnh, vẻ mặt lộ ra bừng tỉnh. Lúc này hắn mới có thể giải thích vì sao Nghệ Phong luôn giết người ở nơi bạo loạn của hắn.
Hắc Vương tin tưởng, trải qua đêm nay, tin tức Nghệ Phong là thành chủ sẽ truyền khắp Tội Ác Chi Thành. Hơn nữa không ai dám cười nhạo một tiếng. Trong lòng sợ là chỉ có kính sợ. Đây là hiệu quả Nghệ Phong đã tạo dựng lên trong việc giết chóc ở nơi bạo loạn.
Hắc Vương nhớ tới báo cáo của thủ hạ hắn. Nghe nói thành chủ này dẫn theo một đám người trùng trùng điệp điệp. Hắc Vương không biết nhóm người này có thực lực thế nào. Nhưng không thể phủ nhận, thiếu niên trước mặt, những gì hắn trải qua trong suốt mấy ngày này, đã có đủ tư cách làm ứng cử viên của bá chủ.
- Ngươi đã đạt được mục đích của mình, có thể rời khỏi đây!
Hắc Vương cũng không muốn cùng cứng rắn nháo với thành chủ không rõ nông sâu này, khiến hắn ngư ông đắc lợi.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Còn cách mục đích của ta rất xa!
- Hừ!
Cho dù Hắc Vương là người rất giỏi che giấu, cũng áp chế không được tức giận trong lòng. Hắn nói những lời này chẳng khác nào đã thừa nhận địa vị bá chủ của Nghệ Phong ở Tội Ác Chi Thành. Chưa từng có một thành chủ nào khiến hắn mới gặp lần đầu tiên, đã cho phép có địa vị ngang bằng với hắn.
- Tội Ác Chi Thành, một thành chủcũng đủ rồi, về phần bá chủ khác, ta thấy miễn đi!
Lời nói thản nhiên như vậy, khiến mọi người chấn động, tim đập mạnh, gần như muốn nhảy ra ngoài thân thể.
- Khẩu khí thật lớn!
Đây là suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu mọi người. Suy nghĩ của Nghệ Phong, không chỉ là càn rỡ, càng nhiều khiêu khích.
- Ha ha!
Hắc Vương giống như nghe được một chuyện thật buồn cười. Hắn điên cuồng phá lên cười.
Nghệ Phong nhíu mày, thoáng nhìn về phía Lục Chỉ đang sinh tử không rõ. Không hổ danh là huynh đệ kết nghĩa, ngay cả tiếng cười cũng giống nhau.
- Ngươi muốn ta thừa nhận địa vị thành chủ của ngươi cũng rất đơn giản. Chỉ cần ngươi có thể làm được ba điều!
Hắc Vương nhìn Nghệ Phong cười lạnh nói.
- Nói thử xem!
Nghệ Phong nhìn Hắc Vương.
- Điều thứ nhất: đánh bại ta!
Hắc Vương giận dữ, mắt nhìn thẳng vào Nghệ Phong, trong mắt bốc lên hàn ý đủ để cho nhiệt độ xung quanh giảm mạnh.
- Điều thứ hai thì sao?
- Làm xong điều thứ nhất, tất nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết điều thứ hai. Nào!
Hắc Vương xé phần áo trên người, lộ ra thân hình cường tráng đầy vết sẹo, trong mắt có hào quang dữ tợn.
- Bản thiếu gia từng nói qua, lôi đài hôm nay đã đánh đủ rồi!
- Sợ rồi sao? Sợ rồi thì cút cho ta!
Hắc Vương cả giận châm chọc nói.
Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Ngày mai! Ngươi lại tới lôi đài!
Nghệ Phong nói một câu, khiến ánh mắt mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Nghệ Phong. Bọn họ thật sự không ngờ được Nghệ Phong đã tiếp nhận. Hơn nữa thời gian đã quyết định là vào sáng ngày hôm sau. Nghệ Phong ước định ngày hôm sau, ý đồ đã rất rõ ràng, chính là chờ đợi tin tức truyền bá.
Thành chủ mới nhậm chức chiến đấu với bá chủ Tội Ác Chi Thành Hắc Vương. Mặc kệ là ai đều muốn đến liếc mắt nhìn một cái. Cho dù là bá chủ khác của Tội Ác Chi Thành cũng sẽ không nhịn được. Dù sao đây cũng là cơ hội để bọn họ điều tra thực lực của thành chủ mới nhậm chức. Thành chủ mới nhậm chức làm như vậy, chỉ có một lý do duy nhất chính là dương oai. Nhưng hắn là đối thủ của Hắc Vương sao?
Mọi người không khỏi nhớ tới việc Nghệ Phong một chiêu đánh bại Lục Chỉ. Nghi ngờ vốn có cũng đã biến mất hơn phân nửa. Có thể, Hắc Vương thật sự không phải là đối thủ của hắn.
- Tốt!
Hắc Vương nghe Nghệ Phong nói, hắn cả giận hừ một tiếng, cũng quyết định.
Nghệ Phong lấy ra một viên đan dược từ trong nhẫn, dùng tay bắn mạnh vào miệng Lục Chỉ. Sau khi Hắc Vương nhìn thấy, hoảng hốt cả giận nói:
- Ngươi cho hắn ăn cái gì vậy?
Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Thứ có thể khiến hắn không chết.
Ánh mắt Hắc Vương nhất thời cứng lại, nhìn thẳng vào Nghệ Phong. Tất nhiên hắn không tin Nghệ Phong có lương thiện như vậy. Một người đã giết chóc liên tục tám ngày, sẽ muốn ra tay cứu người sao? Huống chi là một người muốn giết hắn.
Tuy nhiên, nhìn Lục Chỉ không còn phun máu. Hắn hừ một câu vẫn không nói gì.
Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, nhanh chóng biến mất khỏi nơi bạo loạn. Mọi người nhìn một đạo tàn ảnh còn lưu lại, một đám hai mặt nhìn nhau, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được, Tội Ác Chi Thành lại trở nên điên cuồng, sợ là giết chóc trong thành lại gia tăng rồi. Bá chủ Tội Ác Chi Thành, vừa muốn bắt đầu mở lễ rửa tội.
Mỗi lần Tội Ác Chi Thành có người muốn tranh đoạt bá chủ, nhất định sẽ liên lụy đến toàn bộ Tội Ác Chi Thành. Việc giết chóc lúc này chính là máu chảy thành sông!
Mọi người nhìn Hắc Vương. Sau khi người này lên ngôi vị bá chủ thật lâu, hắn vẫn nắm nơi bạo loạn trong tay. Có thể thật sự không ngờ được, sẽ có người lấy người đứng đầu như hắn làm bàn đạp.
Nhìn Hắc Vương ôm Lục Chỉ rời khỏi, nơi bạo loạn lại bắt đầu ồn ào náo động lên. Chẳng qua phần lớn đề tài đều xoay chung quanh Nghệ Phong. Không ngờ sau khi Nghệ Phong vén tấm màn che mặt thần bí, lại là thành chủ mới nhậm chức.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv