Thời gian ba năm khiến đại lục thay đổi rất nhiều, khắp nơi không ngừng tranh đấu. Liễu Nhiên vì lo lắng sẽ ảnh hưởng tới Tội Ác Chi Thành vì thế mang theo Ngạo Tuyết rời đi. Dù sao thì người của Tiên Phủ cũng chỉ muốn bắt Ngạo Tuyết, may mắn là với thực lực của hai người Ngạo Tuyết cùng Liễu Nhiên, không ai có thể ngăn cản họ. Bất quá điều này cũng không khiến hai người buông lỏng cảnh giác, Tiên Phủ cường đại như thế nào bọn họ rất hiểu. Lúc này có thể ngăn cản được, nhưng lúc khác chưa chắc có thể.
Linh khí phía trên Huyết Sắc Thiên Đường vẫn không ngừng trút xuống, sau ba ngày đêm vẫn không nghỉ. Mật độ linh khí trên đại lục bắt đầu tăng lên gấp đôi, thậm chí vẫn đang tiếp tục tục đề cao.
Mà đầu sỏ tạo nên thiên địa dị biến chính là Nghệ Phong còn đang nghi hoặc không thôi. Hắn có thể cảm giác được linh khí nơi đây đang suy yếu một cách điên cuồng. Trong lòng nhớ tới sóng khí của ba ngày trước, hắn lại cảm thấy không rét mà run. Tuy rằng lúc ấy hắn chứng kiến Ma tinh cửu giai vỡ vụn liền ba chân bốn cẳng chạy thật xa, thế nhưng dư kình bộc phát vẫn đuổi kịp và oanh kích lên thân thể. Mặc dù có thân thể rất cường hãn, nhưng một đòn này vẫn khiến Nghệ Phong phun ra một ngụm máu tươi.
Lực lượng khủng bố này khiến Nghệ Phong thầm nghĩ, nếu mình đứng ở gần vụ nổ thì chắc chắn sẽ hóa thành bụi phấn.
Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong không khỏi cảm thấy may mắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau ba ngày, cỗ năng lượng khủng bố đang trùng kích bắt đầu yếu đi, lúc này Nghệ Phong mới dám tiến lại gần trung tâm.
Hắn dùng đấu khí bảo vệ toàn thân, khi bay tới huyền môn thấy khắp nơi tan nát, hắn ngây ngốc hồi lâu. Linh khí như nước biển chảy về phía một vết nứt không gian.
Dưới sự điên cuồng trút vào khe nứt, linh khí trở nên loãng đi. Nguyên bản quang màng cắn nuốt linh khí vô tận thì giờ phút này linh khí lại chảy ngược từ bên trong ra ngoài, tiến vào khe nứt.
Nghệ Phong nhìn một màn này, ánh mắt chuyển tới huyền môn, nơi đó sớm không còn huyền môn mà đã bị quang màng bao trùm.
Phía trên quang màng xuất hiện từng đạo khe hở, chỉ là dưới sự lưu chuyển của quang màng thì khe hở cũng dần dần liền lại.
Nghệ Phong lại phát hiện, không có quang màng của Huyền Môn thì trình độ kiên cố của nó kém xa lúc trước.
Nhìn linh khí trút xuống vết nứt không gian, Nghệ Phong có cảm giác mật độ linh khí đang dần dần giảm bớt. Sẽ có một ngày nào đó, linh khí nơi đây sẽ biến mất hoàn toàn, hoặc ít nhất cân bằng với bên ngoài.
Nghệ Phong không thể nào ngăn cản quá trình này, hắn tiếp tục tiến vào bên trong quang màng. Vừa tới bên cạnh, Tru Tiên kiếm đã tản ra ánh sáng chói lóa rồi rút lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong. Một đạo kiếm quang xẹt qua quang màng. Rất hiển nhiên, dù cho cường độ có yếu hơn cũng chưa thể mở được lối đi, lực lượng của Nghệ Phong càng thêm điên cuồng tiến vào Tru tiên kiếm. Cuối cùng một khe hở cũng bị Tru Tiên kiếm cắt ra, Nghệ Phong nhìn vết cắt vừa tạo thành. Hắn cắn răng một cái, sau đó chuyển động thân thể bay vào trong.
Sau khi tiến vào quang màng, Nghệ Phong phát giác linh khí nồng đậm tới cực diểm giờ đã chuyển về hướng khe nứt. Tuy rằng hiện tại không quá rõ ràng, nhưng Nghệ Phong biết khi linh khí trong không gian bên ngoài chảy hết thì sẽ tới lượt bên trong quang màng.
Nghệ Phong đi tới một nơi, ánh mắt hắn nhìn về bốn phía liền phát hiện khu vực này không kém Huyết Sắc Thiên Đường. Đương nhiên mật độ linh khí không cùng một đẳng cấp.
Nhìn những cây đại thụ chọc trời, Nghệ Phong nhíu mày. Hắn không biết địa phương này sao lại có thảm thực vật.
Thân ảnh của Nghệ Phong lóe lên, bay vào bên trong. Hắn muốn nhìn xem rốt cục Trường Sinh Bí Cảnh có bộ dạng như thế nào?
Trong quá trình di chuyển, hắn phát hiện có một điểm giống với Huyết Sắc Thiên Đường chính là, trong không gian này có rất nhiều Mị. Thực lực của chúng còn mạnh hơn ở Huyết Sắc Thiên Đường gấp mấy lần.
Đồng dạng, ma thú ở nơi này không ít. So với Khủng Cụ Sâm Lâm cũng khủng bố hơn nhiều.
Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ may là mình đã đạt tới Thánh cấp, nếu không chỉ với thực lực Quân cấp, một khi đối mắt với ma thú cùng công kích của Mị, cho dù có đỡ được cũng không thể bình yên.
Thế nhưng, cho dù như vậy, hắn vẫn có cảm giác lúc càng kinh hãi. Nơi này giống như là Huyết Sắc Thiên Đường, Nghệ Phong đã đụng độ một ma thú lĩnh ngộ pháp tắc. Mặc dù chỉ có một con, thế nhưng cũng đủ khiến Nghệ Phong có cảm giác rung động.
Huyết Sắc Thiên Đường được xưng là một trong những nơi nguy hiểm nhất trên đại lục. Mặc dù nghe nói cũng có Mị cấp độ này, nhưng có lẽ vận khí hắn tốt nên ở trong đó lâu như vậy mà vẫn không đụng phải. Thật không ngờ ở địa phương giống Huyết Sắc Thiên Đường có thể gặp Mị và ma thú lĩnh ngộ pháp tắc chi lực.
- Đây rốt cuộc là địa phương nào?
Nghệ Phong không suy nghĩ quá nhiều, hắn bay về phía xa, nếu gặp Mị có đẳng cấp phù hợp liền khống chế nó. Nghệ Phong từng khống chế Mị ở Huyết Sắc Thiên Đường tự bạo, vì thế lúc này vừa vặn bổ sung trở lại.
Nghệ Phong không dừng lại bao lâu, hắn thi triển thân pháp tới mức tận cùng. Nếu gặp Mị có đẳng cấp phù hợp thì dừng lại một chút.
Dưới tốc độ của thân pháp Mị Ảnh, Nghệ Phong rất nhanh đã tới một vùng đất rộng lớn. Nhìn mảnh không gian này có một trấn nhỏ, Nghệ Phong cảm thấy nao nao. Hắn nhanh chóng chạy về phía đó.
Sau khi tiến vào tiểu trấn, Nghệ Phong thật sự thấy có người ở. Hắn đánh giá một chút, phát hiện thiên phú của họ mạnh hơn các võ giả trên đại lục một phần. Bất quá điều này Nghệ Phong có thể hiểu được, là do linh khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài mấy phần, nếu thiên phú còn không mạnh thì mới là kỳ quái.
Bất quá, Nghệ Phong khiếp sợ nhất chính là trong không gian này lại có người ở.
Hắn nhớ lại những tao ngộ trên đường tới đây, sững sờ nhìn đám người này. Trong lòng hắn rất nguy hoặc, bèn thuận tay túm lấy một võ giả bên cạnh hỏi:
- Huynh đệ, có thể nói cho ta biết đây là nơi nào hay không?
- Hả?
Bị Nghệ Phong túm lấy, võ giả kia liếc Nghệ Phong một cái rồi hỏi với vẻ đồng tình:
- Huynh đệ đã tiến vào tiểu trấn Ma Vực rồi. Ngươi không biết nơi này là đâu sao?
- Ma vực?
Nghệ Phong sững sờ hỏi lại.
Võ giả chăm chú gật đầu nói:
- Đúng vậy. Ngươi nhìn đi, khối khu vực kia chính là Ma vực. Nơi đó thường phát sinh những chuyện kỳ dị, cũng là cấm địa của bí cảnh đại lục. Bên trong hung hiểm vạn phần, trừ những cường giả Thánh cấp thì không còn ai dám tiến vào bên trong.