Nghệ Phong thản nhiên liếc nhìn Trân Ny Đan, nghi hoặc hỏi:
- Là độc thuật ngươi thi triển? Tại sao ngươi không cứu?
Khắc Lạp Khắc nhìn gia đinh xung quanh hắn, cười khổ nói:
- Ta làm sao dám, ta giúp hắn giải độc. E là chuyện đầu tiên hắn làm chính là giết ta!
Nghệ Phong càng nghe càng mơ hồ, quay về phía Khắc Lạp Khắc nói:
- Đã như vậy, ngươi còn quản tới chuyện sống chết của hắn? Để hắn chết đi không tốt hơn sao?
Câu nói này nhất thời khiến Trân Ny Đan trừng mắt nhìn Nghệ Phong, hận không thể làm thịt Nghệ Phong và Khắc Lạp Khắc. Thế nhưng tình hình hiện tại, nàng căn bản không dám động thủ. Tính mệnh của phụ thân nàng hiện còn đang nằm trong tay hai người.
Khắc Lạp Khắc thấy Nghệ Phong nói như vậy, cư nhiên liếc nhìn Trân Ny Đan, sắc mặt ửng đỏ. Sau đó liên tục cười khà khà, nghoảnh đầu quẳng nhãn thần nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức mắng lớn:
- Ta kháo! Ngươi thật trâu bò nha! Cường bạo, còn cường bạo tới cảm tình? Ngươi thích cô nàng này?
Nghệ Phong khinh bỉ Khắc Lạp Khắc, cư nhiên hạ độc lão trượng nhân (cha vợ) chính mình, sau đó theo đuổi tiểu nữu này. Cũng chẳng phải khó càng thêm khó, quan trọng là, cô nàng này cũng hận Khắc Lạp Khắc tới cực độ.
- Chuyện này... Có khiêu chiến mới có tình! Nguyên tắc của ta giống như bá vương giương cung! Gạo nấu thành cơm, từ từ vun đắp tình cảm!
Khắc Lạp Khắc liên tục cười tà ắc, thuận tiên quan sát Trân Ny Đan một hồi.
Trân Ny Đan nghe được hai nam nhân xấu xa nói chuyện vô xỉ, mà chính mình là diễn viên trong đó. Khuôn mặt xinh đẹp kia cũng ửng đỏ, đôi mắt đẹp hung hăng liếc nhìn Khắc Lạp Khắc, hầu như nghe được thanh âm của Nghệ Phong khiến nàng khiến răng nghiến lợi.
Nghệ Phong vỗ vỗ vai Khắc Lạp Khắc nói:
- Khụ! Huynh đệ a! Cho dù gần mà xa! Cách mạng chưa thành công, cần phải cố gắng nỗ lực ah!
Khắc Lạp Khắc không để ý, nhìn Trân Ny Đan bốc hỏa nói:
- Nữ nhân này không thoát khỏi lòng bàn tay ta! Một lần không được, ta có thể tới lần thứ hai, lần thứ ba! Chung quy một ngày, nàng sẽ trở vật phẩm do ta sở hữu!
Khắc Lạp Khắc tuyên bố càn rỡ và tà ác tới cực điểm. Khiến khuôn mặt Trân Ny Đan nóng bỏng, bắt đầu lan tràn tới bên tai. Nhãn thần sắc bén nhìn Khắc Lạp Khắc!
- Rất hấp dẫn!
Nghệ Phong trông thấy dáng vẻ Trân Ny Đan như vậy, khóe miệng vung lên độ cong tà mị. Cũng hiện lên tia bội phục đối với Khắc Lạp Khắc, chính mính cũng có thể đi tìm một nữ nhân thử xem thế nào.
- Đưa mị đan tới đây!
Nghệ Phong không đỡ nổi dụ hoặc tăng cấp, liền đưa tay tới trước mắt Khắc Lạp Khắc nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Khắc Lạp Khắc sửng sốt, lập tức đại hỉ nói:
- Ngươi đồng ý?
- Kháo... Ngươi vẫn còn nhiều lời vô ích vậy. Không để mị đan cho ta, bản thiếu gia không cần để ý tới ngươi!
Nghệ Phong bất mãn nói.
Khắc Lạp Khắc cười khà khà, từ trong lòng lấy ra viên đan dược trong suốt tản năng lượng nồng hậu, quay về phía Nghệ Phong nói:
- Không phải ta không tin Phong thiếu. Bất quá, nhân phẩm của Phong thiếu. Khà khà... Ta sợ nếu như đưa đan dược cho Phong thiếu, Phong thiếu lật lọng. Không quản tới chuyện tình của lão trượng nhân ta!
Nghệ Phong đảo cặp mắt trắng, nhận thức nói:
- Việc này cũng không phải không thể, mà có khả năng rất lớn! Bất quá, nếu như tiểu tử ngươi hiện tai không đưa ta. Bản thiếu gia sẽ động thủ đoạt lấy, khà khà, ngươi cho rằng ngươi là đối thủ của ta sao?
Trân Ny Đan và nữ tử che mặt nhìn tràng cảnh này, ngây dại tại chỗ: Vốn tưởng rằng hai người bọn họ là bằng hữu? Thế nhưng dáng vẻ hiện tại không phải. Bất quá, hai bọn họ thực sự vô sỉ.
Khắc Lạp Khắc nghe Nghệ Phong nói, hắn ngây dại tại chỗ. Hắn nhìn đấu khí trên tay Nghệ Phong từ từ lưu chuyển, trong đáy lòng lạnh run. Nếu như Phong thiếu xuất thủ cướp lấy. E là ngay cả khố trên người chính mình cũng không thể lưu lại!
Nghĩ đến chút hình ảnh, Khắc Lạp Khắc không khỏi lạnh run. Đáy lòng âm thầm hối hận: Kháo, tại sao ta tìm một người đê tiện, vô sỉ như vậy giao dịch?
Tuy rằng Khắc Lạp Khắc bất đắc dĩ, nhưng vẫn đưa mị đan cho Nghệ Phong. Bởi không thể tránh được, quan trọng là độc tố kia, căn bản người bình thường không thể giải được, cho dù chính mình giải trừ cũng rất khó. Bởi vì độc tố kia không phải chính mình điều chế, mà là chính mình lấy trộm từ trong tay sư phụ. Chính mình hạ độc lão trượng nhân thực lực cường đại kia, đã sử dụng độc thuật cực độc!
Nghệ Phong cảm thụ được năng lượng nồng hậu trên mị đan, trong lòng hắn kinh hỉ, phẩm chất viên đan dươc này hiển nhiên rất thượng đẳng. Bất quá, không rõ tại sao tiểu tử Khắc Lạp Khắc có thứ này?
- Đoạt được?
Nghệ Phong tùy ý hỏi.
Khắc Lạp Khắc không ngừng cười khà khà, quay về phía Nghệ Phong giờ ngón ta cái lên nói:
- Chỉ có Phong thiếu hiểu ta! Lần trước cướp của một đệ tử nhà giàu, không cẩn thân đoạt được!
- Kháo... Về sau có chuyện tốt như vậy, gọi ta. Chúng ta tổ chức hai người cướp đoạt cũng được!
Nghệ Phong cười tà tà nói.
- Đương nhiên, Phong thiếu động thủ canh gác giúp ta! Hai chúng ta phối hợp hoàn mỹ ah!
- Khà khà...
Hai người không coi những người bên cạnh ra gì, thảo luận công việc cướp đoạt này. Gia đinh đứng bên cạnh nghe vậy, trên trán toát mồ hôi lạnh: Từ khi nào? Cướp đoạt cũng trở thành nghành nghề cao cấp? Có phải chính mình không theo kịp thời đại?
...
Nghệ Phong vốn chuẩn bị bắt lấy mị đan định bụng rời đi, lúc này phải khiến Khắc Lạp Khắc mất mặt. Tiểu tử này xấu xa, nhất định không ít bảo vật. Nếu như trước mặt không tạo thành tín, tiểu tử này khẳng định sẽ không giao dịch với chính mình nữa.
- Uhm, ta sẽ chữa trị giúp lão trượng nhân ngươi. Bất quá, về sau có chuyện phải nhớ tới ta ah!
Nghệ Phong nhắc nhở nói.
- Nhất định, nhất định!
Trong miệng Khắc Lạp Khắc hô lớn, đồng thời trong lòng cũng xem thường Nghệ Phong: Kẻ ngu mới nhớ tới ngươi! Có ngươi tại đây, ta còn có thể được chỗ tốt sao?
Khắc Lạp Khắc thấy Nghệ Phong hướng về phía Trân Ny Đan, hắn vội vàng nói:
- Phong thiếu, không muốn nghe ta giải thích mộc chút thuộc tính của độc dược kia sao?
Nghệ Phong lắc đầu, tự tin nói:
- Không cần, độc thuật rác rưởi kia của ngươi, cũng chỉ có thể thi triển với những người trước mắt. Còn trước mắt ta vẫn chưa đáng nhìn!
Nghệ Phong rất tự tin, với trình độ y sư thất giai, cộng thêm độc thuật của chính mình, ngay cả độc thuật của Khắc Lạp Khắc thi triển cũng không giải được. Vậy trực tiếp đi chết đi!
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không biết độc dược này không phải Khắc Lạp Khắc điều chế. Bất quá, cho dù biết hắn cũng không muốn Khắc Lạp Khắc giới thiệu thuộc tính. Đây chính là ngạo cốt của y sư cao cấp!
Khắc Lạp Khắc ngây dại tại chỗ, phân ngạo khí này của Nghệ Phong, khiến trong lòng hắn khẽ chấn động: Độc thuật của Phong thiếu rốt cục đạt tới trình tự nào? Cư nhiên dám tự tin như vậy!
- Tiểu thư xinh đẹp, hiện tại nàng có thể dẫn ta tới cứu phụ thân nàng!
Tuy rằng Nghệ Phong nói với Trân Ny Đan, thế nhưng nhãn thần lại lưu trên thân thể nữ tử che mặt, thân thể xinh đẹp bốc hỏa bắn ra bốn phía. Quả thực có chụt dụ hoặc!
Trân Ny Đan chau mày nói:
- Ngươi tự tin ngươi có thể cứu cha ta?
Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
- Nàng có thể không tin! Dù sao đi nữa ta không thể bỏ qua viên mị đan ngũ giai!
Câu nói của Nghệ Phong, khiến nhãn thần Trân Ny Đan biến áo bất định. Khắc Lạp Khắc nguyện ý bỏ đan dược, nói rõ đối phương thực sự có thực lực này. Bất quá, đối với nhân phẩm của Nghệ Phong, nàng thực sự hoài nghi!
- Ngươi và Khắc Lạp Khắc có quan hệ gì?
- Gì? Quan hệ? Rắm... Bản thiếu gia tuyệt đối không thể là bằng hữu của hắn! Đừng nhiều lời vô ích, nếu như không cần bản thiếu gia cứu, bản thiếu gia có thể đi!
Nghệ Phong không kiềm chế được nói.
Trân Ny Đan hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi có thể cứu cha ta, ta đây làm thịt tên súc sinh kia, ngươi không ý kiến chứ?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Tùy ý nàng!
Nghệ Phong vừa dứt lời, mấy chục gia đinh trong nháy mắt mạnh mẽ hướng về phía Khắc Lạp Khắc. Khiến sau lưng Khắc Lạp Khắc toát mồ hôi lạnh, đồng thời trong miệng mắng lớn:
- Nghệ Phong, ngươi quá vô sỉ!
Nghệ Phong bĩu môi, không hề để ý:
- Ta chỉ đáp ứng cứu lão trượng nhân ngươi, nhưng không đáp ứng bảo đảm an toàn cho ngươi!