Lực lượng Ngũ Hành chuyển động dọc theo thân thể Tần Y chậm rãi tiến vào phổi của nàng, khi lực lượng Ngũ Hành của Nghệ Phong tiến vào hàn độc nơi đây bất đồng với hàn độc ngoài thân thể. Vừa mới tiếp xúc, hàn độc bắt đầu có chút bất ổn, điều này khiến cho Nghệ Phong vội vàng điều động lực lượng Ngũ Hành ổn định ở phổi, một cử động cũng không dám.
Lúc này hàn độc mới đình chỉ bạo động. Nghệ Phong thở dài một hơi, đợi thật lâu sau, lực lượng Ngũ Hành mới chậm rãi tới gần một đám hàn độc. Hiển nhiên hàn độc ở bên trong lục phủ ngũ tạng so với hàn độc bên ngoài khó đối phó hơn nhiều. Dưới sự dẫn dắt của lực lượng Ngũ Hành, mặc dù hàn độc không có biểu hiện kháng cự quá lớn, tuy nhiên muốn di động nó đồng dạng rất khó.
Nghệ Phong bỏ ra một giờ, lúc này mới dời ra được một tia hàn độc. Thế nhưng khiến cho Nghệ Phong thật không ngờ chính là một tia hàn độc di động rõ ràng kéo theo một đám hàn độc. Mặc dù Nghệ Phong chỉ là muốn dẫn một tia, nhưng thực tế lại dẫn ra cả một đám.
Hàn độc được dẫn ra nhiều như vậy cũng không khiến cho Nghệ Phong cao hứng, ngược lại cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Nếu hàn độc không bị Ngũ Hành áp chế mà đột nhiên bộc phát, đây tuyệt đối là đả kích trí mệnh. Không chỉ là Tần Y, mà ngay cả hắn cũng không thể thoát khỏi.
Thế nhưng, Nghệ Phong không có cách nào tách từng tia hàn độc. Chỉ có thể cắn răng dùng lực lượng Ngũ Hành dẫn luôn một đám hàn độc từ trong phổi Tần Y chậm rãi dẫn đến sau lưng. Sau đó một đám hàn độc từ sau lưng Tần Y trực tiếp chui vào cánh tay Nghệ Phong.
Trong nháy mắt này, cả cánh tay Nghệ Phong hoàn toàn bị đông cứng. Mà hàn độc vẫn không ngừng tuôn ra theo lực lượng Ngũ Hành.
- Không tốt!
Hai lão giả hộ pháp bên ngoài nhìn thấy một màn này liền hoảng hốt, bọn họ cũng nhìn ra hàn độc đã không còn được khống chế, hàn độc tiến vào thân thể Nghệ Phong nhiều như thế tuyệt đối sẽ rất khủng bố. Thế nhưng, Nghệ Phong không thể ly khai phía sau lưng Tần Y, nếu không đám hàn độc này theo lộ tuyến có sẵn sẽ bạo động trong cơ thể của Tần Y.
Nhìn Nghệ Phong bắt đầu kết thành khối băng, tuy hai lão giả rất muốn giúp Nghệ Phong, nhưng lại không có biện pháp nào, chỉ có thể nhìn cánh tay Nghệ Phong bắt đầu đóng băng từng chút một.
Nghệ Phong đồng dạng cảm giác được một cỗ đau đớn thấu xương, tay hắn áp vào phía sau lưng Tần Y, một cử động cũng không dám. Nghệ Phong biết rõ, chỉ cần hắn vừa ly khai, cái giá phải trả chính là tánh mạng Tần Y, mà hắn đồng dạng cũng sẽ như thế.
Hàn độc không ngừng chui vào cơ thể khiến cho Nghệ Phong lạnh thấu xương tủy. Nghệ Phong cưỡng ép chính mình loại trừ hàn độc khủng bố kia, tỉnh táo khống chế đấu khí trong thể nội, ba khỏa năng lượng Phệ Châu chuyển động điên cuồng. Nghệ Phong rất rõ ràng, lúc này muốn tiêu diệt hàn độc chỉ có thể là Phệ Châu.
Ba viên Phệ Châu toàn bộ tuôn ra sát nhập vào cánh tay Nghệ Phong tạo nên những ánh sáng lập loè màu lam hồng. Tuy Phệ Châu được xưng là có hiệu quả thôn phệ bất luận năng lượng gì, nhưng khi bắt đầu thôn phệ lực lượng Viễn cổ Chí Tôn lại lấy một tốc độ rất chậm.
Điều này khiến đáy lòng Nghệ Phong hoảng hốt, lực lượng Ngũ Hành bắt đầu phòng ngự lực lượng hàn độc, phòng ngừa đám hàn độc này tiến vào bên trong lục phủ ngũ tạng. Lực lượng Ngũ Hành được vận dụng khiến cho tốc hàn độc lan tràn giảm đi rất nhiều. Nghệ Phong toàn lực sử dụng Phệ Châu, bắt đầu cắn nuốt hàn độc một cách điên cuồng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Hai lão giả bên ngoài nhìn thấy một màn này đã sớm hãi hùng khiếp vía, thế nhưng đột nhiên thấy toàn thân Nghệ Phong chớp động ánh sáng màu lam hồng, toàn bộ thế cục đột nhiên ổn định lại, bọn họ sững sờ nhìn nhau rồi nói:
- Trên người tiểu tử này có ba viên Phệ Châu?
Nhìn ba loại hào quang lập loè trên người Nghệ Phong, bọn họ cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Nghệ Phong cắn nuốt hàn độc một cách điên cuồng, sau khi thôn phệ hàn độc liền hóa thành một cỗ lực lượng dung nhập vào bên trong khí hải của Nghệ Phong. Sau khi dung nhập vào khí hải, Nghệ Phong có một loại cảm giác huyền diệu khó giải thích, nhưng khi hắn muốn tìm hiểu loại cảm giác này thì lại phát hiện nó đã biến mất không còn một mảnh.
Tình huống này khiến cho Nghệ Phong nghi hoặc không thôi, nhưng cũng không quan tâm nữa, hắn vẫn khống chế Phệ Châu điên cuồng cắn nuốt hàn độc.
Dưới sự thôn phệ điên cuồng của Nghệ Phong, hàn độc hóa thành từng đạo năng lượng dung nhập vào khí hải của hắn. Khi cỗ lực lượng này dung nhập vào, khí tức của Nghệ Phong theo thời gian cũng bắt tăng trưởng.
Đương nhiên, giờ phút này Nghệ Phong sẽ không chú ý tới điều đó, nhìn băng trên cánh tay dần tan ra, lúc này Nghệ Phong mới thở dài một hơi. Quay đầu nhìn thoáng qua Tần Y, thấy sắc mặt nàng nhiều hơn một phần huyết sắc, Nghệ Phong mừng rỡ không thôi.
Kể từ đó, Nghệ Phong bất chấp nghỉ ngơi, thi triển lực lượng Ngũ Hành tiến vào cơ thể Tần Y dẫn ra một đám hàn độc, nhưng hàn độc ở lục phủ ngũ tạng hoàn toàn giống như liên kết với nhau, chỉ cần rút ra một tia thì nhất định là một đám.
Tình huống như vậy, khiến cho cánh tay Nghệ Phong không ngừng bị đông cứng, rơi vào trạng thái cực kỳ nguy hiểm. Hắn chỉ có thể dùng đến lực lượng Ngũ Hành phòng hộ tất cả lục phủ ngũ tạng, cùng lúc đó lực lượng Phệ Châu không ngừng cắn nuốt hàn độc đang tiến vào thể nội hắn. Tại ranh giới giữa sống hay chết, Nghệ Phong không ngừng cố gắng. Nếu không có lực lượng Ngũ Hành ngăn cản hàn độc thì Nghệ Phong chắc hẳn sớm đã bị hàn độc xâm nhập lục phủ ngũ tạng rồi.
Thế nhưng trong họa cũng có phúc, khí tức Nghệ Phong không ngừng tăng lên, thôn phệ hàn độc ngày càng nhiều thì tốc độ tăng lên càng lúc càng nhanh. Nguyên bản Nghệ Phong chỉ là Ngũ giai đỉnh phong, sau khi thôn phệ nhiều hàn độc như vậy đã đạt đến cấp độ Lục giai, thế nhưng Nghệ Phong lại ngăn cản việc tấn cấp, trấn áp tất cả lực lượng muốn tấn giai chia đều ra khắp kinh mạch. Tình huống lúc này căn bản không thích hợp để tấn giai, nếu không việc dẫn hàn độc ra sẽ càng thêm nguy hiểm.
Mà hai lão giả lại hết sức kinh ngạc, khí tức Nghệ Phong đã sớm nhảy lên tới Lục giai rồi, thế nhưng hắn lại còn không có biểu hiện tấn giai. Chẳng lẽ hắn đã đè nén lực lượng tấn cấp xuống rồi sao? Hắn đã làm như thế nào?
Hai lão giả kỳ quái không thôi, thế nhưng thấy Nghệ Phong đang không ngừng dẫn dắt hàn độc như trước, đồng thời khí tức không ngừng tăng lên lại càng cảm thấy kinh nghi bất định.
Nhìn Nghệ Phong giằng co giữa sống hay chết, cùng với khí tức của hắn dùng một loại trình độ kinh khủng bạo phát, hai lão nhân bỗng nhiên có chút cảm thán. Người khác đều nói không có kỳ ngộ, nào đâu biết rằng, kỳ ngộ thật ra chính là quên mình vì người khác.
Từng tia hàn độc không ngừng bị Nghệ Phong dẫn ra từ trong cơ thể của Tần Y, Phệ Châu của Nghệ Phong không ngừng thôn phệ, khí tức Nghệ Phong cũng tiếp tục tăng lên. Mà cỗ lực lượng xao động muốn tấn cấp đều bị Nghệ Phong trấn áp trải đều khắp tất cả kinh mạch trong cơ thể.
Đồng thời, cảm giác huyền diệu khó giải thích này thỉnh thoảng lại thoáng hiện rồi lại biến mất. Bất quá, Nghệ Phong không có thời gian quan tâm.
Hắn vẫn tiến hành xử lí hàn độc trong lục phủ ngũ tạng Tần Y, nhìn sắc mặt nàng càng ngày càng hồng nhuận, Nghệ Phong đã sớm bất chấp tất cả. Toàn thân hắn đã bị đóng băng tới sưng đỏ, một lòng đắm chìm tại dẫn dắt hàn độc từ bên trong ra. Từng đám hàn độc từ trong cơ thể Tần Y được dẫn ra tiến vào cơ thể Nghệ Phong sau đó bị Phệ Châu thôn phệ.