- Ngươi chuẩn bị ra?
Nam tử trung niên nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong nhẹ gật đầu:
- Sư tổ dạy bảo, vãn bối đã minh bạch không sai biệt lắm. đại lục thay đổi bất ngờ, tuy Tội Ác Chi Thành của ta có vài phần thực lực, nhưng vẫn không yên lòng.
- Cũng tốt!
Nam tử trung niên nói:
- Bế quan tu luyện luôn kém phát triển trong hung hiểm. Bất quá ngươi cẩn thận một chút. Ha ha, năm đó Thánh Tông chính là địch nhân của thiên hạ, lúc này những lão quái vật kia trở về, sợ là sẽ một nhớ tới điều này lần nữa. Thiên phú của ngươi, cộng thêm chuyện tình ngươi phá hư bí cảnh đều có thể khiến những lão gia hỏa kia chuyển ánh mắt tới ngươi.
Nghe được nam tử trung niên nói, Nghệ Phong gật đầu nói:
- Tuy hiện tại đại lục như bình tĩnh, nhưng dù sao bọn họ mới ra đại lục, trong ngắn hạn còn không chú ý đến ta. Hơn nữa, cũng không phải mỗi người đều có thể liên tưởng đến bí cảnh là ta phá hư.
Nghe được Nghệ Phong nói, nam tử trung niên không thể nói gì, lập tức cười cười nói:
- Cẩn thận luôn không sai. Bất quá, ngươi cũng không cần quá lo lắng.
Nghệ Phong gật đầu, vừa mới chuẩn bị rời đi, một giọng nữ thanh thúy vang lên bên tai Nghệ Phong:
- Nghe nói Tội Ác Chi Thành rất xa hoa. Ha ha, ta ở Thánh Thành cũng phiền, ta làm khách cho ngươi tiếp đãi a.
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía nữ nhân mị diễm này, tranh thủ thời gian nói:
- Tiền bối muốn đi, ta tự nhiên cầu còn không được.
- Ừ! Ta đi tới ở một thời gian ngắn. Hai vị tỷ tỷ muốn cùng đi hay không?
Nữ tử mị diễm nhìn về phía hai nữ tử khác.
Hai nữ tử khác nghĩ nghĩ nói:
- Cũng tốt!
Nam tử trung niên thấy thế, cũng không ngăn cản, nhìn các nàng cười nói:
- Các nàng muốn đi cũng được. Bất quá, chuyện tình đại lục không cần phải tham dự vào. Miễn cho đến lúc đó lại là ta thu thập cục diện rối rắm.
Ba người hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên hết sức bất mãn đối với những lời này của nam tử trung niên.
Nam tử trung niên nhún nhún vai nói:
- Nghệ Phong, vậy phiền ngươi tiếp đãi các nàng một chút.
- Không phiền toái!
Nghệ Phong khoát tay nói.
Chê cười. Tuy thực lực ba vị tiền bối kém nam tử trung niên, nhưng tuyệt đối khủng bố đến cực điểm. Có ba người như vậy đến Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong cầu còn không được. Tối thiểu, người khác muốn động Tội Ác Chi Thành thì càng phải nghĩ kĩ. Đặc biệt, nữ nhân của Thánh chủ ở Tội Ác Chi Thành, nếu Tội Ác Chi Thành thật xảy ra vấn đề gì. Nam tử trung niên có thể không nhúng tay vào sao?
- Tiền bối! Chúng ta lên đường a.
Nghệ Phong nhìn tam nữ nói.
Nữ nhân mị diễm cười cười, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
- Không cần gọi chúng ta tiền bối, gọi như vậy, ngược lại cảm thấy ngươi đang gọi chúng ta là lão yêu quái. Ha ha, gọi ta Mị di là được.
Nghệ Phong kinh ngạc, bất quá thấy biểu lộ của Mị Diễm chăm chú, Nghệ Phong chỉ có thể hô:
- Mị di.
Bất quá Nghệ Phong nhìn nữ nhân Mị Diễm này, thầm nghĩ cái này có phải là vị tông chủ Mị tông lúc trước kia, rải lời đồn ám sát nam tử trung niên. Nghệ Phong nhìn mấy lần, ngược lại cảm thấy rất có thể, ở trên người nàng có khí tức giống Dung Mị.
Đám người Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành, chỉ có điều Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành, không chỉ là không nhìn thấy Tần Y, ngay cả Yêu Ngọc cũng không nhìn thấy. Ngược lại Lão đầu tử lại ở Tội Ác Chi Thành, chủ trì công tác Tội Ác Chi Thành, là Tử Âm cùng Điệp Vận Du.
Nghệ Phong giao cho tam nữ cho Tử Âm an bài, mấy người Tử Âm nghe tam nữ là nữ nhân của Thánh chủ Thánh Tông, đã sớm sợ ngây người, bất quá có Nghệ Phong nhắc nhở, lúc này mới tiến đến an bài tam nữ.
Nghệ Phong nhìn Điệp Vận Du mị hoặc xinh đẹp trước mặt, tản ra dụ hoặc vô cùng, Nghệ Phong kéo nàng vào trong ngực, ngăn chặn rung động trong lòng, dán lên mặt Điệp Vận Du hỏi:
- Yêu Ngọc cùng Tần Y đâu?
Điệp Vận Du ôm lấy Nghệ Phong, nhẹ nhàng hôn lên môi Nghệ Phong một ngụm, lập tức hồi đáp:
- Yêu Ngọc bị hai võ giả thực lực khủng bố tiếp đi, Liễu tiền bối nói ít nhất cũng là cấp bậc đại lão. Thời điểm Yêu Ngọc ra đi, bảo chúng ta yên tâm. Cho nên chưa kinh động tới Thánh Địa.
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, như có điều suy nghĩ, suy đoán người đến tiếp Yêu Ngọc kia là ai. Chỉ là không biết, vị kia rốt cuộc là quan hệ như thế nào với Yêu Ngọc.
- Còn Tần Y tỷ ?
Nghệ Phong hỏi Điệp Vận Du.
Điệp Vận Du nói:
- Nàng mang theo người Thánh Tông giao chiến với người Tiên Cảnh?
- Cái gì? Nàng mang theo người Thánh Tông giao chiến?
Nghệ Phong cổ quái nhìn Điệp Vận Du, tuy Tần Y là nữ nhân của hắn, nhưng người Thánh Tông cũng sẽ không để một ngoại nhân dẫn đầu a.
- Triệu lão tự mình giao Thánh Chủ lệnh cho nàng. Lệnh bài Tà Đế của ngươi cũng đã ở trong tay nàng.
Điệp Vận Du nói.
Cái này càng khiến Nghệ Phong kinh ngạc, bất quá ẩn ẩn cũng biết tính toán của Triệu lão. Chắc là muốn thông qua Tần Y khiến hắn tiếp nhận Thánh Thành. Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi nở nụ cười khổ, thầm nghĩ Triệu lão thật đúng là hạ tiền vốn, ngay cả Thánh Chủ lệnh cũng cho Tần Y.
- Tần Y biết ta không muốn tiếp nhận Thánh Thành, lấy sự thông minh của nàng, sẽ biết Triệu lão muốn thông qua nàng ảnh hưởng đến ta a. Sao nàng còn có thể tiếp Thánh Chủ lệnh và Tà Đế lệnh?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi Điệp Vận Du.
Điệp Vận Du nói:
- Bởi vì một nữ nhân!
- Bởi vì một nữ nhân?
Trong lòng Nghệ Phong nhảy lên, Nghệ Phong bị dọa đổ mồ hôi lạnh, chẳng lẽ hiện tại quan niệm nào đó của Tần Y thay đổi? Không thích mình biến thành yêu mến nữ nhân?
Điệp Vận Du thấy thần thái của Nghệ Phong, liền biết Nghệ Phong đang suy nghĩ chuyện gì xấu xa, nàng dùng miệng cắn lên ngực Nghệ Phong một cái, giận liếc Nghệ Phong nói:
- Đừng nghĩ chuyện xấu xa.
Nghệ Phong nhún nhún vai, tỏ vẻ mười phần bất đắc dĩ, cái này rõ ràng cho thấy Điệp Vận Du nói dối.
Điệp Vận Du nói:
- Tần Y không chịu nổi nàng khiêu khích, lúc này mới tiếp nhận Thánh Chủ lệnh và Tà Đế lệnh.
- Không chịu được ai khiêu khích?
Nghệ Phong có chút kinh ngạc, nữ nhân nào có thể khiến Tần Y phong khinh vân đạm cũng không chịu được, chuyện này có phải là quá cường hãn không.
Nghệ Phong cũng không biết, Tần Y ở trước mặt nữ nhân kia, lần đầu tiên vừa so sánh đã nghĩ gì. Nữ nhân kia, bất kể là dung nhan, tu dưỡng, thực lực, bất luận cái gì đều không kém nàng.
Tần Y là một nữ nhân cao ngạo, có ngạo khí khinh thường đối với thế nhân, bởi vì khinh thường mới có thể biểu hiện phong khinh vân đạm. Chỉ là, đối mặt một nữ nhân cũng cao ngạo giống như thế. Lần đầu tiên Tần Y có ý tranh hơn thua. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Cũng chính bởi vì vậy, nàng vừa khiêu khích, Tần Y liền tiếp nhận Thánh Chủ lệnh, mang theo người Thánh Thành giao phong với Tiên Cảnh của đối phương.
Mà Triệu lão, hiển nhiên cũng cảm thấy, giao thủ với nữ nhân kia, Tần Y không thể nghi ngờ là người tốt nhất, cho dù là Nghệ Phong, Triệu lão cũng cảm thấy kém Tần Y. Đây cũng không phải Triệu lão muốn dùng Tần Y ảnh hưởng Nghệ Phong. Mà là chân chân thật thật, chỉ có Tần Y mới có thể so sánh với nữ nhân kia.