- Điểm tốt gì?
Nghệ Phong lạnh lùng nhìn Bạch Phong chủ, từ khi nghe bọn họ chủ ý ức hiếp Diệp Hi, hắn vô cùng tức giận, hắn không cho phép bất cứ ai ức hiếp Diệp Hi. Về phần đối phương nói thu nhận Diệp Hi làm đệ tử, điểm ấy khiến Nghệ Phong cười nhạt. Tuy rằng đối cường thế, nhưng cường thế hơn lão đầu tử sao? Cường thế hơn năm vị trưởng lão sao? Có bọn họ, Diệp Hi còn tôn hắn làm sư tôn sao?
- Hẳn là Tà Đế bị hao tổn tinh huyết.
Bạch Phong chủ đột nhiên nói sang chuyện khác.
- Đúng thì sao?
Nghệ Phong thản nhiên nói. Chuyện tình hắn hao tổn tinh huyết, chỉ cần nhìn khuôn mặt hắn là có thể đoán được bảy tám phần. Đối với một võ giả Quân Cấp đỉnh phong, không thể không biết.
- Tinh huyết là gốc rễ cả con người, có tầm ảnh hưởng cực đại. Tuy rằng hiện tại Tà Đế có thể không phát hiện hậu quả gì, bất quá thực lực tu luyện càng cao, tầm ảnh hưởng càng lớn. Một người thiếu thốn tinh huyết, tuyệt đối không thể đạt tới Thánh Cấp. Cho dù Tà Đế nghịch thiên hơn nữa, nhất định cũng không thể. Điểm này, chắc hẳn Liễu Nhiên nói với Tà Đế rồi chứ!
Bạch Phong chủ nói.
Nghệ Phong không thể phủ nhận nhìn Bạch Phong chủ, đợi hắn nói tiếp.
- Vận khí của Tà Đế rất tốt, nơi ta có một bộ bí pháp. Quả thực thời xưa dùng để khôi phục tinh huyết, dựa vào bộ bí pháp này và một chút vật phẩm, có thể giúp tinh khí thần của Tà Đế khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Bạch Phong chủ nói.
- Bạch Phong chủ thật biết cám dỗ người khác, không sai, bí pháp khôi phục tinh huyết chính là khuyết điểm của ta. Bất quá, Bạch Phong chủ thật quá coi thường bản thiếu, Bạch Phong chủ cho rằng như vậy ta sẽ quên chuyện tình Diệp Hi?
Nghệ Phong hừ một tiếng. Tuy rằng Bạch Phong chủ nói đến chuyện hắn cần nhất, thế nhưng so với chuyện Diệp Hi, dường như chuyện này quá nhỏ bé.
- Đã sớm nghe nói Tà Đế phẫn nộ vì hồng nhan, diệt toàn bộ Mặc gia. Đương nhiên ta không nghĩ như vậy có thể lấy lòng Tà Đế. Bất quá, bộ bí kíp này chỉ này tặng Tà Đế chỉ là bồi thường thay lời xin lỗi mà thôi.
Bạch Phong chủ nói.
Nói xong, hắn từ nạp linh giới lấy ra một quyển trục mang phong cách cổ xưa đưa tặng Nghệ Phong.
Nghệ Phong không hề tiếp nhận, Diệp Hi nhìn biểu tình Nghệ Phong coi khinh, nàng suy nghĩ một chút đưa tay tiếp nhận quyển trục. Đối với việc Nghệ Phong có thể vì nàng từ bỏ vật hữu dụng nhất đối với chính mình, trong lòng nàng vô cùng cảm động. Nếu như vật này có tác dụng đối với Nghệ Phong, cho nên nàng tiếp nhận.
Về chuyện tình người Bách Trượng Phong mạnh mẽ thu nhận nàng làm đệ tử, dựa theo thái độ của những này cư xử với Nghệ Phong, nàng biết không chuyện gì xảy ra. Diệp Hi tháo gỡ chuyện tình, tự nhiên không muốn trả thù. Tại điểm trên, Diệp Hi không cần Nghệ Phong, Diệp Hi cũng không muốn quá rắc rối. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Nghệ Phong, quên đi, chỉ hi vọng về sau bọn không quấy rầy ta là được.
Diệp Hi nhấn giọng nói với Nghệ Phong.
Nghệ Phong quay về phía Diệp Hi mỉm cười, thầm nghĩ cứ như vậy bỏ qua, sẽ không xứng với biệt danh ma đầu của hắn. Nếu như tất cả mọi người gọi hắn là ma, tự nhiên không muốn làm thất vọng biệt danh người khác ban tặng hắn.
Nghệ Phong xoa xoa đầu Diệp Hi, không trả lời nàng, chằm chằm nhìn Bạch Phong chủ.
Bạch Phong chủ thấy Nghệ Phong như vậy, biết Nghệ Phong không đơn giản bỏ qua. Hắn thoáng liếc nhìn Diệp Hi, bỗng nhiên quay về phía Nghệ Phong nói:
- Tà Đế đến Bách Trượng Phong ta làm khách nhân trẻ tuổi được chứ?
Nghệ Phong đắc ý gật đầu, Bạch Phong dẫn đường, Nghệ Phong sánh bước cùng Diệp Hi hướng về điện Bách Trương Phong.
Tiến nhập điện vào chỗ ngồi của chính mình, Bạch Phong chủ nhìn Diệp Hi nói:
- Diệp tiểu thư sắp đột phát Tôn Cấp, quả thực lão phu có thể giúp một chút.
- Chuyện này không phiền Bạch Phong chủ giúp đỡ. Bản Đế còn có việc, Bạch Phong chủ nói ít một chút, chuyện tình ép bức nhận đệ tử, hẳn là làm thế nào ăn nói với Bản Đế. Bạch Phong chủ nghĩ rằng, một bộ bí pháp giúp khôi phục tinh huyết, là có thể đuổi Bản Đế đi sao?
Nghệ Phong tùy ý nói.
- Ha ha, tầm mắt Tà Đế cao mức nào, Bách Trượng Phong ta nhỏ bé, lấy ra vật gì cũng làm Tà Đế chướng mắt.
Bạch Phong chủ nhìn Nghệ Phong nói:
- Bất quá, chúng ta thực sự có thể bồi thường Diệp tiểu thư một chút.
- A?
Nghệ Phong nhìn Bạch Phong chủ, đợi hắn trả lời.
- Lão phu vốn muốn nhận Diệp tiểu thư làm đệ tử, bất quá nếu như Tà Đế không thích. Cũng không nhắc tới, bất quá nếu như Diệp tiểu thư bằng lòng, Bách Trượng Phong ta nguyện ý dốc toàn lực bồi dưỡng nàng. Hơn nữa, Diệp tiểu thư tại Bách Trượng phong ta, mới chính là nơi thích hợp nhất giúp nàng tu luyện.
Bạch Phong chủ nhìn Diệp Hi nói.
- Tại sao?
Nghệ Phong khẽ cười nói.
Bạch Phong chủ chăm chú nhìn vào mắt Diệp Hi nói:
- Nàng sở hữu u đồng, vô cùng trong suốt và nhạy bén. Hẳn là Tà Đế cũng nhận thấy điểm này. Vừa vặn một vị tổ sư Bách Trượng Phong ta năm đó cũng sở hữu đôi mắt như vậy, cho nên muốn nghiên cứu. Nếu như Tà Đế nguyện ý giao Diệp tiểu thư cho chúng ta bồi dưỡng, lão phu có thể giúp nàng trong vòng một tháng tiến vào Tôn Cấp. Sau khi tu luyện thuận buồm xuôi gió, chỉ cần Diệp tiểu thư có thể lĩnh hội năng lượng không gian, đạt tới Quân Cấp hoàn toàn không thành vấn đề. Đối với Diệp tiểu thư mà nói, nấc thang nàng phải trải qua chỉ là có thể lĩnh hội năng lượng không gian hay không?
- U đồng?
Nghệ Phong nhíu nhíu mày, nhìn đôi mắt Diệp Hi, tuy rằng biết đôi mắt Diệp Hi có điểm khác người, thế nhưng lại không nghĩ như vậy. Đối với điều Bạch Phong chủ nói, Nghệ Phong không hề nghi ngờ. Dựa theo ánh mắt những người này đối với Diệp Hi là có thể nhận thấy.
- Toàn lực bồi dưỡng Diệp Hi? Ha ha, mười năm không xuống núi, chịu các ngươi gò ép?
Nghệ Phong hừ lạnh nói.
Bạch Phong chủ liếc mắt nhìn lão bát, lập tức cười nói:
- Tà Đế thật biết nói đùa, chúng ta không gò ép, nàng muốn cái gì được cái đó. Cho dù không tu luyện, lão phu cũng không ép nàng. Bất quá, hi vọng khi Diệp tiểu thư tu luyện thành công, có thể giúp lão phu một chuyện.
Nghệ Phong biết câu nói phía sau của Bạch Phong chủ mới chính là trọng điểm.
Bạch Phong chủ thấy Nghệ Phong nhíu nhíu mày, hắn vội vàng bổ sung nói:
- Việc này, nếu Diệp tiểu thư có thể đạt tới Quân Cấp, mặc dù có chút vất vả, nhưng lại không hề bị uy hiếp.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Diệp Hi. Nghệ Phong biết đây chính là cơ hội đối với Diệp Hi, bằng không tuy thiên phú của nàng không tồi, thế nhưng muốn tu luyện đến Quân Cấp cũng rất khó khăn.
- Nàng thấy thế nào?
Nghệ Phong hỏi Diệp Hi.
Diệp Hi suy nghĩ một chút nói:
- Bọn họ thực sự không gò bó ta, ta muốn xuống núi là có thể xuống núi sao?
Bạch Phong chủ thấy ý tứ của Diệp Hi như vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết nói:
- Tùy ý Diệp tiểu thư, Bách Trượng Phong ta tuyệt đối không gò ép Diệp tiểu thư.
Bạch Phong chủ biết như vậy, tốc độ tu luyện của Diệp Hi sẽ chậm hơn rất nhiều. Thế nhưng, ai bảo người ta còn có hậu trường, có thể lưu lại tu luyện, đã trở thành hi vọng quá xa vời.
- Đã như vậy, ta nguyện ý.
Diệp Hi nói.
Nghe Diệp Hi nói như vậy, Nghệ Phong khẽ gật đầu. Nếu như nàng quyết định, vậy tốt rồi. Nghệ Phong tiếp nhận quyển trục trong tay Diệp Hi đưa tới, quay về phía Bạch Phong chủ nói:
- Vậy ta giao nàng cho các ngươi, Bản Đế hy vọng sẽ không xuất hiện chuyện tình ép bức này.
Lão bát nghe câu này liền cười khổ một tiếng, thầm nghĩ ai biết được nàng quan hệ mật thiết với ngươi như vậy, chắc chắn thái độ của hắn sẽ không phải như vậy.