Nghệ Phong đưa mắt nhìn khung cảnh hoành tráng của chiến trường, trên bình nguyên vô tận thỉnh thoảng có một số võ giả cẩn thận tuần ra. Tuy rằng nơi này rất yên tĩnh, nhưng không gian lại tản ra khí tức túc sát.
Nghệ Phong ẩn mình trong hư không, các võ giả không thể phát hiện ra hắn. Nhìn trướng bồng đại doanh trên bình nguyên, thân ảnh hắn lóe lên tiếp tục chạy về phía trước.
Đúng lúc này, một thanh âm dữ dội như sấm rền vang lên, khiến không gian chấn động:
- Tất cả các quân sĩ tập hợp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tiếng nói vừa dứt, ngay lập tức các võ giả từ trong lều vải bay ra xếp thành hàng. Nghệ Phong chưa từng được nhìn thấy nhiều người hội tụ như thế, cho dù là kiếp trước xem phim chiếu rạp cũng cảm giác nhiều nhất là mấy trăm quần chúng mà thôi. Nhưng giờ phút này, đơn vị chân thật phải tính bằng hàng nghìn. Khí thế này không phải phim ảnh có thể biểu hiện ra được.
Cho dù thân là Thánh cấp, nhưng khi Nghệ Phong thấy số lượng võ giả như vậy cũng cảm thấy không ít áp lực.
- Toàn thể tiến lên.
Một thanh âm hét lớn, dưới tiếng quát của người này, thân ảnh các võ giả binh sĩ chuyển động nhịp nàng khiến người ta có một cảm giác cực kỳ rung động.
Nghệ Phong lập tức tan vào hư không, đi theo bọn họ.
Rất nhanh tất cả đã đi tới một nơi, đối diện với họ cũng có vô số võ giả binh sĩ của trận doanh đối phương.
Hai phe gặp mặt, bắt đầu nhìn nhau chằm chằm. Nghệ Phong có thể cảm giác được khi hai bên vừa chạm mặt, khí tức túc sát trong không khí chợt tăng thêm mấy phần. Đấu khí của mọi người âm thầm hội tụ, thân hình căng lên, giống như tên sắp rời khỏi cung.
Hai người cầm đầu không nhiều lời, cánh tay vung lên hất mạnh về phía trước, hô to:
- Giết!
Ngay khi tiếng nói của hai người vừa dứt, trong hư không vang lên những thanh âm rung chuyển, những võ giả này giống như hồng thủy vỡ đê điên cuồng ào về phía võ giả trận doanh đối phương.
Không gian đang yên tĩnh, chỉ trong chốc lát đã bị bao phủ với tiếng chém giết ầm ĩ.
Trên chiến trường, bắt đầu trình diễn từng màn giết chóc, máu bắt đầu nhuộm đỏ một mảnh bình nguyên. Người với người, thi thể với thi thể tràn ngập khắp nơi, kiếp trước có người từng nói chiến trường chính là địa ngục, hiện tại Nghệ Phong mới chân chính cảm giác được những lời này lạnh lẽo ra sao.
Trong phút chốc, bình nguyên đã tràn ngập máu tanh và khí tức túc sát. Nghệ Phong nhìn một màn này, thân ảnh hắn lóe lên tiến về vị trí cuối cùng của ma vực.
Nghệ Phong lướt qua vô số võ giả đang hăng say chém giết, cũng có một số võ giả không có mắt huy vũ binh khí chém tới Nghệ Phong. Nhưng binh khi còn chưa đụng tới người đã không thấy bóng dáng Nghệ Phong đâu. Điều này khiến võ giả cảm thấy rất kinh ngạc.
Những nơi Nghệ Phong đi qua, các võ giả cản đường hắn đều bị một cỗ lực lượng mênh mông đẩy ra, nhường một con đường cho Nghệ Phong tiến tới.
Những võ giả bị đẩy ra, trong lòng lập tức nghĩ tới hai từ Thánh cấp. Chỉ là bọn họ không hiểu, tại sao Thánh cấp lại xuất hiện lúc này.
Nghĩ không ra, bọn họ liền vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu, sau đó tiếp tục chiến đấu.
Đối phương đánh nhau, Nghệ Phong làm như không thấy, hắn cũng không chuẩn bị giúp đỡ họ. Những nơi hắn đi qua, một cỗ cuồng phong tách những người đang đánh nhau ra.
Mặc dù một màn này quỷ dị này diễn ra rất nhanh, nhưng chiến trường to lớn như thế vẫn khiến một số Thánh cấp chú ý.
Oanh…
Trong lúc Nghệ Phong đang tiến tới thì phía trên hư không đột nhiên bộc phát tiếng sấm rền, bốn Thánh cấp đang giao phong từng đôi một, lực lượng thiên địa khủng bố tản ra xung quang, trong nháy mắt các võ giả đang ham chiến vội vàng lui ra phía sau, nhường một không gian thật lớn cho họ. Phía dưới bốn người trong nháy mắt trở nên trống rỗng.
Nhìn Thánh cấp đánh nhau trên hư không, Nghệ Phong hơi sững sờ, bởi trong đó cũng có hai hắn quen thuộc. Một người là Hi Lâm, người còn lại là Tất Hạt. Nghệ Phong nhìn thoáng qua hai phe đánh nhau, số lượng tương đương, chỉ cần giơ tay nhấc chân đều mang theo xu thế hủy thiên diệt địa.
Hai võ giả trận doanh bên kia nhìn rất lạ, bất quá thực lực cực mạnh. Nghệ Phong đoán chừng hai người bọn họ phải đạt tới Thánh cấp tam giai.
Bốn người đánh nhau trên hư không bộc phát từng tiếng bạo tạc kinh khủng, khiến các võ giả chạy toán loạn. Dư ba này cũng công kích tới phạm vi Nghệ Phong đang đứng.
Đối với các võ giả khác, dư ba này có thể nói là công kích trí mạng, nhưng hiển nhiên chúng không thể tạo ra bất kì thương tổn nào cho Nghệ Phong. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả các võ giả đề lui ra ngoài, chỉ còn lại một mình Nghệ Phong lẻ loi đứng ở đó.
Những người này thấy vậy liền nghĩ rằng Nghệ Phong sẽ bị oanh kích tới mức thi cốt vô tồn, thế nhưng khiến mọi người sững sờ chính là người thanh niên trước mặt giống như không xem dư ba công kích của Thánh cấp ra gì, hắn vẫn nhàn nhã đứng yên quan sát.
Lúc này, những võ giả mới thấy mình nhìn nhầm, họ nhíu mày, trên người Nghệ Phong không mặc quân trang của bất kỳ trận doanh nào, đối phương ăn mặc rất tùy ý.
- Rốt cục võ giả này thuộc trận doanh nào?
Cường giả Thánh cấp thống lĩnh đại quân cũng nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, chỉ là hai phe đều cau mày nhưng không quản đối phương. Chỉ cần nhìn người thanh niên này không xem dư ba của Thánh cấp ra gì chứng tỏ thực lực của hăn sâu không lường được, chắc chắn là ẩn sĩ bí cảnh nhàn vân dã hạc. Nhìn tình huống của hắn, thật giống như đang chuẩn bị lên đường. Nếu như vậy, hai phe tự nhiên không muốn đắc tội với một cường giả thần bí. Nếu đối phương muốn qua đường, vậy cứ để hắn đi là được, chỉ cần hắn không đả thương trận doanh bên mình.
Giống như bọn họ đã suy đoán, mỗi một lần va chạm, Nghệ Phong đều dùng một cỗ lực lượng đẩy họ ra, không đả thương bất kỳ phe nào. Điều này khiến trận doanh hai phe thở phào nhẹ nhõm. Dù sao, một Thánh cấp cũng có năng lực không nhỏ. Mặc dù không cách nào thay đổi trận đại chiến này, nhưng cũng tăng thêm cho đối phương mấy phần thắng lợi.
Một đường đi tới, Nghệ Phong tự nhiên có thể nhận thấy được hai cỗ khí thế mênh mông đang tập trung lên người mình. Đối với chuyện này, Nghệ Phong cũng không chút phật lòng, thân ảnh chớp động tiếp tục lên đường.
Các võ giả vẫn tách ra một con đường cho hắn đi. Bất quá, khi Nghệ Phong chuẩn bị đi tiếp thì bị một thân ảnh hấp dẫn. Nhìn thân ảnh này, Nghệ Phong khẽ nhíu mày, cước bộ cũng dừng lại.