Sau khi Nghệ Phong bị pháp tắc chi lực của đối phương đánh vào thân thể, hiển nhiên thực lực đã bị ảnh hưởng, trở nên chậm chạp.
Độc Thánh thấy Nghệ Phong như thế, công kích càng hung hiểm hơn, tuy hắn không biết vì cái gì Nghệ Phong cho pháp tắc chi độc tiến vào trong cơ thể của mình, nhưng sẽ không bỏ qua cơ hội đánh bại Nghệ Phong này.
Dưới công kích sắc bén của Độc Thánh lao đến, Nghệ Phong tức thì bị từng đạo pháp tắc chi độc đánh vào cơ thể. Chỉ có điều số lượng đánh vào trong đó rất ít mà thôi.
Hai người ở trên hư không chiến hừng hực khí thế, nhìn như Nghệ Phong đã rơi vào hạ phong tuyệt đối. Từng đạo pháp tắc chi độc của Độc Thánh cùng nhau tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong, nhưng Độc Thánh muốn nhất cử đánh bại Nghệ Phong lại cũng không làm được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mọi người thấy hắc vụ quấn quanh Nghệ Phong, nguyên một đám cau mày, nghĩ thầm tiểu tử này thật đúng là đủ quỷ dị, bị nhiều pháp tắc chi lực đánh vào trong cơ thể như thế. Tuy nói cấp bậc Chí Tôn sẽ không bị độc chết, nhưng mà lực lượng yếu bớt ba phần lại là chuyện rất có khả năng. Thực lực giảm bớt ba phần, sao còn chống đở được Độc Thánh lâu như vậy? Chỉ là, hết lần này tới lần khác, tuy thực lực tiểu tử này giảm bớt, nhưng mà cũng không phải cái loại yếu bớt trong tưởng tượng của bọn họ.
- Phá...
Dưới một tiếng quát của Nghệ Phong, độc vật quay xung quanh của hắn bị một kiếm của Nghệ Phong chặt đứt lần nữa, vừa mới chặt đứt, vô số độc vật nhỏ bay nhanh về phía hắn, dưới loại tình huống này, lại có không ít pháp tắc chi độc đánh vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Sau khi một lớp pháp tắc chi độc này đánh vào trong cơ thể Nghệ Phong, rốt cục Nghệ Phong không chịu được, phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Y cùng Yêu Ngọc thấy một màn như vậy, đáy lòng khẩn trương:
- Nghệ Phong (đại ca)!
Thấy hai người lo lắng, Yêu Thánh trấn an nói:
- Đừng lo lắng, suy nghĩ kỹ một chút, dùng thực lực của hắn, không có đạo lý cho nhiều pháp tắc chi lực đánh vào cơ thể như thế.
Đám người Tần Y nghe được Yêu Thánh nói, tuy cũng cảm thấy như vậy rất có lý, chỉ là Nghệ Phong phun ra máu đen và hắc khí lưu chuyển trên người lại khiến hai người lo lắng không thôi. Bởi vì dưới những hắc khí lưu chuyển này, thân thể Nghệ Phong giống như cuộn sóng, phập phồng bất định.
Mà Nghệ Phong phun ra một ngụm máu, lúc này trực tiếp bị chấn bay ngược lại.
Độc Thánh thấy một màn như vậy, cười ha ha nói:
- Ma Thánh, mặc kệ nguyên nhân gì, ngươi bại là định rồi.
- Phải không? Bản thánh không cảm thấy như vậy.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo mỉm cười, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong rõ ràng điên cuồng tuôn vào trong Tru Tiên Kiếm.
Độc Thánh thấy Nghệ Phong như thế, có chút nhíu mày, nhìn Nghệ Phong đầy cảnh giác. Chăm chú dò xét pháp tắc chi độc lưu chuyển trên người Nghệ Phong một chút, sau khi khẳng định thực sự tạo thành thương tổn không nhỏ cho Nghệ Phong, hắn mới khẽ nói:
- Ngươi hù dọa ai a? Vậy hôm nay để Bản thánh đánh bại ngươi.
Nói xong, Độc Thánh không hề giữ lại pháp tắc chi độc, hoàn toàn bạo phát, ở trong hư không xuất hiện một con cự mãng dài mấy ngàn trượng, mà cùng lúc đó trong tay của hắn xuất hiện một thanh binh khí, hắn không chút nghĩ ngợi ném thanh linh khí cấp chín này vào trong miệng cự mãng, khi hắn ném vào, cự mãng ngậm linh khí trường câu giống như lưỡi rắn của nó, tản ra sắc thái khiến lòng người sợ hãi.
- Ma Thánh, ta xem ngươi còn có bản lãnh gì phá một chiêu này của ta.
Độc Thánh nhìn Nghệ Phong cười to, pháp tắc chi độc không ngừng truyền vào trong cơ thể cự mãng.
- Vậy bản Thánh phá cho ngươi xem. Cho ngươi biết một chút, cái gì mới là thần khí Tru Tiên Kiếm.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo tia cười lạnh.
Nói xong, lực lượng Ngũ hành trong cơ thể Nghệ Phong hội tụ vào trong Tru Tiên Kiếm, lực lượng Ngũ hành theo năm phương hướng, phân biệt dung nhập vào năm vị trí linh châu trước kia của Tru Tiên Kiếm.
Mà theo Nghệ Phong vận chuyển, Tru Tiên Kiếm một phân thành hai, hai phần thành bốn, cứ như vậy phân hóa vô hạn, dưới sự phân hóa liên tục không ngừng này, hư không cư nhiên biến ảo thành vạn thanh Tru Tiên Kiếm lần nữa.
Mà Tru Tiên Kiếm biến ảo lần này còn mạnh hơn vạn kiếm đấu với Kim Thánh vừa rồi rất nhiều. Kim Thánh nhìn kiếm trận Tru Tiên Kiếm này tản ra khí tức rung động linh hồn, trong lòng hoảng sợ không thôi, nếu thời điểm Nghệ Phong đối phó hắn thi triển một chiêu này, sợ là hắn đã sớm thất bại.
- Bản thánh cho ngươi xem, cái gì gọi là Thần khí. Tru Tiên Kiếm, Vạn Kiếm Quy Tông!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, Tru Tiên Kiếm nguyên bản huyễn hóa ra tới vạn thanh, trong nháy mắt tựu hội tụ thành một thanh Tru Tiên Kiếm duy nhất, dưới hình thức hội tụ này, tất cả mọi người rung động nhìn hư không, cho dù là ba vị Chí Tôn Tiên Tà Yêu, sắc mặt cũng có chút ngưng trọng.
Chỉ thấy phía trên hư không, Tru Tiên Kiếm xuất hiện quang mang hơn vạn trượng, dưới đạo kiếm quang này, tất cả đều có vẻ như quá nhỏ yếu, quá bé nhỏ. Thực lực của Nghệ Phong, được đề cao hẳn ba phần.
- Đây là Thần khí oai sao?
Tiên Thánh thì thào tự nói, hắn không thể không thừa nhận, thanh Tru Tiên Kiếm này bộc phát ra uy thế khiến hắn ghen ghét.
- Diệt cho bản Thánh!
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, Tru Tiên Kiếm chém về phía cự mãng.
Keng...
Một tiếng binh khí va chạm, trường câu hóa thành lưỡi rắn của cự mãng bị đánh bay ra ngoài, trường câu đập vào một tòa sơn mạch phía xa, trong nháy mắt dãy núi bị trường câu mang theo lực lượng khủng bố đánh nát bấy, san thành bình địa.
Mà hiển nhiên cự mãng cũng không ngăn được oai của Tru Tiên Kiếm, dưới một kiếm này, lập tức bị chém phá thành mảnh nhỏ, thậm chí cơ hội hóa thành tiểu độc xà cũng không có.
Độc Thánh nhìn Tru Tiên Kiếm mang theo dư kình quét về phía hắn, sắc mặt đại biến không thôi, đấu khí trong cơ thể bạo phát, một mực phòng hộ mình ở trong, sau đó mới vận chuyển lực lượng toàn thân ngăn cản.
Ầm...
Sau một tiếng giao phong, Độc Thánh bị kiếm quang đánh phun máu văng ngược lại, máu rơi lả tả một mảnh hư không. Hung hăng nện xuống mặt đất, sau đó phun ra hai ngụm máu tươi lần nữa, lúc này mới quỳ một chân trên mặt đất ổn định thân ảnh. Chỉ có điều, trên cánh tay của hắn đã có một vết máu thật sâu.
Độc Thánh kinh hãi nhìn Nghệ Phong cầm Tru Tiên Kiếm trong tay trên hư không, trong lòng Độc Thánh hoảng sợ không thôi. Lần đầu tiên hắn nếm thử Thần khí oai, lực lượng khủng bố như thế, tuyệt đối không phải hắn có thể ngăn cản.
Độc Thánh hít sâu một hơi, tuy đáy lòng có chút không cam lòng. Có nhiều hơn nữa là ghen ghét, tuy Nghệ Phong dựa vào thần khí oai, chỉ là người ta có Thần khí, cũng là bản sự của người ta, ngươi có giỏi thì ngươi đi kiếm Thần khí về đánh với người ta.
- Bản Thánh thất bại, không phải thua ở ngươi, mà là thua bởi Thần khí trên tay ngươi.
Độc Thánh áp chế huyết khí quay cuồng trong ngực, đồng thời đưa tay lau vết máu, nhìn Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
Nghệ Phong cười cười, cũng không sao cả. Ánh mắt nhìn mọi người phía dưới nói:
- Kế tiếp.
Nghe được câu này, phía dưới xôn xao một mảnh, Nghệ Phong lúc này đã bị độc khí quấn thân, hơn nữa vận dụng Tru Tiên Kiếm bộc phát chiêu thức khủng bố như thế, vậy đấu khí trong cơ thể hắn mạnh tới loại tình trạng nào?
Lúc này Nghệ Phong suy yếu và thân mang kịch độc, cư nhiên còn tiếp tục khiêu chiến những Chí Tôn khác, hắn thực coi mình là vô địch sao?
Nguyên một đám nhìn Nghệ Phong, tâm tình trong lòng không thể bình tĩnh, đồng thời cũng trầm mặc.